Chương 443: Ngôi sao xinh đẹp nổi tiếng thế giới.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Ngày hôm sau, chuyện xảy ra ở bên ngoài cục trị an thành phố Nam Phong, bị không ít người trong giới ghi nhớ trong lòng, cũng ở thời điểm bắt đầu, có người nhìn thấy rõ ràng người đeo kính mát cùng Đường Sinh lên xe là Bách Thu Vũ, không ngờ đạo diễn Bách cũng biết hắn?

Cho dù giới ngôi sao nữ kia không biết Đường Sinh có gia cảnh thế nào, nhưng các cô biết rõ gia cảnh của Cao Tiểu Sơn, ngay cả anh ta mà cũng ngoan như tượng đầu cẩm dương, có thể thấy công tử tuấn tú họ Đường kia là người có gia cảnh cỡ nào? Suy nghĩ một chút, trong lòng thấy rối rắm.

Trong lòng mọi người đều biết, ai cũng không nói, bởi vì có một số việc không thể nói, tôi bị Cao công tử nói quy tắc ngầm, lời này có thể nói ra sao?

Có một phụ nữ xinh đẹp ba mươi tuổi cũng thấy Bách Thu Vũ đã lên xe của Đường Sinh, cô là một trong những ngôi sao nổi tiếng ở Hồng Kông, 4 năm liền được tạp chí nổi tiếng quốc tế PEOPLE bầu chọn là một trong ba mươi ngôi sao nữ thành công trên thế giới, danh tiếng khắp thế giới, quả nhiên danh bất hư truyền

Lần này cô đến Nam Phong tham dự việc tuyển chọn ngôi sao, không phải chỉ vì nể mặt Bách Thu Vũ, nói đúng ra, trung tâm điện ảnh cũng trả thù lao.

Cô có nét đặc sắc lớn nhất là có một đôi mắt to, sáng, truyền cảm, như làn sóng lướt qua, như là hoàn toàn làm cho mọi thứ suy sụp, dường như có sức lay động rất mãnh liệt, có lực sát thương rất mạnh mẽ, mọi người cũng không gọi tên cô, ở giới nghệ thuật cô có một cái tên rất đơn giản gọi là: ánh mắt hoặc ánh mắt tỷ.

Đường Dục cũng không vì chuyện ngày hôm qua mà tâm tư rối loạn, bởi vì chính mình có quan hệ không tồi với Đường công tử đã lộ mặt trong đêm hôm qua, đạo diễn nổi tiếng hoặc người có tiếng có thế lực đều không lên tiếng nữa, lại không có ai nói phải rời khỏi Nam Phong, đúng là có một số người cần phải nể mặt

Trong lòng Đường Dục ngẩn ngơ liền cân nhắc phải báo đáp một chút cho cậu Sinh. Tới gần buổi trưa, y gọi điện thoại cho ánh mắt tỷ nổi tiếng toàn thế giới, hẹn gặp mặt ở một căn phòng xa hoa ở Trung Hoàn, cũng không có người khác, chỉ có hai người bọn họ, đương nhiên là nói chuyện quan trọng

Trước đó Đường Dục phái người tới mời vị ánh mắt tỷ này đến Nam Phong để ngồi ở ghế chủ tọa chọn ra ngôi sao mới, như vậy sẽ tạo nên chút ảnh hưởng, liền cho cô năm triệu.

- Ông chủ Đường, thành phố Nam Phong nho nhỏ này là nơi ngọa hổ tàng long à, lần này không đến không biết, thật đúng là khiến kiến thức tăng lên.

- Đúng vậy, là nơi ngọa hổ tàng long, có một số người rất khiêm tốn, cái này gọi là chân nhân bất lộ tướng, lộ tướng bất chân nhân

- Nói đúng lắm, chính là vậy. Đêm qua vị Đường công tử đó quả thật là rất ngạo mạn, xem ra ông chủ Đường và cậu ta có quan hệ không tồi?

Trong lòng Đường Dục khẽ động, mắt to cô cũng cảm thấy có hứng thú với cậu Sinhsao? Ngẫm lại đúng là cậu Sinhcũng đẹp trai thật. Khí chất đó, đơn giản mà có một không hai, phụ nữ thấy hắn mắt không sáng thực không nhiều lắm, vị ánh mắt tỷ này đã trải qua tình đời, cũng là thương hải tang điền, đã trải qua chốn phồn hoa nhìn người rất thật, linh hoa tẩy tận, có chút muốn trở lại hương vị ban đầu, thế nào? Thích cậu Sinh của chúng tôi sao?

