Lâm Tiêu không hề hay biết chuyện gì xảy ra ở Lâm gia cả. Hắn lúc này đang ngồi một chuyến bay ra nước ngoài. Mục tiêu của hắn lần này là này là Xã Quốc nằm ở Vũ Lục Địa. Vũ Lục Địa là lục địa nằm ở bên kia mặt của Hải Tinh. Xã Quốc và Hoa Quốc có thời gian cách nhau 12 tiếng.
Lúc này Lâm Tiêu đang ngồi ở khoang cao cấp nhất chỉ có một chiếc giường mà thôi. Hắn đang nằm đọc báo. Còn phía dưới của hắn lúc này đang được một nữ tiếp viên phụ vụ bằng miệng!
“A” Lâm Tiêu thở nhẹ ra. Phía dưới của hắn liền phóng ra một đợt tinh hoa. Tất cả đều tràn vào miệng của nữ tiếp viên kia!
“Tiếp theo dùng phía dưới của ngươi đi!” Lâm Tiêu nói!
Nữ tiếp viên nghe vậy thì liền đứng lên sau đó liền nâng chân lên vòng qua Lâm Tiêu. Phía dưới của nàng quần lót từ lâu đã cởi ra rồi và phía dưới đang rỉ nước ra. Nữ tiếp viên cầm lấy nhục bổng của Lâm Tiêu nhắm ngay âm đạo của mình và ngồi xuống.
Nữ tiếp viên vốn dĩ sẽ rên lên nhưng trước đó Lâm Tiêu đã ra lệnh cho nàng không được phát ra âm thanh để người khác phát hiện. Mặc dù không phát ra âm thanh bằng miệng nhưng phía dưới va chạm vẫn phát ra âm thanh. Về điều này thì Lâm Tiêu vẫn không để ý.
Bởi vì hãng bay này cho chế độ thuê một nhân viên phục vụ riêng nên lúc này không có nữ tiếp viên nào khác đi vào phòng của Lâm Tiêu cả.
Mãi đến giờ ăn thì Lâm Tiêu mới ngừng lại. Hắn tăng tốc sau đó phóng ra một lần tinh hoa và bên trong nữ tiếp viên. Nữ tiếp viên mặc dù rất mệt mỏi nhưng Lâm Tiêu ra lệnh nàng vào nhà vệ sinh tẩy sạch sẽ sau đó liền đi lấy bửa ăn cho hắn.
Lâm Tiêu mặc dù không thích đồ ăn trên máy bay nhưng khoang hạng đặc biệt phục vụ thức ăn là bít tết nên Lâm Tiêu rất thích.
Sau khi ăn xong thì hắn liền cho nữ tiếp viên tiếp tục quan hệ với hắn. Bởi vì đề phòng nữ tiếp viên vì kiệt sức và nguy hiểm đến tính mạng nên Lâm Tiêu đã ra lệnh cho nàng có sức khỏe hơn người và có thể làm liên tục mà không mệt.
Đi từ Hoa Quốc đến Xã Quốc tốn gần 20 tiếng nên trong 20 tiếng này Lâm Tiêu chỉ có quan hệ với nữ tiếp viên mà thôi. Trong 20 tiếng quan hệ thì Lâm Tiêu xuất ra rất nhiều lần vào bên trong của nữ tiếp viên. Lâm Tiêu không lo sợ nữ tiếp viên sẽ mang thai. Hắn đã hướng về phía nữ tiếp viên nói:
“Nếu sau này ngươi quả thật mang thai con của ta thì hãy sinh đứa bé ra và đi đến địa chỉ XXX ở Hoa Quốc. Lúc đó ta sẽ đón nhận mẹ con các ngươi!”
Khi ra lệnh xong thì Lâm Tiêu còn cảm thấy thiếu gì đó! Sau đó hắn liền ra lệnh tiếp:
“Đúng rồi! Sau này ngươi ngươi quả thật có con thì sẽ xinh con gái hơn nữa nàng còn là vô cùng sinh đẹp. Nàng là trời sinh Thánh Quanh Thể và tu luyện Quang tiên pháp và sẽ đạt đến Quang nguyên tố bản nguyên! Con là một thiên tài về quân sự”
Lâm Tiêu ra lệnh là để đề phòng khi có con mà không thể bên cạnh được mà thôi. Cho nên hắn muốn con gái mình có sức mạnh để tự vệ. Nhưng Lâm Tiêu không hề biết chuyện này sẽ khiến hắn gặp một số rắc rối sau này.
