Chương 373: Xử lý đặc biệt.

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Shared by: MTQ - HSVforum.vn

Lúc đối diện với bác sĩ Đường Sinh không có cảm giác gì hổ thẹn, hắn vốn dĩ mặt dầy nhưng đến lúc này nhiều ít cũng có chút e thẹn.

Trong phòng xử lí toàn một màu trắng như tuyết, trước mặt là hai cái giường hai bên, cái bên trái là chiếc giường có để chân chuyên dùng cho nữ giới, gọi thô là giường phụ khoa, nam giới không thể đi lên, lên đó rất mất mặt, hai chân còn phải dạng ra? Không thể tưởng tượng được!

Cái giường bên phải kia rất hẹp, ước chừng rộng hơn 50cm, đầu gối phía trên nhô ra còn có một đôi bao cổ tay, cũng không biết trong trị liệu dùng để cố định hai tay người bệnh, hay sợ sự phản kháng đối với nhân viên kiểm tra. Nói chung vừa xem muốn cố định hai cổ tay lại rồi.

Hai vị pháp y của đội phòng chống tội phạm ma túy là chuyên gia về các loại độc. Nhân viên tiến hành các nghiên cứu trị liệu của các loại thuốc đối với cơ thể con người. Trong phòng xử lí này không biết có bao nhiêu người bị trúng độc được nghiên cứu qua. Trong mắt các bác sĩ, bất kể nam nữ cũng đều bị lấy thịt làm nghiên cứu thí nghiệm mà thôi.

Mặc dù nhị thế tổ của chúng ta là một đại soái nhưng trong mắt các cô cũng không có giá trị gì đặc biệt, đơn giản là một chàng trai tướng mạo tương đối thuận mắt thôi, lại không thể có hai cái mũi bốn con mắt có thể khiến họ ngạc nhiên một chút vì vậy tâm thái của họ rất bình tĩnh.

Nhưng Cung Cảnh quan đang nhìn Đường Sinh ở nơi thoát y có một chút không thoải mái, nhưng đối với kẻ tình nghi đã tiếp xúc với ma tuý thì không thể coi nhẹ, pháp y không chống được năng lực phạm tội, phòng xử lí lại không đủ các dụng cụ, nếu chẳng may nghi phạm bắt giữ con tin thì phải làm sao? Vì vậy Cung cảnh quan phải nhìn chằm chằm vào hắn. Thật ra có thể phái cảnh sát nam đến trông, nhưng hôm nay tình huống cần xử lý có chút đặc biệt, mà nữ pháp y thao tác, cảnh sát nam đến trông giữ thì quá trình đó sẽ khiến trong lòng nữ pháp y không được tự nhiên do vây cô yêu cầu Trưởng phòng Cung ở lại.

Trưởng phòng Cung cũng không phải chưa gặp qua tình huống như vậy, trong quá trình vài năm công tác,các tình huống thật sự cô chưa gặp quá ít.

Chỉ có điều hôm nay đặc biệt hơn một chút, hơn nữa Đường Sinh không giống người thường, trong lòng cô khó tránh có cảm giác khác thường mà thôi.

Pháp y hơi cao tuổi một chút họ La, đại khái ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi nói trung niên thì hơi quá, dáng vẻ đoan trang diễm lệ, vẻ mặt lạnh lùng, lúc này đang đeo khẩu trang và găng tay cao su mỏng của pháp y chuyên dùng. Còn có người khác họ Tôn, càng trẻ hơn nữa, khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu thôi, dung mạo thanh tú cũng không kém Cung cảnh quan là mấy đặc biệt là đôi mắt sáng và đen như bảo thạch.

Thật ra Cung cảnh quan là diễm lệ nhất, cô còn mặc thường phục càng hiển rõ nét nữ tính, ngược lại là lúc này khiến Đường Sinh thêm rối. Trong lòng hắn tự an ủi mình, hiện nay tôi là bệnh nhân, là bệnh nhân bị mọi người xử lí thì chẳng có vấn đề gì cả.

Hắn chỉ cởi áo khoác ra chưa cởi áo trong, quần cũng chỉ cởi chỉ còn lại quần nhỏ, thì xấu hổ nhìn pháp y.

La pháp y lạnh lùng nói:

- Nhìn cái gì? cởi hết ra rồi nằm lên.

Cô vẫn cứ lạnh lùng như thế, Đường Sinh cắn răng cười gượng.

Thật ra quần nhỏ cũng không che được tình hình xấu của hắn, Đường Sinh ngượng ngùng xoay người, vừa nghe phải cởi sạch mới được, các cơ trên khuôn mặt điển trai hằn hai vệt “ không cần phải cởi hết chứ?” Nhưng ánh mắt của hai nữ pháp nhân rất kiên quyết, cởi là cởi!

Cứ như vậy Nhị Thế Tổ ở trước mặt ba nữ cảnh sát mình trần như nhộng, quay lưng về phía họ, lúc mặc quần áo hắn không dũng mãnh như thế, lúc này đây lộ toàn thân vô số cơ bắp, trong lòng ba nữ cảnh sát Cung, La, Tôn thầm khen khối cơ thể này.

- Nằm thẳng mặt hướng lên trời là được rồi, Tiểu Tôn đeo cái che mắt cho hắn, môi trường bên ngoài có kích thích nhất định đối với thị giác của hắn.

La pháp y nói như vậy, hắn vốn dĩ đã uống băng lạc hoàn, dục vọng lan tràn lại đối diện với ba người khác phái có thể không nghĩ lung tung sao?

Đường Sinh xấu hổ lấy tay che chỗ đó rồi ngồi lên giường, sau đó ngửa mặt nằm xuống, che sao được cơ chứ? Của quý đã bị lộ từ lâu rồi. Trưởng phòng Cung không dám nhìn chỗ đó của hắn, tuy liếc mắt một cái nhưng cũng tường tận quang cảnh xấu xí từ đầu xuống chân rồi, trong lòng thầm nói ‘Xì đúng là tên tiểu biến thái mà.’

Tôn pháp y cũng liếc một cái, lòng cũng nghĩ xấu như thế, nhanh chóng cầm lấy cái chụp mắt pháp y chuyên dùng chụp lên đầu hắn.

Che mắt Đường Sinh ba người phụ nữ mới chớp mắt làm ra vẻ ngạc nhiên, họ dùng vẻ mặt để nói.

- Tay, giơ lên đầu.

Trưởng phòng Cung nói như thế, Đường Sinh bất đắc dĩ không che được cái kia, hiến của quý hoàn toàn nhé.

Lúc hắn giơ tay lên cho Trưởng phòng Cung, ba nữ cảnh sát đều há hốc mồm, nhưng không ai phát ra tiếng nào, chỉ kinh ngạc. Cái đó của cậu thiếu niên hướng thẳng lên trời, khí phách ngạo mạn vô cùng, nó như đang rung lên, các động mạch lộ ra ý vị tục tĩu. Bị ảnh hưởng của thuốc như còn đang cương cứng lên.

Trưởng phòng Cung cố định hai cổ tay của Đường Sinh trong găng tay da ở trên đỉnh đầu, Tôn pháp y cũng cột hai cổ chân của Đường Sinh vào đuôi giường, chỉ cần đầu gối khuất không nhô lên được, sẽ giới hạn được mức độ giãy giụa của cơ thể. Sau khi cố định thắt lưng, eo khiến cho Đường Sinh có cảm giác bị giải phẫu, hắn thật sự hối hận vì đã nuốt mấy viên thuốc kia, chớp mắt đã biến thành chú chuột bạch nhỏ.

Bởi vì Đường Sinh bị đeo che mắt, ba vị pháp y kia thoải mái nhìn vật kia của hắn, tim của bọn họ đập không ngừng.

- Tiểu Tôn cô nhanh chóng xử lí tiêu độc cho hắn, bộ phận đó đã chuyển sang màu tím rồi, đây chính là chịu tác dụng sâu của thuốc, để nhanh chóng giảm bớt bệnh trạng phải chú ý phân lượng mũi tiêm, theo phương thức 1-4 nhé.

Sắc mặt La pháp y trịnh trọng ra lệnh, trong tay lắc dược phẩm rất nhanh, sau đó nhanh chóng hút dược phẩm vào kim tiêm. Đường Sinh sẽ rất sốc, nếu không phải đeo che mắt thì những lời nói này sẽ làm hắn ngất xỉu.

Cái kim tiêm kia không phải dùng cho người, ngược lại giống như cho con lừa, ống tiêm thô khỏi phải nói, mũi kim tiêm đều là loại lớn.

Bác sĩ Tôn trực tiếp xuống tay dùng một miếng bông y tế chà lau cái nòng súng kia, từ đầu đến đuôi bao gồm cả phía trên và phía dưới tinh hoàn đều lau hai lần, Đường Sinh được tay cô nắm vào cảm thấy rất thoải mái, lại cương cứng thêm, hít thở càng nặng nề thêm, Trưởng phòng Cung cắn răng xem.

- Được rồi!

Tôn pháp y là cảm nhận rõ nhất, cái đó của hắn nằm trong tay cô, mỗi một nó giật lên cô đều cảm nhận được. Chỉ có thể nói sự kiên định của con tim bác sỹ, nhưng gặp một tình huống như thế này khó tránh nảy sinh những ý nghĩ khác, vì cô ấy là người con gái bình thường.

Lúc buông tay ra cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm, như sợ La pháp y và Trưởng phòng Cung nhận ra, giả bộ dường như không có việc gì.

La pháp y xem như bình tĩnh, ít nhất tay kim cô vững vàng không run rẩy, đứng ở khe hẹp giường bên trái, dùng tay trái vặn cái đó sang một bên, mũi kim trên tay phải hướng vào bên trong cái đó để tiêm vào, làm cho Đường Sinh than lên một tiếng :

- Oái, kẹp chết tôi rồi, giết người ta à?

- Câm miệng lại, ở đâu mà lắm mồm thế? Còn kêu nữa cẩn thận tôi cho cậu đeo thêm cái khẩu trang đấy.

Trưởng phòng Cung quát Đường Sinh một câu như thế.

Liên tiếp bốn mũi chính từ xung quanh cái đó, chú trọng phân lượng phân mũi dược phẩm sẽ khuếch tán nhanh hơn, phương pháp này rất có ích, nhưng súng này không lớn chia thành 4 phần cũng được rồi, chia ra nữa thì không còn ý nghĩa nữa, như vậy đã làm cho hắn kêu trời lên rồi.

Cơ thể Đường Sinh bị thay đổi gen, rất mẫn cảm, bất kể các phản ứng đau hay các phản ứng tiếp xúc khác đều mẫn cảm hơn người thường.

Tiểu Tôn, cởi bỏ hết chỗ trói ở chân của hắn ra và tiến hành tiêm vào bộ phận sinh dục.

La pháp y vừa nhéo nhéo vật kia , Tôn pháp y cũng cởi trói cho Đường Sinh, sau đó cô giữ một chân bên phải hắn.

- Trưởng phòng Cung cũng giúp một chút, cầm lấy chân trái của hắn, đúng…cứ như thế đẩy lên

La pháp y ở bên chỉ huy.

Đường Sinh đừng nói là xấu hổ, lúc này ý thức của hắn cũng có chút mê muội, lại không thể nói gì, cứ mặc cho bị ép nhé.

Cung trưởng phòng giữ một cổ chân Đường Sinh đẩy ngược lên trên làm cho đầu gối hắn ép vào ngực

- Đầu óc hắn vẫn tỉnh táo chứ?

Lời này là để hỏi La pháp y, người sau khẽ gật đầu, bỏ ống kim tiêm xuống tự mình làm tiêu độc cho bộ phận sinh dục của Đường Sinh. Cũng không bỏ qua cả lỗ tiểu, chấm nhiều hơn hai ba lượt, vì chỗ đó là đường tiểu, nơi bẩn nhất cần cẩn thận tiêu độc mới được.

Lúc tiêu độc cô dùng tay ấn ấn cào cái đó

- Cứng lắm, làm sao phản ứng của thuốc có thể mạnh như vậy?

Tôn pháp y nói:

- Phải chăng do phản ứng sinh lí quá mạnh nên mới như vậy? nghiên cứu hơn một năm cũng chưa gặp qua tình huống như vậy.

La pháp y nói có khả năng, cứ tiêm vào trước để quan sát một lúc rồi hãy nói, cô liền nhấc kim tiêm tiêm Đường Sinh mũi thứ năm.

Lúc đẩy dịch rất thong thả, ngón tay cũng không ngừng đẩy miết xung quanh các bắp thịt có thể trông thấy vật kia rung rung lên.

