Lộ Dao đưa những nguyên liệu cần chế biến khác cho hai người, còn mình thì bưng con cá mới chế biến tới bếp nướng.
“Tôi sẽ chuẩn bị cá nướng trước.”
Hơn 500 khán giả đang xem livestream, trên màn hình có vô số làn mưa đạn bay qua.
“Nhân viên vào làm được chuẩn bị bữa tối để chúc mừng. Tôi chỉ muốn hỏi quán ăn có còn tuyển người không?”
“Bà chủ cửa hàng cũng rất tốt bụng, hôm nay tôi có chút ghen tị với anh trai nhỏ mới vào làm.”
“Cá nướng có vị như thế nào vậy?”
Lộ Dao dùng một tấm lưới kim loại đặc biệt kẹp con cá, đặt nó lên vỉ nướng, thỉnh thoảng lật qua lật lại, nhìn một lượt rồi trả lời: “Cửa hàng hiện đang tuyển người, cần đầu bếp và nhân viên phục vụ, các bạn có thể đến phỏng vấn. Cá nướng sẽ được làm với ớt ngâm, tôi sẽ làm khoai tây chiên và bánh gạo sau.”
“!!!Bánh gạo và khoai tây chiên sao? Aaaaaa, tôi thực sự muốn ăn chúng!”
“Tôi cũng thích món cá nướng muối ớt. Khoai tây chiên là tuyệt nhất. Chỉ nghĩ đến thôi là tôi đã chảy nước miếng rồi!”
“Nước miếng đã chảy xuống chân tôi rồi!”
Lộ Dao tay chân nhanh nhẹn, cá được nướng cho đến khi lớp da hơi cháy, sau đó được nướng bằng lửa, các món ăn kèm được chiên trong chảo riêng.
Các nguyên liệu khác đã được làm sạch, các nguyên liệu cần nướng được xếp lên vỉ nướng.
Sau khoảng hai mươi phút, bữa tối được dọn ra.
Lộ Dao chuẩn bị hai hộp than nhỏ đặt lên bàn, một hộp để giữ nóng cá nướng. Hàu, tôm nướng, thịt nướng và một số loại rau nướng được dọn ra đĩa và giữ nóng trên một chiếc hộp than nhỏ khác.
Hạnh Tử mang đến hai chai rượu, Lộ Dao lấy một lon đồ uống khác.
Ngoài cửa sổ, trăng treo cao, những vì sao dưới màn đêm như ngọc rơi xuống. Ba người ngồi bên cửa sổ vừa ăn vừa trò chuyện.
Món cá nướng vừa được dọn lên đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Hai mắt Bạch Minh và Hạnh Tử tỏa sáng, nhưng không động đũa trước, bọn họ kiềm chế nhìn về phía Lộ Dao.
Lộ Dao nâng đũa: “Ăn đi!”
Đũa của Bạch Minh và Hạnh Tử chỉ chính xác vào món cá nướng thơm phức.
Lộ Dao rất tham ăn hàu. Cô bắt đầu gắp một con hàu hấp béo, gỡ thịt, nhúng vào một ít mù tạt và nước tương.
Hàu mềm và đầy đặn, ăn với mù tạt cay cay đến phát khóc mà không dừng được.
Bạch Minh cắn một miếng cá nướng, chú ý tới hành động của Lộ Dao, bắt chước cô ăn hàu sống nhúng một lớp mù tạt dày, nóng đến mức cậu ta chớp mắt, nước mắt trong con ngươi đỏ giống như những vì sao.
Cậu ta lắc đầu, lại cảm thấy rất dễ chịu.
Hạnh Tử uống một chút rượu và ăn cá nướng, bên cạnh còn có hàu nướng tỏi, sò điệp và thịt bò. Chỉ một lát sau khi ăn khuôn mặt cô ấy đã đỏ bừng lên.
Sau khi nhìn thấy một màn này, khán giả bên ngoài màn hình đã muốn phát điên lên.
“Aaaaaaa, tôi muốn ăn con hàu đó quá! Nó được nhúng mù tạt đúng không? Tôi rất nhớ hương vị đó!”
“Chủ quán thật ác độc, tại sao buổi tối lại xem cái này chứ!!!”
“Cá nướng nhìn ngon quá, cho bọn nhỏ ăn một miếng đi, một miếng thôi!”
Rạp chiếu phim khu vui chơi Thanh Sơn .
Đỗ An và Trần Giang háo hức nhìn chằm chằm vào màn hình, mồm miệng ướt đẫm nước bọt. Họ không phục, cá nướng, hàu, tôm, sò điệp tỏi và đậu phụ nấm kim châm nướng trên màn hình trông quá ngon.
Bên cạnh họ, Đỗ Thần nhìn chằm chằm vào Lộ Dao trên màn hình cùng với màn đêm chân thật ngoài cửa sổ.
Một kẻ khiêu chiến đi lạc vào nơi này, một loại người mà anh ta chưa từng thấy trước đây, thực sự rất thú vị.
Đêm đó, các quán ăn khuya ở khu A, B, D bùng nổ. Lộ Dao uống quá nhiều, ăn uống xong buồn ngủ đến mức quên dọn bàn mà nằm sấp xuống bàn ngủ quên luôn.
Nửa đêm, cô đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa gấp gáp, đang bực mình thì âm thanh kia lại biến mất.
Sáng sớm hôm sau, Lộ Dao thức dậy trong quán ăn, trên người đắp một tấm chăn dày. Cửa hàng đã được dọn dẹp sạch sẽ, có lẽ là do Bạch Minh và Hạnh Tử làm trước khi họ rời đi.
Hai nhân viên của cô thực sự không tồi.
Lộ Dao rửa mặt đơn giản ở trong quán xong. Sau khi chắc chắn ngày hôm qua đã chuẩn bị xong nguyên liệu cho ngày hôm nay liền mở quán. Chợt phát hiện, lui ra phía sau một bước, thấy có thứ gì đó chặn ở cửa.
Một lúc sau, cửa từ bên ngoài mở ra, một người đàn ông mặc vest chỉnh tề đứng ở cửa.
Lộ Dao nhìn ra ngoài cửa, rõ ràng đang ở dị giới. Người đàn ông trước mặt cô rất quen, cô chống trán suy nghĩ một chút, hình như anh ta chính là người đàn ông mặc vest chiều hôm qua ngăn cô để hỏi đường.
Nhưng ngày hôm qua, nơi họ gặp nhau là ở một thế giới khác.
Người đàn ông dường như vừa mới ngủ dậy, không biết chuyện gì xảy ra: “Tại sao tôi lại ở đây?”