Chương 7: ĐOẠN TRƯỜNG CỐC

===)) để bù 2 hôm bận thẩm du nay up 2 chương để bù ( tác cmn giả:)) )

Đoạn trường cốc nằm về phía tây Kim Long đế quốc thuộc vùng ngoại ô Tây Kim trấn, tọa lạc bên trong đỉnh Thăng Thiên, xung quanh rừng cây rậm rạp, địa hình hiểm trở, trùng trùng điệp điệp là nguy hiểm, lúc này bên trong tây kim trấn tụ tập hàng trăm người thủy hệ ma đạo sư có hỏa hệ ma đạo sư có tất cả bọn họ đều có cấp độ ma úy trở lên, rất nhiều ma đạo sư cùng với kiếm sĩ tụ tập bên dưới lữ điếm thỉnh thoảng có 1 vài vị ma linh đi ngang qua làm không khí xung quanh bàn luận sôi nổi, tại 1 gốc cây cách lữ điếm không xa 1 nhóm 9 người đang tụ tập bàn tán đầu lĩnh cầm tấm bản đồ da dê đặt ở giữa tay chỉ chõ khắp mọi nơi, những người khác thì châm chú lắng nghe từng địa điểm hiểm yếu mắt nhìn vào ngững nơi mà hắn chỉ qua trầm ngâm 1 hồi lâu Mạch Ngu thở dài quay sang hỏi mục sư Lê Phú " Lê Phú huynh đệ có thể cho ta biết chỗ này đọc như thế nào có được không" nói xong Mạch Ngu giơ tay lên gãy gãy đầu nhìn Lê Phú cười trừ, tên mục sư khẽ lắc đầu rồi liền tường thuật cho hắn (mục sư ở đây là giống mấy ông ở giáo xứ ấy thân mặc bộ đồ màu trắng đi khắp nơi truyền tín ngưỡng lôi kéo con chiên ) xem qua 1 hồi Chúc Lôi khẽ cau mày quay qua hỏi Lý Hùng " bản đồ này huynh từ đâu mà có " câu nói vừa phát ra Lý Hùng liễn khẽ đáp

" đây là bản đồ ta đoạt được từ 1 binh hội vào khoảng 1 tháng trước " đối với người bình thường thì tuyệt đối không quan tâm bản đồ là thật hay giả riêng Chúc Lôi thì rất hoài nghi nếu có bản đồ trong tay tại sao lại thương tổn nhiều huynh đệ đến vậy Chúc Lôi khẽ chau mày suy nghĩ, nhìn qua Kỹ Yên vẫn hắc bào ánh mắt lạnh lùng nhưng trên gương mặt có nét trầm tư điều này khiến Chúc Lôi thở phào nhẹ nhõm vì trong nhóm này vẫn có người thông minh như hắn.

bàn luận xong nhóm người tho dọn hành trang tiến về phía đoạn trường cốc, dọc đường đi Chúc Lôi vừa đi vừa trêu trọc Kỹ Yên nhưng tiếc sắc nữ không thèm quan tâm đến hắn mặc kệ hắn làm bộ dáng nào nàng cũng không bận tâm chỉ chăm chú tiến về phía trước mà thôi, hắc hắc càng lạnh lùng bổn thiếu gia càng thích Chúc Lôi nghĩ thầm, trong đầu bắt thình lình xuất hiện âm mưu xảo giả, miệng khẽ nhếch lên 1 nụ cười tà mị nhìn về phía Kỹ Yên, Thanh Thanh đi cạnh bên khẽ nói " có phải ngươi đã động lòng Kỹ Yên tỷ tỷ" Thanh Thanh vừa nói xong Kỹ Yên khẽ quay đầu lại ánh mắt lạnh lùng kèm theo 1 tia sát khí nhìn hắn, Chúc Lôi lạnh người toàn thân không biết từ khi nào đã nổi da gà, đoàn người cứ thế mà đi lúc này trời đã sập tối 5 cái trướng bồng liền hiện ra Lý Hùng, Lê Phú ở chung 1 chỗ Lý Đức, Hồng Hương 1 chỗ Thanh Thanh, Kỹ Yên 1 chỗ Chúc Lô, Đỗ Tiến 1 chỗ chