Chương 2: Cửa hàng vô tận

Đúng vậy, giống như Tưởng Sơn đang thấy thì giá cả các mục được hiển thị của App đều là màu xám, ít nhất là 7 số hoặc nhiều hơn, như bộ giáp Iron Man đều 8 số không rồi. Tưởng Sơn cảm thấy nhức cả đầu, hơn nữa đằng sau giá cả còn có một đống dấu chấm hỏi.

Tưởng Sơn trở lại trang danh mục tùy chọn và nhấp vào "Anime", "Fruit Fruit", "Rockberry Fruit" và "Ban Yu", các loại đồ vật ở bên trong Anime. Mặc dù Tưởng Sơn là một người không xem nhiều anime nhưng One Piece và Naruto thì vẫn biết. Thể loại phim hoạt hình này chứa đầy những vật phẩm, vật phẩm nhỏ có shuriken, vật phẩm lớn có tất cả các loại Trái Ác Quỷ, tất cả các loại siêu năng lực và giá cả cũng khác nhau. .

Hơn 100 khối một cái đồ vật màu sắc biểu tượng là bình thường mà những thứ như Trái Ác Quỷ cùng loại giống như bộ đồ Iron Man trong danh mục khoa học và công nghệ đều có màu xám, bảng giá bên dưới cũng là một đống số rồi, đều là giá trị hơn một tỷ. Tương Sơn sợ là đời này cũng mua không nổi, hơn nữa đằng sau còn có một đống dấu chấm hỏi (???) lại để cho hắn cân nhắc không thấu.

Nhấp vào "Thực Phẩm", một dãy đồ vật nghe nhiều nên thuộc, tất cả các loại trái cây, rau, thịt, hải sản và cá. Tương Sơn đã kiểm tra, chỉ cần là đồ ăn có tồn tại thì tất cả đều có và cho dù cả đồ ăn hắn chưa ăn bao giờ cũng có.

"Huyền Huyễn "là chỉ các loại võ công tâm pháp, thần binh lợi khí, lúc trước Tương Sơn xem liền nhiệt huyết sôi trào bất quá bây giờ nhìn cũng bình thường, bởi vì các vật phẩm này có thể nói là toàn màu xám, không cần phải suy nghĩ thêm về nó.

"Quần Áo" dùng để chỉ tất cả các loại quần áo. Có nhiều nhãn hiệu khác nhau như Gucci, Donkey, Li Ning Nike, Adidas. Tương Sơn cũng không nhìn kỹ, dù sao hắn không biết những thương hiệu này, những thương hiệu cao cấp thì Tương Sơn cũng thấy ở trung tâm thương mại nhiều rồi.

Điều khiến Tương Sơn ngạc nhiên nhất là "Vũ Khí", tất cả các loại vũ khí ngoài đời thực như AK47, súng tiểu liên m3, Desert Eagle, tất cả các loại vũ khí dài và ngắn chưa từng thấy như súng phóng lựu, mìn và lựu đạn đều có. Cuối cùng Tương Sơn cũng sững sờ vì nhìn thấy quả bom nguyên tử. Cái này là Tương Sơn rất để ý bởi vì có thể mua nhiều loại vũ khí hơn nữa đạn cũng khá rẻ. Tương Sơn nhìn xem những súng ống này...trong mắt ứa ra hào quang.

Tương Sơn đã nghiên cứu cẩn thận qua. Ứng dụng này đã có trên điện thoại di động của hắn một thời gian. Hắn đã thử nhiều phương pháp khác nhau như không sạc mà phần mềm vẫn bật. Khi điện thoại di động hết pin, nó vẫn hoạt động. Điện thoại di động này có thể được sử dụng mà không cần sạc pin nữa. Tương Sơn nghiến răng và có ý định nện điện thoại, nện cả buổi điện thoại đánh rắm không có, dùng cục gạch nện thì điện thoại không có việc gì nhưng mà cục gạch nát.