Lâm Tiêu sau khi tạm biệt nữ tiếp viên hàng không thì liền đi ra ngoài bắt xe. Hắn đi đến khách sạn đã được đặt trước. Toàn bộ chuyến hành trình lần này của Lâm Tiêu đều được sắp xếp cặn kẻ. Lâm Tiêu sau khi đến khách sạn và lên phòng rồi thì liền mở điện thoại ra. Điện thoại của hắn đã được Lâm Như Nguyệt cải tạo qua nên trở thành chiếc điện thoại độc nhất trên thế giới.
“Tiểu Linh! Hãy liên lạc với đại tướng Vương Diệu!” Lâm Tiêu hướng về điện thoại nói. Tiểu Linh là tên của bộ trí não kiểm soát điện thoại của Lâm Tiêu!
Lập tức điện thoại của Lâm Tiêu liền gọi cho một số nào đó! Không bao lâu sau liền có người bắt máy!
“Là người nào?” điện thoại liền vang lên âm thanh của một người đàn ông!
“Ta là Lâm Tiêu! Bây giờ ta đã đến Xã Quốc và đang ở khách sạn XXXX!” Lâm Tiêu lên tiếng nói!
Bên trong điện thoại liền rời vào trầm mặt trong giây lát sau đó liền lên tiếng nói:
“Ta biết rồi! Bây giờ ta sẽ phái người đi qua đón ngươi ngay!”
“Được! Vậy ta sẽ chờ tại khách sạn!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu chờ đợi. Hắn không việc gì khác làm nên đành chơi game. Điện thoại của hắn có thể nói là chơi được tất cả mọi game. Gần đây hắn vừa mới phát hiện ra một game online. Đây game thuộc thể loại MMORPG. Khi hắn bắt đầu chơi thì người khác đều đã vượt lên một mảng khá xa. Lâm Tiêu không thể làm gì khác hơn là thôi miên bản thân và cho rằng bản thân là một cao thủ game. Thế là hắn liền bắt đầu treo lên đánh hầu hết các cao thủ trong game dù có thua cấp và trang bị.
Nhưng mà có một ngày hắn bỗng nhiên gặp một người. Người này có tên trong game là Vua Đầu Bếp. Mặc dù Lâm Tiêu đã là cao thủ nhưng khi gặp người này lại chỉ đánh ngang sức ngang tài. Lâm Tiêu chưa một lần đánh bại được Vua Đầu Bếp. Thế là Lâm Tiêu liền cảm thấy thú vị sau đó kết bạn. Vua Đầu Bếp cũng chấp nhận lời kết bạn của hắn. 2 người sau khi kết bạn thì một bên vừa PK một bên vừa trò chuyện với nhau.
Thông qua đó Lâm Tiêu biết được một số chuyện là Vua Đầu Bếp sống ở Kinh Quốc và mở một quán ăn. Hôm nay Lâm Tiêu vẫn tiếp tục trò chuyện với Vua Đầu Bếp!
“Chào Lâm Tử! Hôm nay ngươi lại muốn PK nửa sao?” Vua Đầu Bếp phát ra một đầu tin nhắn.
Lâm Tử chính là tên trong game của Lâm Tiêu! Hắn liền mỉm cười hồi phục:
“Vậy ngươi nghỉ chúng ta ngoại trừ PK ra thì còn có thể làm gì khác sao?”
“Đương nhiên rồi! Chúng ta có thể kết bạn cùng nhau đi phó bản a!” Vua Đầu Bếp nói!
“Hôm nay không tiện rồi! Ta còn có việc!” Lâm Tiêu trả lời!
“Ngày nào ta cũng nghe ngươi nói có việc cả a!” Vua Đầu Bếp hồi phục!
“Lần này khác! Ta đang ở Xã Quốc có việc a!” Lâm Tiêu nói!
“Ngươi không phải ở Hoa Quốc sao! Tự nhiên chạy đến Xã Quốc làm gì?”
“Là một số việc gia đình a!”
Lâm Tiêu và Vua Đầu Bếp nói chuyện được một lúc thì liền bắt đầu PK. Lần này kết quả vẫn giống như những lần trước đó là đấu đến hết thời gian mà vẫn không phân ra thắng bại. Sau khi PK kết thúc thì Lâm Tiêu liền nhận được thông báo. Hắn chào tạm biệt Vua Đầu Bếp sau đó thu dọn một chút rồi đi xuống phía dưới.
Khi ra khỏi cổng khách sạn thì Lâm Tiêu liền quan sát xung quanh! Ngay lúc này có người phía sau lưng hắn lên tiếng:
“Xin hỏi! Ngài có phải là Lâm Tiêu tiên sinh hay không?”
Lâm Tiêu quay đầu lại thì thấy một người thanh niên mặc quân phục đang hướng về hắn hỏi!