Con ngươi ánh mắt tỷ có chút buồn bã trống trải, lăn lộn trong giới nghệ thuật không tốt chút nào, lòng chua xót cũng khó nói, hôm nay say sưa ngày mai lại mộng tử. Thời gian qua đi cũng chỉ là một mảng mây khói, rơi xuống trời mênh mông chỉ mang một mảnh mộng xuân vô ngân, cái gì gọi là thề thốt, tất cả đều là trò vui ăn nói lung tung, các người tin được không?

Đời người như diễn kịch, diễn kịch như đời người, quay đầu nghĩ lại lòng tràn đầy bi thương: Chung quy lại là một người cô đơn buồn bã, hỏi một câu không làm ai bị thương.

Trăn trở phong trần, dung nhan mất đi, tình yêu nhạt đi, không để lại dấu vết; kết quả là một mình ngồi khóc, hỏi một câu là có thể có tình cảm chân thành không.

Phải nói rằng mắt Đường Dục thật sự là độc, ông chủ này đã từng kinh qua rất nhiều phụ nữ, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy thế giới nội tâm của ánh mắt tỷ, cô gái này có cá tính, dám theo đuổi, loại người này quyết đoán hào phóng, phàm là được cô nhìn trúng, cô liền dám đi đeo đuổi, trên đời không có việc khó, chỉ cần người có quyết tâm.

- Ánh mắt tỷ nếu dự định làm quen cậu Sinh, tôi vui lòng giới thiệu, cậu ấy hẳn là cũng rất sùng bái cô?

Vô nghĩa, ánh mắt tỷ nổi tiếng trên toàn thế giới, Đường Sinh cũng từng lấy cô làm đối tượng ảo tưởng nảy sinh những hành động xấu xa, tuy nhiên đó là chuyện kiếp trước.

Mười năm trước đến giờ đã hai ba đời đàn ông, có mấy người dám nói đã từng không ảo tưởng về vị ánh mắt tỷ này? Ảo tưởng vô tội mà.

Chính Đường Dục một lão già năm mươi mấy tuổi cũng đã từng có ảo tưởng này, y lại là đại diện cho bao nhiêu người già trong đó?

Ngại quá ánh mắt tỷ, ai bảo cô lại nổi tiếng như thế? Con trai không thiếu, xin tha lỗi cho bọn họ, đau thương cho hình tượng của cô.

Phụ nữ đẹp vẫn là ở khí chất, luận về dung mạo tinh khiết, dung mạo ánh mắt tỷ có thể đánh 8 điểm, nhưng khí chất của cô đạt tới mười hai điểm, có thể bù lại một chút thiếu sót cho dung mạo của cô. Như vậy cô chính là thập toàn thập mỹ, những năm gần đây xuất hiện rất khiêm tốn, rất ít khi diễn.

Nghe được Đường Dục nói như vậy, ánh mắt tỷ khẽ mỉm cười, không tiếp lời, hỏi lại

- Ông chủ Đường mời tôi ăn cơm vì cái gì thế?

- À… vì ngày hôm qua đã xảy ra một số chuyện đặc biệt muốn nói lời xin lỗi với cô, chuyện kinh sợ nhỏ quấy nhiễu hứng thú, ánh mắt tỷ chớ nên trách, tôi mời rượu.

Bị lão gia này gọi là ánh mắt tỷ, cô cũng không trách, thực ra đây là cách gọi kính trọng, mọi người cũng là đều gọi như vậy.

Hai người uống một ly, Đường Dục rất xảo quyệt, vốn là chuẩn bị làm thuyết khách thay Đường Sinh đem vị ngôi sao này đưa đến đây, vì thế mất một khoản tiền cũng không tiếc, cậu Sinh vì mình mà đã giải quyết phiền toái lớn, chút tiền ấy là nên tiêu, y xem chừng, ba mươi triệu, đối với ánh mắt tỷ hẳn là không kém xa lắm, hơn nữa là thay Đường Sinh mở giá, mình muốn cô ta, xem chừng ba mươi triệu cũng quá đủ.

Nhưng người ta là nhân vật nổi tiếng, gia cảnh cũng không biết là có mấy trăm triệu, tiền đối với cô mà nói dường như không phải là quan trọng, bởi vì con đường kiếm tiền của cô nhiều lắm, không nhất thiết làm ai vui lòng, nếu cô tệ như vậy thì cũng không nổi tiếng đến như vậy

Ai bắt được người đó chiếm, anh tin tưởng cô còn đáng giá như vậy sao? Không chiếm được cái gì mới quý báu, lòng người mới quấy nhiễu, điều này thật chí lý.

