Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Đêm yên tĩnh, Đường Sinh và Bích Tú Hinh trong một góc yên tĩnh của quán cà phê, nhưng ở cửa vào quán còn có một đôi trai gái đang ngồi, người nam là Đoan Mộc Thực, người nữ có mái tóc vàng là Đại Liên Ny, vị trí công việc của hai người này như nhau.
Bích Tú Hinh miệng nói chuyện kinh doanh, nhưng tay lại viết trên bàn, Đường Sinh căng mắt nhìn những chữ cô ta viết ra “Trên người tôi có lẽ đã bị gắn thiết bị theo dõi rất tinh vi, cậu không cần hỏi lý do, chỉ cần trả lời cậu có thể giúp tôi được hay không thôi?
Đường Sinh ánh mắt kinh ngạc, liếc nhìn Đại Liên Ny, lại nhìn Bích Tú Hinh,cô ta hơi ngoắc tay, xem ra có chuyện gì đó.
Suy nghĩ một chút, Ninh Hân có thể sẽ giúp được Bích Tú Hinh.Đội cảnh sát đặc công có trang bị thiết bị hiện đại, luôn là loại hiện đại nhất trên thế giới, liền gật đầu. Bích Tú Hinh không nói gì, mà viết, quả nhiên sợ bị nghe lén, có lẽ cô ta đã phát giác ra điều gì đó.
Vốn nghĩ người phụ nữ này sống rất thư thái, bây giờ xem ra không phải vậy? Đường Sinh viết: Có liên quan đến Đại Liên Ny không?
Bích Tú Hinh gật đầu, rồi cười:
-Cậu ngày nào cũng có mỹ nữ đi cùng, vui đến quên cả trời đất, có kinh nghiệm với hai ba người không?
Đường Sinh mỉm cười, cùng một người phụ nữ thành thục như Bích Tú Hinh nói chuyện này cũng rất hứng thú,
-Hai ba người tính là gì? Cơ bản là nhiều người một lúc.
-nhiều người ?Sao ngay cả số người cũng không thể đếm hết chứ? Có phải cậu phóng đại quá không?
Bích Tú Hinh che miệng cười, tay lại viết: Nội tình rất phức tạp, có liên quan đến một khối lượng tài sản lớn của Lý Trọng Hiền chồng trên danh nghĩa của tôi, cậu giúp tôi trước, sau này tôi sẽ đền đáp lại.
- Không phải khoa trương đâu, tôi còn trẻ khỏe, không nhân lúc này với nhiều người, sau này một người cũng không được nữa. Chị Bích cũng tham gia chứ?
Đường Sinh cố tình nói vậy, Đại Liên Ny đang ngồi xa phía ngoài cửa cũng quay đầu lại lạnh lùng nhìn hắn. Oa, nghe lén được rồi.
Bích Tú Hinh nghiêm mặt, có ý muốn nói bây giờ cậu hiểu tại sao tôi phải viết rồi chứ? Miệng lại cười nói:
-Cậu còn là đứa trẻ , tôi sao có thể hợp với cậu chứ? Hơn nữa tôicũng không thích chia sẻ với người khác, chúng ta cứ làm ăn kinh doanh trong sáng với nhau thôi.
Lúc đang nói, tay lại tiếp tục viết: Đại Liên Ny là sát thủ cấp quốc tế, rất lợi hại. Bất kỳ một người đàn ông nào có ý đồ đen tối với tôi, đều là mục tiêu truy sát của ả.Còn một vài chuyện khác nữa tôi không tiện viết ra, đợi giải quyết xong thiết bị theo dõi này rồi sẽ nói cụ thể.
Đường Sinh khẽ gật đầu
-Đúng vậy, chị Bích, thật ra trong lòng tôi rất tôn trọng chị, không còn sớm nữa, chúng ta về chứ?
-Uống hết ly cà phê rồi đi!
Bích Tú Hinh vừa nói, không quay đầu nhìn,cô ta nghĩ Ninh Hân đã chui vào chăn rồi sẽ không ra nữa, liền giơ tay nâng cằm của Đường Sinh .
-Cậu cũng sửa sang lại một chút, tôi mới có cớ để quở trách các cậu, sau đó cũng nhân cơ hội chơi trò ba người nhé.
Đường Sinh cắn răng mỉm cười, bởi hắn đã thấy Ninh Hân đi ra, tay còn mang theo cái còng, đôi mắt đẹp vẫn nhìn Vương Tĩnh, chân trần bước ra, rõ ràng là đến bắt kẻ thông dâm, vì vậy Đường Sinh lúc này cũng rất thật thà, hắn nói:
-Chị à, không được đâu, em không dám.
-Cậu còn giả bộ nữa, tiểu tử thối, trong lòng lại đang nghĩ đến người đẹp chứ gì, Ninh Hân thật ra cũng chỉ tầm thường thôi, nói như…Oái…
Cô ta còn chưa nói hết lời thì cổ tay đột nhiên bị một cánh tay đằng sau nắm lấy, chiếc còng lạnh như băng khóa tay của cô ta lại,
-A…Làm gì vậy Ninh Hân, thả tôi ra.
Cô ta gào lên, Đường Sinh cũng giơ cánh tay hắn lên,
-Chính ủy Ninh , không liên quan đến tôi, tôi vừa vào cổng đã bị mụ lưu manh này đùa cợt rồi, chị cũng thấy mà.
