Chương 1: Thảm Kịch & Kẻ Xuyên Không

.........................

Xa xăm trong ba ngàn vị diện mênh mông...

Một tinh cầu khổng lồ mang tên Huyền Tiên Tinh, nơi phàm nhân có được công pháp tu tiên, tông môn hào gia san sát mọc lên, gồm có 4 Đế Triều chia nhau thống trị Huyền Tiên Tinh, trong đó vùng biển rộng lớn bao phủ bốn Đế Triều kia lại được Đế Chế Hải Tộc quản lý.

Phân biệt gồm Thiên Long đế triều của Nhân tộc, Bích Phượng đế triều của Thiên Yêu tộc, Hắc Nguyệt đế triều của Dạ Ma tộc, Huyết Yết đế triều của Thiên Ma tộc và Tinh Hải đế chế của Hải tộc.

Dưới mỗi đế triều lại có 4 cái hoàng triều, dưới hoàng triều sẽ có 4 cái Hoàng Đô, mỗi Hoàng Đô sẽ thống trị nhiều vương quốc nhỏ, mỗi vương quốc nhỏ đó lại có vô số thành trì, làng trấn.

Thiên Long đế triều, Hoàng Triều Lãng Nhật, Minh Thương Quốc...

Mộc Nguyên Trấn....

Ở trên thảo nguyên bát ngát, có đầy xác động vật khổng lồ, chúng được gọi là yêu thú, dã thú biết cách tu tiên, nơi đó đang có mấy người thiếu niên, không, phải nói là một nhóm thiếu niên, bốn nam hai nữ, trên người đầy vết thương, máu tươi thấm đẫm vào áo lụa.

Phốc... Phốc....

Hai cái nam tử bị yêu thú xé đứt thân thể, bị chúng một hơi nuốt vào bụng, còn lại hai thiếu niên và hai thiếu nữ, hiện tại bị yêu thú vây quanh, trước mặt yêu thú đông đảo, nhưng phía sau lại mỏng manh, chỉ cần một người làm vật hy sinh, những người còn lại có thể mở đường máu thoát thân.

Bọn họ đều đến cùng một cái tông môn, gọi là Thương Hồ Môn, trong đó nam tử tóc đen, tu vi cao nhất trong đó là Từ Minh, tu vi là Bàn Thiên Xích 30 xích, những người còn lại đều là Luyện Nhân cảnh đỉnh phong.

- Từ sư huynh, chỉ cần huynh kiềm hãm bọn chúng, bọn muội sẽ mở đường máu phía sau cho chúng ta.

Một vị thiếu nữ vẻ ngoài khoảng 16 tuổi, tóc đen dài phiêu dật, trên người là đường cong nóng bỏng, thanh xuân, nhưng lại bị đầy vết thương, quần áo bị xé rách, lộ ra xuân quang bỏng mắt, nàng là Hồ Nhược Hy, 16 tuổi.

- Đúng vậy, Từ sư huynh, xin huynh hãy dùng hết sức mình, bọn đệ sẽ lo mở ra đường máu.

Tên thiếu niên còn lại nói, hắn vẻ ngoài anh tuấn, khuôn mặt trắng mềm như em bé, rõ ràng là bạch kiểm công tư trong truyền thuyết, hắn là Hoành Thiên Lăng, 17 tuổi, là nhị thiếu cùa Hoành gia.

Thiếu niên tên Từ Minh khẽ nghiêm mặt, hắn nhìn sang vị thiếu nữ cuối cùng, đây là người mà hắn ngày đêm thương nhớ, Lâm Tố Nguyệt, là đệ tử Lâm gia nhị mạch, Tố Nguyệt nhìn hắn, cắn chặt răng, không cam lòng gật đầu, nàng biết được, Từ Minh này, khó thoát được cái chết.

- Giết....