Hơn nữa nghiên cứu tiếp, Tương Sơn chính thức nhận thức đến sự kỳ diệu và thần thánh của chiếc điện thoại di động này, chiếc điện thoại di động này có thể được hắn "giấu" bất cứ lúc nào, hình dung như thế này, nó giống như cảm giác chơi Game Online và đặt nó vào ba lô, Cảm giác không thể diễn tả được là điện thoại di động đang cầm trên tay. Chỉ cần Tương Sơn đầu óc tưởng tượng, điện thoại di động có thể biến mất ngay lập tức và sau đó xuất hiện trong đầu hắn. Chỉ cần hắn tưởng tượng điện thoại di động sẽ trở thành một thực thể vật lý trên tay.

Chính vì một điểm như vậy, để cho Tưởng Sơn ý thức được điện thoại này đã không phải là điện thoại trước kia của hắn rồi, hơn nữa đếm ngược trên cái APP không biết kia có thể là thật sự!

.....

.....

"Ta xem tiểu thuyết trên mạng nói tận thế cái gì đều có hệ thống, nhưng ta gọi cái điện thoại này như thế nào cũng không có người trả lời ta. Sản phẩm này là cái quái gì vậy? quá thần kỳ a!" Tưởng Sơn lầm bầm lầu bầu nói

Đầu óc hắn hiện tại có chút tiếp nhận cái này điện thoại rồi nhưng hắn vẫn còn rất nhiều chỗ rất nghi hoặc muốn tìm tòi đến tột cùng.

Mấy ngày nay nhiều lần nghiên cứu cũng làm cho hắn phát hiện không có sinh vật sống trong cửa hàng này. Mỗi khi trời tối xuống hắn một mình lướt qua cửa hàng, có thể nói tìm thật lâu nhưng không có sinh vật còn sống.

Hơn nữa hắn thử nhấp vào những vật phẩm hắn có thể mua, chính là những vật phẩm hắn đủ tiền có thể mua.

Một thanh nhắc nhở sẽ luôn bật lên, "Xác nhận mua mặt hàng này, trả bao nhiêu xx tiền" và sau đó nó sẽ hiển thị "Trước tận thế chỉ có cơ hội một lần duy nhất để mua, vui lòng sử dụng nó một cách thận trọng", vì vậy từ lúc Tương Sơn nhận được APP này mà chưa mua gì vì hắn sợ.

Sợ các loại tình huống đặc biệt lúc tận thế sắp đến, chính mình sống thế nào, những vật phẩm có thể bảo vệ hắn đều là mua không nổi, những vật phẩm bình thường thì bây giờ có thể được mua trong thực tế, hắn rất xoắn xuýt, hắn sợ đến tận thế rồi, ví dụ như cái này điện thoại khôi phục nguyên dạng hoặc giá tương đương với thế giới thực, chẳng hạn như thịt và rau đột nhiên không thể mua hoặc là lên giá vậy hắn thì xong rồi, hơn nữa bây giờ còn có thể kiếm tiền, Tưởng Sơn suy nghĩ một chút hẳn là lúc tận thế không còn có thể kiếm tiền đi!

Do đó, hắn có thể nói rằng hắn có App nhưng hắn không sử dụng nó một lần nào. Hắn có những lo lắng và sợ hãi. Cảm giác này khiến hắn rất bàng hoàng cùng xoắn xuýt.

Xem cái tầng hầm ngầm lộn xộn các loại thứ đồ vật này, đây là những "tác phẩm" của hắn trong thời gian này. Đúng, trong khoảng thời gian này, Tương Sơn không có đi làm việc mamà một mực mua sắm các loại vật phẩm. Hắn cảm thấy rằng mình đã có được cửa hàng điện thoại di động này. Điều khiến hắn may mắn không phải là cửa hàng vạn năng mà là thời gian đếm ngược đến tận thế cho phép hắn có thời gian chuẩn bị, để những người bình thường không có phép thuật trong app cũng có thể bắt đầu chuẩn bị cho sự nguy hiểm của tận thế, phải không! Nhìn thấy sự kỳ diệu của chiếc điện thoại này Tương Sơn đã chấp nhận thực tế này.

