Chương 24: Thành lập Thiên Sở Ngu Nhạc

" Sở Thiên! Tài liệu ngươi cần ta đã chuẩn bị xong!" Trong phòng làm việc, Vương Tuyết trên tay cầm theo xấp tài liệu.

" Cực khổ cho ngươi rồi!" Sở Thiên có chút cảm động nhìn đôi mắt thâm quầng của Vương Tuyết, vì chuyện này mà nàng đã thức cả đêm.

" Nữ nhân lần trước chúng ta gặp ở tiệm quần áo tên là Phương Quyên, vợ của Thượng Quan Vân Long. Chồng nàng là lão bản của công ty giải trí Vân Long, dưới trướng có rất nhiều nghệ sĩ nổi danh. Phương Quên dựa vào Thượng Quan Vân Long nên được đóng một vài bộ phim nổi tiếng, trên toàn quốc coi như cũng có chút danh khí. Thiếu nữ nhỏ tuổi tên là Thượng Quan Thiến Thiến, hiện nay đang tại Macao học đại học năm thứ hai."

"Thượng Quan Vân Long! Công ty giải trí Vân Long..." Sở Thiên cau mày, ngón tay gõ trên bàn làm việc suy tư.

-" Tốt lắm, chúng ta sẽ từ công ty giải trí Vân Long ra tay trước. Vương Tuyết ngươi phái Vương Cương đi đăng kí một công ty giải trí lấy tên là Thiên Sở Ngu Nhạc, đăng kí tài chính là mười tỷ đô la. Ta sẽ dùng nó phá tan công ty Vân Long để xem nữ nhân kia sẽ lấy gì để kiêu ngạo."

-" Được !" Vương Tuyết đáp ứng một tiếng sau đó xoay người lui ra ngoài.

-"Phương Quyên! Nữ diễn viên à? Ha ha không lâu nữa ta sẽ biến ngươi thành diễn viên phim cấp ba!" Sở Thiên nở nụ cười bỉ ổi.

Do Sở Thiên quen biết rộng rãi nên công ty giải trí của hắn chỉ mất ba ngày đã được đăng kí. Trên báo trí tràn ngập tin tức công ty Thiên Sở Ngu Nhạc thành lập với số vốn lên tới mười tỉ đôla.

Cánh tin tức sau khi đánh hơi được lão bản của Thiên Sở Ngu Nhạc là Sở Thiên. Ngay lập tức các kí giả túc trực trước cửa sòng bạc, hy vọng có chút thông tin về công ty giải trí có số vốn đầu tư khổng lồ kia.

Khiến bọn họ thất vọng là Sở Thiên lúc này đang ngồi nhàn nhã sưởi nắng tại biệt thự Nam Giao. Vương Tuyết Chu Địch cùng nhau chơi đùa dưới hồ bơi, Chu Địch còn nghịch ngợm thỉnh thoảng hắt nước lên người Sở Thiên.

" Ha ha! May mà ta đã dự đoán trước được nếu không sẽ bị cánh phóng viên kia làm phiền chết mất!" Sở Thiên hớp một ngụm nước trái cây đắc ý.

" Ta xem ngươi có thể trốn được bao lâu! Bản lĩnh những phóng viên kia ngươi cũng không phải không biết, nói không chừng bọn họ ngày mai sẽ xuất hiện trước mặt ngươi cho mà xem!" Vương Tuyết từ trong hồ bơi đi lên, vẻ mặt châm biếm nói.

" Cái này cũng là một vấn đề lớn đấy!" Sở Thiên trầm ngâm một lúc sau đó nói tiếp: "Tiểu Tuyết ! Chiều ngày mai ngươi tổ chức một buổi tiệc rượu mời tất cả các quan chức có máu mặt đến dự, nhớ đừng quên Thượng Quan Vân Long đấy. Sau đó sẽ tổ chức một buổi họp báo, ta sẽ trả lời các vấn đề cho ký giả."

" Ừm biết rồi!" Vương Tuyết một bên xoa kem chống nắng một bên gật đầu đáp lời Sở Thiên. Ánh mặt trời chiếu rọi lên da thịt trắng như tuyết của nàng làm cho Sở Thiên lại bắt đầu có những suy nghĩ quỷ quái.

" Sở Thiên! Công ty điện ảnh của anh đã thành lập rồi, vậy kế tiếp anh định làm gi? Chẳng lẽ đi đóng phim?" Chu Địch cũng từ dưới nước đi lên ngồi xuống cạnh Vương Tuyết.

" Ừ vấn đề này ta cũng đang suy nghĩ. Tuy rằng công ty mới thành lập thế nhưng vẫn chưa có nghệ sĩ. Tiểu Tuyết ngươi đi tìm chút nghệ sĩ kéo qua công ty chúng ta. Nếu muốn đánh bại được công ty Vân Long thì hoa hồng phải cao hơn bọn họ mới được. Tốt nhất là tới công ty bọn họ đào như vậy công ty chúng ta sẽ lớn mạnh còn bọn họ sẽ suy yếu." Sở Thiên vừa nói vừa thưởng thức hai thân thể mê người không chớp mắt.

" Sở Thiên! Chẳng phải đã có hai tỷ muội bọn em sao. Anh còn đi đào góc tường nhà người làm gi? Cứ để bọn em làm diễn viên như vậy không phải một mũi tên bắn trúng hai đích sao?" Chu Địch đung đưa cặp nhũ phong khổng lồ đến trước mặt Sở Thiên.

Sở Thiên cảm thấy nhiệt độ toàn thân nóng lên, hắn cười to đưa tay vỗ lên cặp mông đầy đặn của Chu Địch " Nếu để em đi đóng phim nhất định anh sẽ cho em làm diễn viên phim cấp ba! Ha ha!"

" Tại sao lại để em đóng phim cấp ba? Sao anh không để Vương Tuyết đóng đi?" Chu Địch hờn dỗi đưa tay hướng Vương Tuyết chỉ.

" Bởi vì ngươi có bộ ngực lớn! Ha ha!" Vương Tuyết, Sở Thiên cùng đồng thanh nói làm cho Chu Địch tức giận đuổi đánh hai người.

Vốn dĩ Sở Thiên cho rằng có nhiều tiền sẽ lôi kéo được nhiều nghệ sĩ đến dưới trướng của mình. Thế nhưng sự tình sau khi triển khai lại không như tưởng tượng, thậm chí có thể nói là hoàn toàn ngoài ý muốn. Hai ngày trôi qua chỉ có mười mấy lão minh tinh đã hết thời gia nhập, còn lại những minh tinh đang hot thì chẳng thấy một ai đến.

" Sao lại như vậy? Chẳng lẽ chúng ta không đủ tiền sao?" Sở Thiên kinh ngạc khi nghe Vương Tuyết báo cáo.

" Không phải như vậy! Có lẽ do công ty chúng ta mới thành lập, hầu như vẫn chưa có tiếng tăm. Các minh tinh đều lo lắng chúng ta không đứng vững phát triển được, cho nên nếu gia nhập bọn họ sợ rằng tiếng tăm rất khó phát triển!" Vương Tuyết sắc mặt có chút khó coi nói.

" Vậy bên Vân Long kia thế nào?"

Nghe Sở Thiên hỏi Vương Tuyết chỉ lắc đầu:" Có câu một núi không thể chứa hai hổ. Ở Macao này Vân Long cùng Thiên Sở Ngu Nhạc chúng ta vốn là địch thủ, cho nên bọn họ tuyên bố nếu bất cứ minh tinh nào của Vân Long gia nhập Thiên Sở Ngu Nhạc bọn họ sẽ cho người đó biến mất khỏi làng giải trí. Muốn đào góc tường bọn họ nghe chừng rất khó khăn! Một minh tinh của bọn họ tên là Phạm Băng còn tuyên bố nếu có đi hát thì thà hát tại quán bar chứ nhất định không đến Thiên Sở Ngu Nhạc!"

" Phạm Băng?" Sở Thiên trầm ngâm một lúc sau đó hỏi: " Có phải nữ minh tinh vì muốn được đóng vai nữ chính mà cả hai mẹ con cùng hầu hạ đạo diễn kia không?"

" Đúng vậy, chính là nàng!" Vương Tuyết gật đầu.

" Hừ! Đúng là kĩ nữ còn muốn lập đền thờ! Đợi sau khi cuộc họp chiêu đãi kí giả xong trước tiên lấy kĩ nữ này khai đao!" Sở Thiên rít lên.

" Ừm!" Vương Tuyết gật đầu sau đó tiếp tục nói: " Lôi kéo minh tinh không được! Vậy Thiên Ca! Ngươi có dự định gì tới không?"

Suy nghĩ một lúc Sở Thiên quyết định: " Ngươi cho người đi tìm những người có tiềm năng trở thành minh tinh. Chúng ta sẽ từ từ bồi dưỡng họ! Những hạt giống đó sẽ giúp công ty chúng ta phát triều lâu dài!"

" Còn nữa buổi tiệc chiều nay cùng buổi họp báo chuẩn bị thế nào rồi?" Sở Thiên chợt nghĩ ra gì đó hỏi.

" Yên tâm đi! Ta đã gửi thiệp mời đến tất các tòa báo cùng đài phát thanh rồi! Ta làm việc chả lẽ ngươi không yên tâm?"

-" Cực khổ cho ngươi rồi! Đợi xong chuyện ta dẫn ngươi đi châu Âu chơi một chút! Thế nào có chịu không?" Sở Thiên tiến tới ôm Vương Tuyết vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi nàng.

" Ngươi cút đi! " Vương Tuyết dùng hết khí lực đẩy Sở Thiên ra chạy đi, trên mặt của nàng là một áng mây hồng rực.