Từ Minh gầm lên, hai cánh tay xuất hiện những sợi xích màu đen đậm, chúng như có linh trí xông về trước, như chiến thần đánh giết từng con yêu thú, còn Hoành Thiên Lăng, Hồ Nhược Hy nở nụ cười quỷ quyệt, trong nhẫn trên tay bỗng nhiên lấy ra một viên đan dược, cả Lâm Tố Nguyệt cũng như vậy, sau đó Hoành Thiên Lăng lấy ra một bình ngọc, mở nắp, một luồng khí đen thoát ra, yêu thú lân cận hít vào liền ngã ra mặt đất, chết không thể chết lại.

- Haha, Từ Minh, ngươi bây giờ dính phải Độc Phế Hương, chuyên đầu độc tu sĩ Bàn Thiên Xích như ngươi, chết đi....

Thiên Lăng lộ ra khuôn mặt thật, trên khuôn mặt là vẻ mặt tiểu nhân cùng nụ cười súc vật, rõ ràng, đây là hắn muốn giết chết Từ Minh.

- Ngươi, Thiên Lăng, phụt....

Từ Minh ôm ngực, cố gắng nói ra mấy tiếng, một cơn đau như xé rách từng khối huyết nhục dâng lên, khiến hắn phun ra một ngụm máu đen, còn yêu thú lân cận thì chỉ còn một bộ xương khô, một chút huyết nhục cũng không còn.

- Chết đi, khi trước ngươi đánh ta một bạt tai, hiện giờ ngươi nên hối hận đi, ahaha....

Thiên Lăng đạp thân pháp, thân hình vụt biến mất, Tố Nguyệt cố gắng nhìn lại Từ Minh một lần, sau đó quay đầu rời đi.

Phịch....

Từ Minh ngã xuống đất, cả người trở nên tím tái, biểu hiện cho việc bị trúng độc, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm bầu trời, đôi mắt kia nặng nề nhắm xuống, Độc Phế Hương chuyên đầu độc tu sĩ Bàn Thiên Xích, đối với những kẻ có tu vi Bàn Thiên Xích khi bị trúng nó thì như những con yêu thú kia, chết không còn một khối huyết nhục, nhưng giá cả của Độc Phế Hương ở Mộc Nguyên Trấn này không hề rẻ.

Gió thổi nhẹ qua cỏ non, xác một thiếu niên nằm đó, một linh hồn đã rời khỏi Dương giới.

- Con bà nó, lão tử chưa chết?

Bỗng nhiên cái xác kia ngồi bật dậy như cương thi, đã vậy còn hét lớn như điên, mặc dù vẫn là thân thể của tên Từ Minh kia, nhưng linh hồn bên trong lại là một người khác, tên lại trùng nhau, đều là Từ Minh, nhưng mà tên này lại là người Địa Cầu, bởi vì tai nạn mà chết đi, linh hồn xuyên không nhập vào thân thể này.

- CMN, lão tử chưa chết, mà chỗ này, là chỗ nào?

Từ Minh ngơ ngác nhìn xung quanh, bất ngờ một cơn đau đầu như búa bổ vào não ập tới, toàn bộ kí ức của Từ Minh kia dung nhập vào đầu hắn, nắm tay Từ Minh nắm chặt, mặc dù hắn cũng không phải nam tử hán đại trượng phu gì, nhưng mà mọi cảm xúc của chủ thân thể này đều dung nhập vào hắn, đó không khác gì là hận thù của chính hắn.

- Hoành gia, Hồ gia, cả Lâm gia các người chờ đi, ta sẽ đến phục thù giúp hắn.

Từ Minh cắn chặt răng, tay nện xuống đất thật mạnh.....

- Ui da, đau quá, nghịch ngu rồi...

Độc Phế Hương có chữ Phế, tất nhiên là có ý nghĩa của nó, độc không chết, thì ngươi chỉ là một tên phế vật sống không bằng chết.

- Làm sao trả thù khi ta là một cái phế vật đây? Ài, không phải trong mấy cái tiểu thuyết kia, xuyên không liền có hệ thống sao?

Từ Minh lẩm bẩm, thở dài một tiếng.

Keng, kí chủ gọi ta?