Tâm tình của ba cô cũng không thoải mái, hơn nữa ngoài La pháp y đã có chồng, Cung trưởng phòng và Tiểu Tôn đều vì nguyên nhân này mà chưa có bạn đời. Dù là Trưởng phòng hay là pháp y có đôi lúc các cô rất khó lí giải, lúc thành lập tổ chuyên nghiên cứu về viên Băng lạc hoàn ý chính là hai vị nữ pháp y muốn chịu áp lực mang tính luân lí, luôn luôn cho rằng pháp y đều là nữ giới, nam giới ngại con đường này không có tiền đồ cũng không so được tính cẩn thận của nữ giới, vì vậy cục pháp y của thành phố Khánh Châu đều là nữ giới. La, Tôn hai người đều chuyên nghiên cứu về tác dụng của dược lí.

Tiểu Tôn và bạn trai chia tay nhau, vì cô ấy nói với anh ta rằng, mỗi ngày cô đều làm nghiên cứu cái đó của ba bốn kẻ chịu phản ứng viên Băng Lạc hoàn, quan sát rõ phản ứng sinh lí của bọn họ từ hưng phấn đến cao trào rồi vào kì suy thoái, kết quả là bạn trai cô bỏ chạy.

Lương y như từ mẫu, mặc dù chịu ảnh hưởng đặc biệt cũng rất nhanh bày tỏ rõ tâm tư tình cảm, thể chất của Đường Sinh đặc biệt là một mặt, phản ứng cũng đặc biệt mãnh liệt cũng không thể khiến hai người Tôn La thất kinh, sau khi tiêm vào bộ phận đó rồi tiến hành quan sát.

Sau vài giây, cảm giác xung mãn của Đường Sinh tiêu tan hơn nửa, nhưng dục vọng của hắn đi lên biểu hiện ở những sợi lông mao không giảm bớt, vật đó bừng lên dữ dội, Trưởng phòng Cung cũng phải đau đầu,

- La tỷ, sao không tiêu hết vậy?

- Tiểu Tôn, Cô hút chính giữa đi, tôi mát xa tiền liệt tuyến, nếu không xuất ra e rằng xảy ra vấn đề lớn.

Tiểu Tôn ra hiệu cho Cung cảnh trưởng giữ chắc chân của Đường Sinh, Cô đeo găng tay cao su vào và đột nhiên hỏi:

- Bạn gái hắn cũng đưa tới đây đúng không?

Trường phòng Cung gật gật đầu, Tiểu Tôn nhìn mắt La pháp y,

- La tỷ, hay là gọi bạn gái hắn đến làm nhé, có lẽ nhanh hơn chút.

La pháp y đồng ý, Trưởng phòng Cung đi ra ngoài dẫn Uông Sở Tình vào, khoảng thời gian này Tôn pháp y càng thử dò sâu hơn tiền liệt tuyến của hắn.

- Ai dà, La tỷ, tiền liệt tuyến của hắn quá cứng, giống như một tảng đá, hắn bị tác dụng độc hại của thuốc rất sâu.

Lúc Trưởng phòng Cung dẫn Uông Sở Tình vào, cô chỉ nhìn thoáng cảnh tượng kia, liền che mặt chạy ra ngoài,

- Này, cô chạy cái gì chứ?

- Tôi, tôi không phải bạn gái hắn, tôi chỉ là chị hắn thôi, nếu... nếu không tôi gọi bạn gái hắn đến cũng được?

Uông Sở Tình xém chút nữa bị hù chết, cảnh tượng đó rất kinh người, chính mình sẽ làm gì? Căn bản không có kinh nghiệm gì, Trần tỉ có thể, nghe Bích Tú Hinh tiết lộ, cô ấy là bảo mẫu kiêm mọi việc của Đường Sinh, từ ánh mắt cô ấy nhìn Đường Sinh có thể nhận ra, quan hệ của bọn họ khác thường.

Trưởng phòng Cung trợn mắt, đi nói với La pháp y, La pháp y cũng không còn chiêu nào nữa,

- Không còn kịp nữa rồi, các ngươi ra ngoài đi, để tôi và Tiểu Tôn làm vậy.

Lần này Trưởng phòng Cung cũng ra ngoài phòng, cụ thể hai nữ pháp y xử lí như thế nào cũng chưa ai biết được!

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