“Chính là ta! Ngươi là người của Vương Diệu đại tướng phái tới sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Chính là ta! Ta lần này đến là để đón Lâm tiên sinh ngài!” vị lính trẻ tuổi liền nói!
“Được! Vậy chúng ta đi thôi!” Lâm Tiêu gật đầu nói!
Sau đó vị lính trẻ tuổi đó liền đưa Lâm Tiêu về phía xe quân sự đang chờ sẵn. 2 người bắt đầu lên xe và rời đi. Lâm Tiêu trong lúc chờ đợi liền lấy điện thoại ra xem tin tức. Nhưng lúc này Tiểu Linh liền thông báo hắn có một tin nhắn từ Lâm Như Nguyệt
Lâm Tiêu mở ra xem thì phát hiện đó là đoạn video mà Lâm Như Nguyệt ghi lại trong lúc đi Phương gia ở Thủ Đô! Lâm Tiêu thấy được đoạn video ban đầu không có gì đặc biệt cho đến khi sự kiện nhìn lén xảy ra. Lâm Tiêu khi xem đến đây kém chút nửa gọi điện cho Lâm Như Nguyệt và Lâm Thanh Thanh hủy đi Phương gia nhưng khi hắn nhìn thấy cả 2 trừng phạt Phương Anh Kiệt thì liền hài lòng.
Hắn đóng lại đoạn video sau đó tiếp tục đọc tin tức. Lúc này sẽ đã đi ra khỏi tòa thành thị. Xe liền hướng về trong rừng mà chạy đi. Đi được một lúc lâu thì cả 2 liền tiến vào trong một khu quân sự. Khu quân sự này được canh gác vô cùng nghiêm ngặc. Khi thấy xe chạy đến mặc dù là xe quân sự nhưng những người gác cổng liền chỉa hết mọi họng súng về phía chiếc xe.
“Người ở phía trước là ai! Mau khai báo! Nếu không sẽ nổ súng tại chổ.” Một vị binh sĩ lên tiếng!
Lập tức xe liền dừng lại. Vị binh sĩ trẻ liền xuống xe sau đó ra hiệu đầu hàng. Hắn tiến lên trước mũi xe sau đó lấy ra thẻ thân phận của mình. Một người binh sĩ tiến lên bắt đầu kiểm tra. Sau khi đã xác nhận rồi thì mọi người liền thả súng xuống. Vị binh sĩ trẻ sau khi nói cám ơn thì liền quay lại xe sau đó lái vào trong.
Sau khi vào xong thì vị binh sĩ trẻ tuổi liền dẫn Lâm Tiêu đến gian phòng được sắp xếp sẵn.
“Lâm tiên sinh! Ngài hãy đợi ở đây trước. Lát nước đại tướng sẽ đến gặp ngài.” vị binh sĩ trẻ tuổi hướng về Lâm Tiêu nói!
Lâm Tiêu gật đầu ra hiệu đã biết. Hắn sau khi đóng cửa lại thì liền nằm lên trên phòng. Lâm Tiêu mở điện thoại ra sau đó liền lên tiếng nói:
“Tiểu Linh! Lập tức đột nhập vào camera trong căn cứ này cho ta!”
Lập tức điện thoại của Lâm Tiêu liền hiện lên hàng loạt thao tác. Một lúc sau âm thanh Tiểu Linh vang lên:
“Chủ nhân! Đã đột nhập thành công!”
Sau đó trên màn hình của Lâm Tiêu liền xuất hiện hàng loạt hình ảnh của camera. Hắn liền bắt đầu tìm kiếm. Nhưng mà khiến Lâm Tiêu nhíu mày là hắn tìm mãi mà vẫn không tìm thấy được mục tiêu cần tìm.
Lạch cạch!
Trong lúc Lâm Tiêu đang tìm kiếm thì cửa mở ra. Lâm Tiêu liền thoát ra ngoài sau đó chậm rãi ngồi dậy. Lập tức hắn liền nhìn thấy một tên đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi đi vào.
“Ngươi là Lâm Tiêu?” Vương Diệu nghi ngờ hỏi!
“Chính là ta!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy ngươi có gì để chứng minh?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nở một nụ cười sau đó nói:
“Dự án SR!”
Vương Diệu nghe vậy thì chân mày liền giãn ra! Sau đó hắn liền nói:
“Nếu như ngươi quả thật là Lâm Tiêu thì ngươi chắc có đem theo thứ đó chứ?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền hướng ánh mắt về cánh cửa. Vương Diệu thấy vậy thì liền hiểu ý. Hắn quay lại đóng cửa lại. Sau khi đóng cửa xong thì hắn liền quay về phía Lâm Tiêu. Nhưng lúc này hắn liền bị trấn trụ ở đó.