Chương 29: Livestream bữa ăn đêm và người đàn ông 3

Đỗ An cũng không thèm để ý, vui vẻ chạy ra mở cửa, lập tức chia sẻ tin tức với bạn tốt: “Trần Giang, Trần Giang, nhìn kìa, anh tôi dậy rồi.”

Trần Giang bị kéo vào cửa, nhìn thấy Đỗ Thần đang ăn cũng rất kinh ngạc. Trong lòng thầm nói quán ăn nhanh này thật lợi hại, ngay cả người mắc bệnh mất hồn cũng khó cưỡng lại được sự cám dỗ của nó.

Thức ăn được đóng gói trông có vẻ nhiều, nhưng với họ thì chẳng chút nhằm nhò gì mấy.

Đỗ Thần chỉ cảm thấy trong một lúc đã ăn hết sạch. Anh ta có chút thất vọng xoa xoa bụng, ngẩng đầu nhìn em trai ngồi đối diện: “Em mua mấy món này ở đâu vậy?”

“Quán ăn nhanh cạnh khu vui chơi ở tầng chín mươi chín khu A.” Cuối cùng Đỗ An cũng thấy lại ánh sáng sáng ngời trong mắt anh trai, vui mừng khôn xiết.

Đỗ Thần đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài: “Anh ăn chưa no, muốn đi mua thêm, em có muốn đi không?”

Anh ta căn bản ăn không no, ít nhất phải ăn ba ngày ba đêm mới cảm thấy thoải mái.

Trần Giang nói chen vào: “Đã đóng cửa rồi, giờ qua thì hôm nay cũng không được ăn gì.”

Đỗ Thần khó hiểu: “Sớm vậy à?”

Đỗ An: “Công việc kinh doanh của nhà cô ấy quá tốt, số lượng bán ra luôn bị hạn chế và luôn cháy hàng rất nhanh chóng.”

Lúc này Trần Giang mới nhớ ra nguyên nhân tới tìm Đỗ An, lập tức nói: “Nhưng vừa rồi tôi nhìn thấy tấm quảng cáo nhỏ tại rạp chiếu phim, màn hình cuối cùng có ghi chú chủ nhân của quán ăn nhanh sẽ bắt đầu livestream vào lúc 5:30. Hình như lần này là làm bữa tối.”

Đỗ An giải thích buổi livestream của quán ăn nhanh cho Đỗ Thần, nói với anh ta rằng cậu bị buổi livestream này hấp dẫn đi khu A, sau đó chờ mong hỏi: “Anh à, chúng ta cùng đi xem livestream nhé?”

Cho dù không được ăn thức ăn, nhưng xem chủ quán nấu ăn cũng là một loại hưởng thụ.

Đỗ Thần vừa mới nếm qua mấy món kia, giờ trong đầu đều tràn ngập những món ăn ngon đó. Tạm thời không ăn được cũng không làm gì được, nhưng có thể đi xem livestream này xem chuyện gì xảy ra.

Theo như anh ta biết, mỗi rạp chiếu phim tương ứng với một nhà trong khu vui chơi và chỉ có thể livestream các trò chơi đang diễn ra ở các khu vui chơi lân cận.

Anh ta còn chưa từng thấy qua khu A chiếu livestream trong rạp chiếu phim của khu D, huống chi quán ăn nhanh nhỏ đó không trực thuộc khu vui chơi.

Có lẽ có thứ thú vị đang xảy ra trên thế giới này.

Đỗ Thần cảm thấy sức sống đã mất trong mấy tháng qua đã quay trở lại cơ thể anh ta, cơ thể và tâm trí anh ta bị trống rỗng chiếm giữ đã tìm thấy một mục tiêu mới.

Anh ta gật đầu nói: “Vậy đi xem một chút.”

Đỗ An quay đầu nhìn Trần Giang, trong mắt hai người đều là sự không thể tin được.

Vốn cậu chỉ ôm tâm lý may mắn thử một lần, vậy mà tình trạng của Đỗ Thần thực sự được cải thiện, thậm chí anh ấy còn đồng ý ra ngoài.

Đây quả thực là niềm vui từ trên trời rơi xuống, trong lòng Đỗ An không khỏi cảm tạ Lộ Dao và cửa hàng đồ ăn nhanh của cô. Lập tức đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài, sợ một giây sau Đỗ Thần sẽ đổi ý.

-

5:30 chiều, Lộ Dao đúng giờ bắt đầu livestream, thậm chí còn đổi tên phòng livestream thành quán ăn đêm.

Vừa bước vào phòng livestream, cô đã thấy có hơn 300 khán giả đang xem trực tuyến.

So với những người nổi tiếng trên mạng ở thế giới này thì con số này chẳng là gì, nhưng so với bản thân cô vào buổi sáng thì đây là một bước tiến dài.

Đã có kinh nghiệm livestream một lần, so với trước đây Lộ Dao thoải mái hơn rất nhiều. Vừa bước vào liền chào hỏi khán giả: “Xin chào mọi người, đây là quán ăn khuya của cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao. Hôm nay là ngày đầu tiên làm việc của anh trai nhỏ Bạch Minh. Để ăn mừng, chủ quán cùng anh trai nhỏ Bạch Minh và chị gái Hạnh Tử sẽ cùng nhau chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn đó.”

Bạch Minh đang mổ cá bên hồ ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ như hồng ngọc lóe lên: “Muốn chúc mừng tôi sao?”

Lộ Dao ở bên cạnh rửa rau, khẽ gật đầu: “Ừ, tôi quên nói sao?”

Bạch Minh thuần thục mổ bụng cá, lấy nội tạng ra. Tâm trạng vốn rất tốt, khi biết bữa tối được đặc biệt chuẩn bị cho mình lại càng hưng phấn: “Bà chủ, còn cần làm gì nữa, cứ việc phân phó.”

Hạnh Tử đang bóc tôm, nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, trong mắt tràn đầy ghen tị, quay đầu nhìn Lộ Dao: “Bà chủ, tôi vào làm việc chính thức cũng có chứ?”

Lộ Dao gật đầu: "Đương nhiên, chờ Hạnh Tử chính thức vào làm, chúng ta lại ăn một bữa thịnh soạn."

Hạnh Tử rất vui vẻ, “roạt roạt” vài cái đã bóc hết một đĩa tôm.