Đường Dục xem thấu ánh mắt tỷ buồn bã vắng vẻ, trong ánh mắt có một tia khao khát, khi nói đến Đường Sinh, đáy con ngươi của cô có màu tơ sáng, ừ, như vậy cũng đúng lực, trước tiên giới thiệu các nhóm một chút, tôi TMD lại tiết kiệm tiền rồi, ý tưởng trong lòng vừa chuyển, tâm niệm trong đầu lại đi ra, thấp giọng nói:

- Tôi cũng không gạt ánh mắt tỷ, thật sự có thể cùng một số người trở thành bạn bè, cho dù là bạn bè bình thường, thì khả năng vẫn có lợi vô cùng.

Ông ta đơn thuần là dụ dỗ, chuyện ngày hôm qua ánh mắt tỷ cũng đã thấy, Đường Sinh có uy thế ra sao, nhóm ngôi sao thấp giọng bình luận tin đồn buổi sáng hôm nay, Đường Dục đã phân tích qua toàn bộ, cho dù sau đó lại xuất hiện một thiếu tá có lai lịch lớn, gã cũng phải cong đuôi mà chạy, có thể tưởng tượng bối cảnh của cậu Sinh khiến người ta phải sợ hãi cỡ nào? Chính y cũng đoán không ra, cũng chột dạ, cũng không tin ánh mắt tỷ không nhìn không nghe thấy?

Những nhân vật có lai lịch lớn, ai không muốn kết bạn? Cố làm ra vẻ huyền bí đi, lừa dối một là một, tiết kiệm tiềm là chuyện phải làm nhiều.

Đôi mắt đẹp của ánh mắt tỷ vừa chuyển, hơi hơi gật đầu,

- Cùng nhau ngồi, quen biết một chút cũng không sao cả.

Cô cố tình coi như không có việc gì cả.

Ở Cẩn Sinh Cung, Đường Sinh cùng Sở Tình, Đại Vân lại nghiên cứu công việc của công ty mới, buổi sáng Sở Tình đi đăng ký tên gọi là “Giang Trung Sở Đại”. Bước đầu cơ cấu cũng hiện ra, chuẩn bị tuyển dụng thêm người, trước tiên thành lập khung công ty ở Nam Phong.

Công ty mới cũng đã có sẵn khu chung cư, Cẩn Sinh khống chế tiền bạc và cổ phần của hơn hai mươi công ty bất động sản, chỉ là khu chung cư chưa bán hết và hoàn toàn chưa bán đã hơn mấy chục căn, thời kỳ này bất động sản đang có tiếng kêu than dậy khắp trời đất, nhưng lại nói là do ngày đông giá rét lạnh khủng khiếp, làm người ta cười chê.

Công ty Sở Đại tiếp nhận một tòa nhà văn phòng độc lập chưa bán, cao tới 18 tầng, cũng coi như khí thế rộng lớn, trả 1 lần bảy trăm triệu cho bên Cẩn Sinh, quyền tài sản cũng cầm đi toàn bộ, cũng coi như chiếm được tiện ích, bởi vì việc trang hoàng cho toàn bộ tòa nhà cũng đã hoàn thành xong.

Thông báo tuyển dụng và quảng cáo cho thuê quảng cáo cũng sẽ tuyên bố ở đây trong một hai ngày nữa, dự tính đem toàn bộ mười tầng phía dưới cho thuê, tám tầng phía trên thì mình dùng.

Một buổi chiều phải quyết định không ít chuyện, khi trời tối, Đường Sinh lại gọi điện thoại cho thư ký Chung, bàn bạc một chút về Tỉnh ủy Giang Trung có khả năng xuất hiện tình thế mới thay đổi, trong lòng lão Chung đối với tiểu Đường rất yêu thích, người này trưởng thành có chút quá sớm, trí tuệ sâu sắc như biển.

Ban đêm, Đường Sinh cân nhắc có muốn hay không muốn cùng Lê Hỷ Mỹ hoặc Tạ Trường Quân tiếp xúc một chút, nhất định với số tiền 26 triệu 200 nghìn đô la Mỹ sẽ khiến bọn họ bị thúc ép đến cùng đường, không nói bọn họ lấy ở hai nhà không được, mà chính thư ký Lê cũng vì việc này mà cực kỳ đau đầu. Nợ, chính là một khoản nợ.

Nào biết là Đường Dục gọi điện thoại tới trước, nói là phải mời y tới khách sạn Trung Hoàn một chuyến, bên này đã mời Bách Thu Vũ và Lật Lệ, còn có cả ánh mắt tỷ, nhưng ông ta không nói ra, chỉ nói là chuyện hôm qua rất cảm ơn cậu Sinh, cần phải thưởng cái đã qua, Đường Sinh cũng đáp ứng.