Vì vậy trong tầng hầm đầy đủ này, có tất cả các loại rau và trái cây, nước uống, gạo, nồi và chảo. Mặc dù hắn cũng biết rằng tận thế đến thì các loại rau và trái cây này sẽ không thể giữ được lâu nhưng bây giờ hắn chỉ muốn an tâm trong lòng. Thực tế khi sắp đến tận thế thì nỗi sợ hãi khiến hắn muốn chuẩn bị cho kế hoạch thứ hai.

Tất nhiên sau khi bình tĩnh được một lúc thì hắn cũng mua rất nhiều thực phẩm có thể bảo quản được lâu như thịt xông khói, đồ khô, nước uống đóng chai, nước là quan trọng nhất nên hắn chuẩn bị thật nhiều, hắn muốn trước đặt ở tầng hầm ngầm rồi đợi tận thế đến, phóng lên trên xe sau đó đi xem cái gọi là tận thế mà điện thoại nhắc đến là thế giới như thế nào

Nhìn xuống tầng hầm, Tương Sơn lại châm một điếu thuốc

"Cmn, nhiều thứ quá, có vẻ như chiếc xe không thể đem vào được a, aiii, lãng phí tiền!"

Quả thực có quá nhiều thứ trong tầng hầm mà xe vận tải của Tương Sơn quá chiếm diện tích, chỉ có thể chứa một số đồ vật quan trọng.

"Hiện tại ta đem phòng ở thế chấp mất cũng mượn ngân hàng mười vạn và chiếc xe cũng bị thế chấp, chỉ để đổi tiền và chuẩn bị cho tận thế. Lúc đó tận thế không có tới thì lại khôi hài nữa a!" Trong lòng suy nghĩ, Tương Sơn nhổ ra điếu thuốc, đầu óc lại bắt đầu rối loạn.

Tương Sơn đã đem ngôi nhà do cha hắn để lại đi vay nặng lãi. Bây giờ hắn thậm chí còn thế chấp thẻ căn cước và chiếc xe của mình và mượn rất nhiều tiền để mua vật phẩm trong cửa hàng trước tận thế. Cơ hội, hắn muốn chuẩn bị đúng cách trước tận thế để có thể sống lâu hơn.

Sau khi suy nghĩ rất lâu Tương Sơn đã quyết định. Bây giờ hắn nhận ra rằng ngày tận thế phải đến, hắn sẽ vì chuẩn bị cho chính mình. Hắn không muốn chết trẻ. Vẫn còn nhiều thứ mà trên thế giới này hắn chưa hưởng thụ đủ, nữ nhân, quyền lợi, địa vị, có lẽ trong tận thế thì những vật này đều mờ mịt nhưng con sâu cái kiến còn ham sống, hắn vẫn là muốn sống huống chi hắn còn có điện thoại thần kỳ.

Cho nên hắn nghiên cứu thật lâu, thu gom nhiều tiền như vậy chính là vì để mua một thứ mà hắn vừa ý nhất, bỏ ra hơn mười vạn mua một vật.

"Lựa chọn của ta có lẽ đúng, ta muốn tận thế trước hết phải sống, như vậy hẳn là đồ vật bảo đảm ta mua nổi, đây phải là đồ vật có lợi với ta nhất bởi vì làm cách này ít nhất ta có thể tự vệ, hơn nữa tận thế trọng yếu nhất là không gian sinh tồn cũng như đồ ăn và đồ uống, sau khi xem rất nhiều phim và tiểu thuyết, tận thế nhất định đều là nhiên liệu khô kiệt, thức ăn thiếu, điều kiện ăn uống cũng không có, mấy dạng này là trọng yếu nhất."

