Cô ta gắp một miếng cà tím vị cá trước mặt mình đầu tiên. Cà tím cắt thành hình vảy cá mềm nhũn thấm vị, vị mằn mặn lan ra trên đầu lưỡi, ăn chung với cơm phải nói là ngon đến nỗi muốn nuốt luôn cả lưỡi.
Mà trừ cà tím vị cá ra thì bên cạnh vẫn còn một đĩa thịt heo chiên mặn mặn cay cay để ăn với cơm nữa. Miếng thịt được xắt hình hoa năm cánh mỏng chiên ngập dầu cùng hạt tiêu và gia vị khác. Miếng thịt sau khi chiên lên hơi cong lại, để lộ hạt tiêu, mùi thơm phức lan tỏa khắp nơi. Lại gắp thêm hai hạt tiêu nữa, vị cay kích thích đầu lưỡi như đốm lửa nhỏ vậy, nhưng lại càng khiến người ta thèm ăn hơn.
Thuỷ Ngưng Hoa biết giá trị chân chính của cửa hàng này là ở đâu rồi, bèn lén lút quan sát Lộ Dao. Người trên bàn ăn chỉ có mỗi mình cô là trên người hiện lên ánh sáng trắng dìu dịu, hơn nữa còn môi hồng răng trắng nữa.
Cô là người.
Khác với bọn họ.
Thảo nào những quái vật ở khu vui chơi này đều bảo vệ cô như vậy.
Quan trọng nhất là cô có thể cung cấp thức ăn độc nhất vô nhị ở thế giới này. Thế nên Đỗ Thần mới ăn xong là khỏi hẳn.
Mới vừa ăn được hai miếng, Thuỷ Ngưng Hoa đã cảm thấy như trút bỏ mọi nặng nhọc trên người vậy. Mệt mỏi đều bị gột rửa hết, cô ta hoàn toàn chìm đắm trong sự vui vẻ của người bình thường.
Trong bát của Liễu Mi chồng chất đầy thức ăn. Tầng dưới cùng là cơm, phía trên tầng cơm có thịt heo chiên và cà tím vị cá, phía trên nữa là những miếng thịt heo luộc cay, thịt cá sóc chua ngọt, thịt bò, nấm kim châm và miến.
Cô ta ăn cơm chậm nên không tranh lại được với đám quái vật kia, chỉ đành chất đầy lên bát đã rồi ăn sau. Hồng Xuân ngồi bên cạnh cô ta cũng ăn chậm nhưng lại chậm một bước, thành ra chỉ có thể đổ chút nước cà tím vị cá còn dư lại vào trộn cơm ăn.
Bạch Minh, Hạnh Tử, Tiểu Gia và anh em nhà họ Đỗ hoàn toàn thả cửa, dần dần lộ ra hình thái quái vật. Kỳ Sâm rúc bên cạnh Lộ Dao, cúi đầu lùa cơm.
Có vẻ như Lộ Dao không để ý tới, vẫn dùng cơm với vẻ mặt như thường.
Một bàn thức ăn tràn đầy cuối cùng ngay cả cái đĩa cũng suýt thì không giữ được. Tiểu Gia và Đỗ An liếm lấy liếm để, suýt nữa cắn nát luôn.
-
Lộ Dao và Kỳ Sâm giao hẹn rằng ba giờ chiều bắt đầu bán cà phê và bánh ngọt nhỏ, đến năm giờ thì đóng cửa.
Lộ Dao không chắc chắn với mấy món trong cửa hàng bánh ngọt lắm. Tối hôm qua cô thăng cấp phòng bếp cả đêm, sắm thêm lò nướng, dụng cụ làm bếp và một ít nguyên liệu nữa.
Kỳ Sâm muốn bán bánh ngọt thì sẽ tự nướng. Ví tiền của cô thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Bây giờ đến khi mở cửa buôn bán buổi chiều còn một hồi nữa. Thuỷ Ngưng Hoa tìm được Lộ Dao, muốn nói về chuyện viện điều dưỡng với cô một chút.
Kỳ Sâm rót cà phê rồi bưng bánh quy tự làm ra mời khách.
Lộ Dao và ba cô gái ngồi bên cửa sổ.
Cơn tức giận nín nhịn cả buổi sáng của Thuỷ Ngưng Hoa đã hoàn toàn bay sạch. Cô ta tỏ vẻ xin lỗi: "Trước đó tôi có hơi xúc phạm đến cô Lộ, mong cô tha lỗi."
Lộ Dao lắc đầu tỏ vẻ mình không ngại, đi thẳng vào vấn đề chính luôn.
Thuỷ Ngưng Hoa hy vọng ngày mai mình có thể đưa một nhóm bệnh nhân tới đây thử nghiệm. Xem xem có đúng là đồ ăn trong cửa hàng có thể thay đổi tình trạng của bọn họ hay không.
Một nhóm bệnh nhân này gồm năm người.
Lộ Dao suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
Trên đường trở về, Thuỷ Ngưng Hoa hơi tiếc nuối bữa ăn trưa nay trong cửa hàng nhỏ. Nghe nói đó là bữa ăn của nhân viên nên e rằng sau này sẽ không thể ăn tuỳ thích được rồi.
Trên mặt Liễu Mi có thêm một chút biểu cảm. Cô ta nghiêm túc đề nghị: "Sau khi trở về chúng ta sắp xếp lịch thay ca mới nhé. Tranh thủ để các y tá thay phiên tới đây dùng bữa."
Mắt Thuỷ Ngưng Hoa lập tức sáng lên. Đúng rồi, bọn họ cũng có thể đến cửa hàng ăn mà. Đỗ Thần đề cử hoành thánh và cơm rượu nếp cẩm. Lần sau nhất định cô ta phải thử một chút mới được.
Hồng Xuân lập tức giơ hai tay đồng ý: "Hay quá! Trước kia tôi không quen uống cà phê, hoá ra là cà phê đắng đắng lành lạnh dùng chung với bánh quy lại ngon đến vậy. Thật hối hận hồi còn sống không thử một lần."
Đồ ăn ngon ở thế giới này chính là vũ khí dù là ở đâu cũng sẽ thuận lợi. Người mạnh mẽ đến đâu cũng không sẽ phải cúi đầu trước sức hấp dẫn của đồ ăn ngon thôi.
Chỉ có Lộ Dao là thương tiếc cho cái ví tiền sạch trơn của mình.