Sở Tình, Đại Vân các cô cũng không theo đi, Mai Chước đã ngủ, các cô ngại đuổi theo Đường Sinh, chỉ để lại Mai Chước, Đường Cẩn và Đậu Đậu hôm nay đã đi học bù, cũng chỉ còn Tiểu Yên là đơn độc, ba cô rất nhu thuận mà đi theo bên người Mai Chước ba người bọn họ.

- Trần tỷ, đưa chìa khóa xe cho tôi đi, tôi đưa Tiểu Yên đi.

Cũng không có ý kiến phản đối lại, hắn và Tiểu Yên hai người cùng đi.

Ở Trung Hoàn, trong một phòng lịch sự, Đường Dục và Đường Vạn Long chiêu đãi ba cô gái, phân biệt là Bách Thu Vũ, ánh mắt tỷ, Lật Lệ, phải nói chỉ có Lật Lệ là không có chút thân phận nào nhất, cho nên cô ta ngồi ở chỗ kia hết sức chật hẹp, tâm can vẫn luôn đập thình thịch

Bách Thu Vũ và ánh mắt tỷ danh tiếng cũng như nhau, nhưng chưa từng qua lại, bởi vì Bách Thu Vũ làm cả ba bộ phim đều là người trẻ tuổi, trước đây cô cũng chưa từng hợp tác cùng ngôi sao nổi tiếng, nhưng phim của cô vẫn rất đắt khách, phong cách độc đáo, ba chữ Bách Thu Vũ gần như chính là sự đảm bảo cho phòng bán vé, hơn nữa nhóm người được lăng xê nổi tiếng ở ba bộ phim của cô, cũng đủ để có được một ví trí nhỏ ở giới nghệ thuật trong nước.

Lật Lệ đối với hai người phụ nữ này đều cực kỳ sùng bái, người trước là đạo diễn nổi tiếng, người sau là ngôi sao nữ thần nổi tiếng khắp Hongkong, Trung Quốc và Âu Mỹ, nói không xúc động là giả, nhưng cũng không dám biểu lộ ra ngoài, người ta đều là người có tiếng tăm và thế lực.

Bởi vì chuyện hàng nhái Bân Tử, việc mình bị bán đi tới công ty điện ảnh bị nhỡ, Đường Dục nói không bán.

Có thể bán sao? Thể diện cũng bị xé rách rồi, Lật Lệ chính là nguồn gốc của sự kiện, cô lại đi không phải làm cho người ta có cơ hội phục thù cô sao?

Khi Đường Sinh dẫn Tiểu Yên đi vào, mọi người đang ngồi tất cả đều đứng lên, Đường Sinh đã đều gặp qua, không cần phải nói, nhưng Tiểu Yên xuất hiện, khiến vài vị trước mắt đều sáng ngời, một tiểu mỹ nữ mang bộ mặt trẻ con nha, Bách Thu Vũ và ánh mắt tỷ đều cùng chung một suy nghĩ, vị Đường công tử này rất biết hưởng thụ? Mỹ nữ lái xe bên cạnh không nói làm gì, không ngờ còn cất dấu một vị tiểu kiều nữ như vậy.

Lật Lệ nhìn Tiểu Yên, không hiểu sao lại cảm thấy buồn bã, ánh mắt yếu ớt nhìn thoáng qua Đường Sinh anh tuấn, ánh mắt lại buông xuống.

- Cùng ngồi đi, không cần phải khách khí đâu.

Đường Sinh phất tay, khí chất mười phần, đêm trước bộ dáng cũng rất được, không ai cảm thấy là mới gặp qua nhau, ngược lại cảm thấy rất thân thiết, nhìn thấy vị ánh mắt tỷ có một không hai kia, Đường Sinh liền xem xét Đường Dục một chút.

Trong lòng hắn cũng tựa như gương sáng, lão gia này tính toán thiệt hơn đây mà? Đường Dục không ngồi, cười ha hả

- Cậu Sinh, hôm nay bác không làm chủ, nhưng tất cả chi phí khẳng định là do bác chi trả, mặt khác có vài việc phải đi xã giao, nơi này giao cho cháu, Vạn Long, đi thôi.

Ông ta hướng tới vài vị chắp tay, liền dẫn Đường Vạn Long đi, Đường Sinh chưa ngồi xuống liền giơ tay ra phía trước làm quen với ánh mắt tỷ.

- Xin chào ánh mắt tỷ xinh đẹp, tôi N năm trước đã có được cô trong giấc mộng rồi, cô đừng trách móc, đây là một tiếng nói từ đáy lòng dành cho một thần tượng, nếu nói trên đời này chỉ có một người phụ nữ có thể làm tôi thần hồn điên đảo, khẳng định là cô, không cần phải vội vàng uống rượu, trước tiên tôi muốn cô ký tên.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