-Hay lắm, đồxấu xa , cậu là loại đàn ông gì vậy? Vừa sờ ngực người ta, giờ lại quay qua cắn người. Cậu thật tệ.
Vương Tĩnh tức giận quát, Ninh Hân không khách khí đánh hai cái vào mông cô ta, khiến Vương Tĩnh không ngừng kêu la,
-Chị xem tôi là không khí sao? Bình thường lúc tôi không có ở đây thì không sao, tôi ở đây ngươi còn dám đùa giỡn Đường Sinh? Hôm nay tooi phải xử lý chị.
Ninh Hân mang theo Vương Tĩnh đi, Đường Sinh đổi giày thay áo, ban đêm không về nhà trọ cũng có cách lý giải, dù sao Đường Cẩn cũng dễ dụ dỗ.
Đường Sinh ở trong buồng tắm phòng mình, cũng có thể nghe thấy Ninh Hân dạy dỗ Vương Tĩnh, hai người bọn họ cứ ngồi với nhau lại tranh cãi, quở trách lẫn nhau. Vương Tĩnh là phóng viên, có máu nghề nghiệp, nênrất thích chọc vào đời tư và điểm yếu người khác, cô với Ninh Hân tốt thì tốt, nhưng cô lại ghen tị với Ninh Hân nhất, cho nên cô ta cũng rất khinh thường Ninh chính ủy , dù sao hai chị em ai cũng biết điểm yếu lẫn nhau.
Khi Đường Sinh quấn khăn tắm vào buồng ngủ, phóng viên Vương của chúng ta nước mắt lưng tròng, váy ngủ vô cùng xộc xệch, bị véo khắp người
-Ninh Hân, tôi và cậuchưa xong đâu, cậu đợi đó, mặc như vậy mà được sao?
Ninh Hân lại càng kéo mền quấn lấy Đường Sinh và cô, càng như vậy lại càng chọc tức Vương Tĩnh. Mấy chục phút tiếp theo, Đường Sinh cho vào rất sâu, Ninh Hân cũng quên đi sự tồn tại của Vương Tĩnh, khi cô hồn bay phách lạc, không phát hiện ra rằng tay Đường Sinh đã mò tới chỗ Vương Tĩnh, nói ra p cũng có thú vị của p. Cao Ngọc Mỹ và Lâm Phỉ phối hợp cũng tốt lắm, lúc ở Phượng Thành Đường Sinh cũng rất khoan khoái.
Nhưng trước mặt Ninh Hân Đường Sinh không dám làm gì Vương Tĩnh, sợ Ninh chính ủy không chịu nổi kích thích. Trước đây cô có nói không thích như vậy, quan niệm phải từ từ thay đổi. Vì vậy, Đường Sinh cởi bỏ còng tay cho Vương Tĩnh, mới ôm Ninh Hân bàn chuyện chính.
Sau một cuộc bàn bạc bí mật, Ninh Hân nói có thể dẫn Bích Tú Hinh tới phòng kiểm tra sức khỏe kỹ thuật cao của đội cảnh sát đặc công để kiểm tra, dù bộ phận nào trên cơ thể cô ta cũng không thể giấu nổi loại thiết bị dò tìm có sóng điện. Tuy nói công nghệ nghe lén của nước ngoài rất phát triển, nhưng trong nước cũng không phải ngồi không, những trò đó ức hiếp người thường còn được, muốn lừa khoa học kỹ thuật cao thì không thể.Đường Sinh lại nói không thể để Đại Liên Ny phát hiện, sự việc liên quan đến tài sản năm tỷ một trăm triệu Đô la, chuyện rất quan trọng, vì vậy phải làm một kế hoạch khả thi.
Mồng sáu tháng giêng, thứ năm, Đường Sinh lại hẹn Bích Tú Hinh bàn chuyện làm ăn, vẫn giao lưu với nhau bằng ngôn ngữ viết như trước, truyền đạt lại số liệu kỹ thuật của Ninh Hân , cần phải làm một cuộc kiểm tra toàn thân, khoảng ba hoặc năm tiếng mới xong, như vậy, làm thế nào để giấu được Đại Liên Ny?
Bích Tú Hinh cũng khó xử, bản thân cô ta không cách nào cắt đuôi được người phụ nữ này, ngay cả mấy người vệ sĩ bên cạnh người nào là người của Đại Liên Ny cũng không rõ, vì vậy rất khó thực hiện. Đường Sinh suy nghĩ một lúc, nói có thể thực hiện một hành động , bỏ hết những người vệ sĩ của cô ta.
Bích Tú Hinh lại càng tức giận, viết: Nếu có thể , giăng lưới cả Đại Liên Ny càng tốt, nhưng vấn đề là không thể để cô ta chết.
Đêm đó, Đường Sinh, Ninh Hân, Lý Vân Phong và Đoan Mộc Chân cùng nhau thảo luận phương án hành động tuyệt mật. Đây là lần hành động cực kỳ bí mật, phải sắp xếp chu toàn , ví dụ bắt được người rồi phải sắp xếp thế nào? Sau cùng mới bàn tới khả năng diệt khẩu, vì vậy việc này rất phức tạp.
Căn cứ những gì Bích Tú Hinh nói, năm vệ sĩ đều rất lợi hại, cũng không kém Đại Liên Ny biến thái là bao. Lý Vân Phong nói có thể gọi thêm vợ gã là Cổ Kim Tú, thân thủ cũng rất cao, là một trong những đệ tử ưu tú của ảo thủ chân truyền cấp giúp một tay.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi