Chương 17: Bí mật của ngọc Thanh Long

Đợi cho đám người Trương Sinh rời đi, Sở Thiên liền ôm hộp gấm đi vào mật thất, hắn muốn xen khối ngọc Thanh Long này rốt cuộc ẩn dấu bí mật gì, liệu có phải là một trong ba khối ngọc đã phong ấn tu vi bản thân không. Nếu như mình phá được phong ấn, khôi phục lại một chút tu vi đến lúc đó có thể dễ dàng chơi đùa với đám người Trương Sinh được rồi, muốn đấu với ta sao, ta sẽ tìm mấy trăm kĩ nữ cho ngươi chơi đến chết! Hắc hắc.

Phân phó Vương Cương không được để bất cứ người nào quấy nhiễu, Sở Thiên đóng cửa mật thất lại, nhẹ nhàng mở hộp gấm. Ngay khi hộp gấm đươc mở ra, một cỗ lượng lực thần bí vừa rồi còn áp chế khí huyết Sở Thiên bỗng nhiên yếu ớt hẳn đi.

Sở Thiên rốt cục cũng nhìn rõ hình dáng của ngọc Thanh Long. Một khối ngọc lục bích trong suốt mang hình dáng một con rồng nhỏ, bốn cái móng vuốt phía dưới thân rồng, đầu rồng nhè ra cái lưỡi nho nhỏ nối với sợi giây chuyền bạch kim, chắc là của Chu Địch lúc còn đeo trên cổ. Sợi dây chuyền này so với khối ngọc thì ảm đạm hơn rất nhiều.

Sở Thiên nhẹ nhàng cầm lấy khối ngọc, bỗng nhiên một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm tràn vào lòng bày tay Sở Thiên, hắn dường như cảm giác được khối ngọc trong lòng bàn tay mình không ngừng lăn lộn, thật giống như đứa nhỏ làm nũng trong ngực mẫu thân, cảm giác rất thân thiết tự nhiên.

Bỗng nhiên một cỗ nhiệt lưu ấm áp từ trong khối ngọc Thanh Long truyền ra. Cỗ nhiệt lưu này xuyên thấu qua lòng bàn tay hướng khắp thân thể Sở Thiên truyền đi, toàn thân Sở Thiên giống như một cái động không đáy liều mạng hấp thụ lấy nhiệt lưu từ ngọc Thanh Long tán ra, giống như nắng hạn gặp mưa rào. Lúc này mỗi một tế bào giống như được một nguồn năng lượng vô hạn đổ vào, cái loại cảm giác tràn ngập lực lượng này đối với Sở Thiên mà nói chính là đã quá lâu rồi mới được cảm nhận.

Sở Thiên tin chắc chắn khối Thanh Long ngọc này quả thực chính là khối ngọc đã phong ấn tu vi của mình, pháp lực phong ấn cũng là do bản thân trước đây tu hành mà đạt được, cho nên bây giờ lực lượng ẩn chứa trong khối ngọc kia đôi với mình cảm thấy thân thiết, thật giống như đang tha hương mà gặp được người nhà vậy.

Chờ đợi thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng có thể hồi phục tu vi của mình, trong lòng Sở Thiên trở nên kích động, một lúc lâu sau hắn mới bình tĩnh trở lại,nhẹ nhàng nhắm mắt lại thả lỏng thể xác và tinh thần, Sở Thiên sử dụng phương pháp trước đây đã tu luyện hấp thụ lực lượng trong ngọc Thanh Long. Một cổ chân khí dọc theo Kỳ Kinh Bát Mạch thuận lợi du tẩu không ngừng dung nhập vào thân thể hắn.

Ngay khi Sở Thiên còn đang hưởng thụ loại khoái cảm này thì chân khí trong cơ thể bỗng nhiên có dấu hiệu không hề theo sự khống chế của hắn, giống như một con ngựa hoang thoát cương, trong cơ thể hắn tán loạn cuối cùng lại theo kinh mạch trong cơ thể đảo lưu qua về phía Thanh Lonh ngọc.

Thanh Long ngọc trong tay Sở Thiên dường như phi thường thống khổ, Sở Thiên thậm chí nghe được một tiếng rên rỉ thật nhỏ từ nó phát ra. Sở Thiên bị cái nghịch chuyển này làm cho khí huyết đảo lộn, sắc mặt tái nhợt không dám tiếp tục vận công, cầm khối ngọc Thanh Long cẩn thận ngắm nghía. Vì sao mới hấp thu một chút lại xảy ra hiện tượng như vậy? Lẽ nào phương pháp của mình có sai lầm? Sở Thiên nhíu mày suy tư. Về phương diện này rõ ràng chính là chân khí của hắn thế nhưng hắn lại không thể hấp thu, chuyện này làm hắn vô cùng ảo não, tựa như đối mặt với một nữ nhân xinh đẹp khỏa thân mà chỉ có thể nhìn, cái loại cảm giác này cũ đúng là không cần nói.Bỗng nhiên lời nói Lôi Thần trước đây vang lên bên tai Sở Thiên

"Ta sẽ đem toàn bộ tu vi của ngươi phong ấn vào ba khối ngọc Thanh Long. Có thể tìm lại được ba khối ngọc Thanh Long hay không thì phải xem số mệnh của ngươi! Tái ông mất ngựa họa phúc khôn lường? Ha ha ha..." "Đúng!" Sở Thiên quát to một tiếng. "Hạ cấm chế trên Thanh Long ngọc. Trước đây Lôi Thần đã hạ cấm chế vào miếng ngọc này, trách không được mình không thể hấp thụ chân khí bên trong! Thế nhưng...Lôi Thần cũng không có nói cho mình cách giải cấm chế. Phải lào sao bây giờ!" Sở Thiên trong mật thất suy nghĩ hồi lâu, vẫn không có biện pháp giải phong cấm chế chỉ có tạm thời buông tha ý niệm này. Nhớ tới Chu Địch còn ở trong phòng đợi tin tức của mình, Sở Thiên vội vàng đem ngọc Thanh Long đặt vào trong hộp gấm rồi rời khỏi mật thất. Chu Địch vừa mới nói chuyện điện thoại với cha xong, nàng ngây người khi Sở Thiên đem khối ngọc kia đưa tới trước mặt nàng. Chu Địch không dám tin vào mắt mình hét lên một tiếng nhào vào trong ngực Sở Thiên, nước mắt trên mặt chảy xuống.

- "Sở Thiên cám ơn anh!". Chu Địch nghẹn ngào. - "Ha ha! Không sao, ai bảo em là nữ nhân của anh chứ!" Sở Thiên nhìn Chu Địch ôm mình, trong lòng không khỏi nhộn nhạo. Lúc này Chu Địch vẫn mặc đồ ngủ, cổ áo trễ xuống khiến Sở Thiên chứng kiến một đôi bạch thỏ biến dạng vì bị đè ép, hắn không còn kiềm chế nổi nữa, ôm lấy Chu Địch đặt xuống giường. Chu Địch không hề phản kháng, đôi mắt đẹp ngắm nhìn nam nhân trước mặt, hắn vì mình mà không tiếc sinh mệnh, làm nữ nhân của hắn ta không hối hận.

Sở Thiên đang định xung phong tiến lên chợt nhớ đến trong tay vẫn cầm ngọc Thanh Long .

- "Sở Thiên ta quyết định không lấy khối ngọc này!" Chu Địch ngẩng đầu nghiêm túc nói với Thiên.

- "Vì sao? Đây chính là vật gia truyền của Chu gia mà, tại sao em lại không cần?" Sở Thiên bò dậy có chút kinh ngạc.

- "Em chỉ là một nữ hài tử bình thường, em muốn được sống như bao người bình thường khác, chỉ vì khối ngọc này mà bao năm qua em luôn chịu ủy khuất, chưa có một ngày nào vui vẻ cả. 'Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội', em quyết định đem khối ngọc này tặng cho anh. Anh đừng từ chối! Cha em cũng đã đồng ý rồi!"

Nhìn ánh mắt tín nhiệm kiên định của Chu Địch, Sở Thiên trong lòng cảm động không nói gì thêm xoay người lẳng lặng đi ra, hắn không muốn nàng thấy mình rơi nước mắt. Ban đầu hắn muốn đem sự tình Thanh Long ngọc phong ấn tu vi của hắn nói cho Chu Địch, thế nhưng nhìn vẻ mặt tươi cười hạnh phúc của Chu Địch, hắn cuối cùng cũng không nói ra.

"Để nha đầu đơn thuần này hạnh phúc như vậy đi. Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức của mình bảo vệ nàng!" Sở Thiên trong lòng âm thầm thề. "Phải mau chóng tìm cách giải cấm chế trên ngọc Thanh Long, phục hồi lại tu vi mới được! Thanh Long ngọc ơi! Làm sao mới có thể giải phong cấm chế của ngươi đây."