"Cho nên, ta đã mua sắm nhiều đồ vật như vậy, vậy chỉ còn một cái không gian có thể bảo vệ ta, ta cảm thấy được cái thùng xe vận tải chính là một cái lựa chọn rất tốt, đúng vậy, ta tin tưởng lựa chọn của ta."

Tương Sơn lầm bầm lầu bầu đi lên thang lầu đến phòng khách, đặt mông ngồi vào ghế sa lon trong phòng khách, dựa lưng vào ghế sofa ngửa đầu lên nhìn trần nhà, phía trên quạt trần chậm chạp xoay tròn lại để cho hắn có chút mê mang.

Đúng, Tương Sơn tự nhiên là có lý giải cùng chuẩn bị của mình, hắn bỏ ra nhiều thời giờ nghiên cứu còn có chuẩn bị chỉ là vì ý nghĩ hiện tại trong lòng, hắn nghĩ kỹ muốn mua vật gì rồi, mở ra điện thoại, hắn chứng kiến vật phẩm "Loại khoa huyễn" kia vốn màu xám thì hiện tại bởi vì hắn mượn được tiền đã biến thành màu sắc bình thường.

"Hệ thống cải tạo xe dã ngoại bảo đảm sinh tồn", là cái vật phẩm này!

"Hệ thống cải tạo xe dã ngoại bảo đảm sinh tồn, công nghệ chưa biết, có thể tự động biến chiếc xe bạn sở hữu thành phương tiện bảo vệ sinh tồn theo hình dạng chiếc xe của bạn, thuận tiện cho con người sống và sống sót an toàn trong môi trường không xác định."

"Hệ thống cải tạo xe dã ngoại bảo đảm sinh tồn, chuyển đổi cấp 1, nhu cầu: 55 vạn nhân dân tệ, một chiếc xe hơi "

Tương Sơn nhìn món đồ này trong điện thoại di động, hắn vẫn còn một chút do dự trong đầu nhưng hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, còn chần chừ gì nữa!?

Theo dõi hệ thống cải tạo xe dã ngoại bảo đảm sinh tồn, Tương Sơn hít một hơi thật sâu và đưa ngón tay trỏ xuống.

"Xác nhận mua sắm Hệ thống cải tạo xe dã ngoại bảo đảm sinh tồn, cần trả 55 vạn nhân dân tệ và cần một chiếc xe hơi" Tương Sơn nhìn vào và không ngần ngại bấm xác nhận.

"Trước tận thế, chỉ có duy nhất 1 lần cơ hội để mua, vui lòng sử dụng một cách thận trọng, vui lòng xác nhận mua thêm lần nữa!" Tương Sơn nhìn vào điện thoại mà không chớp mắt, rồi nhấn.

"Xác nhận việc mua hệ thống trang bị thêm cho xe hỗ trợ sinh tồn tại hiện trường. Vui lòng xác nhận chiếc xe bạn cung cấp, dùng tay của ngài chạm vào xe sau đó ấn vào xác nhận là được."

Tương Sơn liếc nhìn điện thoại, không do dự đứng dậy và bước ra ngoài cửa.

....

....

Nhìn vào chiếc xe tải Giang Hoài mới tinh của mình ở trước mặt, Tương Sơn lặng lẽ đi tới và nhìn xung quanh. Trời đã khuya, không có ai ở xung quanh cộng thêm ngôi làng Tương Sơn sống nhân khẩu không nhiều lắm. Hơn nữa bởi vì nguyên nhân cha hắn, Tương Sơn không hòa đồng với người dân trong làng. Ngôi nhà của Tương Sơn được xây dựng ở một nơi vắng vẻ và cách xa dân làng.

Tay mới vừa chạm đến lên xe, trên điện thoại di động đã cho thấy "Phải chăng xác nhận", Tương Sơn ấn vào xác nhận.

"Cửa hàng vô tận, chào mừng bạn sử dụng."