Một giọng nói máy móc băng lãnh vang lên.

- Hả?

Từ Minh như con mèo bị đạp phải đuôi, giật mình nhảy lên cao 3 xích, thật sự có hệ thống sao?

- Hệ, hệ thống?

Keng, hệ thống Cực Phẩm Song Tu kính chào kí chủ.

Lại là giọng nói máy móc băng lãnh vang lên trong đầu Từ Minh.

- Thật sự có? Mau, mau giải thích công năng cho ta xem thử.

Keng, Cực Phẩm Song Tu hệ thống, thông qua hoan nam hỉ nữ, nhận được điểm song tu, dùng để mua sắm đồ vật trong cửa hàng hệ thống, tu vi kí chủ chỉ cần giết quái sẽ nhận được điểm kinh nghiệm, tăng lên tu vi.

Hệ thống liên tục nói, giọng nói băng lãnh liên tục như đạn liên thanh giã vào não Từ Minh, khiến hắn có chút đau đầu.

- Vậy, phân chia cảnh giới như thế nào?

Keng, tu vi Phàm Giới của Huyền Tiên Tinh gồm :

- Nhục Thể cảnh có hai đại kì, là Luyện Bì giới và Luyện Nhục giới, chia làm sơ - trung - hậu - đỉnh bốn kì.

- Luyện Nhân cảnh cũng có hai đại kì, là Đúc Cốt giới và Huyết Khí giới, cũng có bốn kì.

- Bàn Thiên Xích cảnh, ngưng tụ linh khí thiên địa, tạo thành Bàn Thiên Xích, khi đạt đến cực hạn, phá vỡ hết tất cả, phàm thể thoát nhân, bắt đầu bước lên con đường tu tiên thật sự, có thêm 200 năm tuổi thọ.

- Tụ Đan cảnh, linh khí từ Bàn Thiên Xích bị nén ép, trở thành tâm đan, mỗi khoả lại chứa vô cùng vô tận lực lượng thiên địa, trong truyền thuyết chỉ có thể ngưng ra cực hạn 10 viên Tâm Đan bên trong đan điền.

- Phách Thế cảnh, Tâm Đan bị phách ra, linh lực tinh khiết thoát ra, tăng lên tích lũy linh lực trong đan điền, lần nữa tu sĩ ngưng tụ ra một loại Tâm Đan khác, nhưng lại là Hồn Đan, uy lực cường đại hơn vô số lần Tâm Đan.

- Khai Tâm cảnh, đan điền tu sĩ bành trướng, có bốn kì là sơ, trung, hậu, đỉnh, mỗi kì tu sĩ phải dùng thần thức nội thị đan điền, đây là điều vô cùng khó khăn, sau khi nội thị thì phải dùng thần thức khai phá đan điền, nhưng bước này vô cùng nguy hiểm, bởi vì sơ suất một chút sẽ làm đan điền bị hư hại, trở thành phế nhân.

- Sáng Thế cảnh, đan điền mở rộng, tu sĩ dùng thần thức vận chuyển linh lực, sáng tạo ra thế giới của riêng tu sĩ đó bên trong đan điền, trong cổ tịch, trở thành tiên nhân sẽ chưởng khống một vị diện, hưởng lấy tín ngưỡng lực mà trường sinh bất diệt.

Chia làm bốn tiểu giới là Ích Địa giới, Lập Thiên giới, Sơn Hà giới và Thiên Hải giới, mỗi tiểu giới này lại là khó khăn chồng chất khó khăn, nhưng mà lực lượng bản thân lại tăng lên gấp ngàn, gấp vạn lần, Sáng Thế cảnh đỉnh phong được xem là tối thượng cường giả của hoàng triều Lãng Nhật.

Keng, tu vi kí chủ còn quá thấp, nên không thể biết thêm được.

Âm thanh liên tục của hệ thống vang lên trong đầu Từ Minh, khiến đầu hắn sắp loạn thành một đoàn, chỉ sợ không phải mười ngày nửa tháng nữa sẽ không bình thường lại được mất.

- Ớ hơ hơ, đây là đâu? Ta là ai?

Quả nhiên, não Từ Minh đã loạn hết, trở thành một tên điên không hơn không kém.

Keng, kí chủ có một gói quà Tân Thủ, có hay không mở ra?

- À, à, mở ra....

Từ Minh rốt cuộc thanh tỉnh, trong lòng ý niệm mở ra gói quà tân thủ, ý thức hắn chìm vào trong một không gian tối tăm, ở đó lơ lửng một rương gỗ phát sáng kì lạ, chiếc rương rung động, bật nắp ra.

Keng, mở ra túi quà Tân Thủ, nhận được :

- Pháp quyết Đả Thiên Hồn Thần Chưởng, cấp bậc Cấm Quyết.

- Công pháp luyện thể Trấn Ma Thần Thể, cấp bậc Thiên Quyết.

- 1 lần rút thưởng may mắn.

- 100 điểm song tu để kí chủ xài tạm.

................

Từ trong rương quà bay ra ba luồng sáng kèm theo ba lời thông báo, Từ Minh ù ù cạc cạc, không hiểu bất cứ cái gì cả.

- Cần Lời Giải Thích? Hệ thống, mau giải cmn thích.

Từ Minh hỏi hệ thống.

[Đả Thiên Hồn Thần Chưởng] - [Cấm Quyết] : gồm có 9 thức, vô cùng thâm sâu, chứa đại đạo thiên địa vô song, khi xếp chồng lên tất cả chín thức, uy lực có thể đánh thủng thiên khung, đánh vỡ Thần Hồn.

(Cấm Quyết) : Các loại pháp quyết, công pháp được chia làm, Linh Quyết, Địa Quyết, Thiên Quyết, Cấm Quyết và Tiên Quyết.

[Trấn Ma Thần Thể] : dùng ngoại lực khổng lồ rèn luyện cơ thể, cơ thể rắn chắc như Thần, nhất cử nhất động có thể nặng hàng ngàn, hàng vạn, hàng tỷ cân, đạt đến đại thành có thể một tay trấn ma, một dẫm dẫm nát đại lục, một quyền đánh phá tinh cầu.

...............

- Con bà nó, trâu bò nha...

Từ Minh bật lên ngón tay cái với hệ thống, trong lòng mặc niệm học tập hai quyển pháp quyết với công pháp kia, ngồi xếp bằng tưởng tượng ra pháp quyết Đả Thiên Hồn Thần Chưởng, trong đầu có một bóng người màu đen, tay vung chưởng, một chưởng khổng lồ màu vàng bay lên, lại một chưởng bắn ra, uy lực vô song, nhưng mặc dù có hệ thống diễn hoá, nhưng Từ Minh chỉ nắm được cách thức thi triển, chứ uy lực thì không bằng được một phần của hệ thống diễn hoá kia, Từ Minh kiên nhẫn ngồi ở đó học tập hệ thống diễn hoá pháp quyết, một chút cử động cũng không có, giống như tượng đá vậy.

Thái dương xuống núi, hắc ám bao trùm, sâm lâm bao quanh thảo nguyên hiện lên từng đôi mắt đỏ ngầu của yêu thú, còn Từ Minh vẫn ngồi ở đó, khí tức đại đạo toả ra trên người hắn, bỗng nhiên, một bóng người chắn trước mặt hắn, khuôn mặt trung niên tuấn lãng, đôi mắt hiện lên vẻ thưởng thức.

Gào....

Mấy đầu yêu thú Luyện Nhân cảnh lao đến, mục tiêu là Từ Minh đang ngồi xếp bằng ở kia, nhưng người đàn ông kia bỗng nhiên vẫy tay, một luồng linh lực bá đạo quét qua, yêu thú còn đâu, chỉ còn sương máu phiêu phù trong không khí.

Khí tức trên người ông ta, là Phách Thế cảnh.

...... oOo .......

P/S : Hì hì, truyện đầu của muội, ném đá nhè nhẹ muội thôi.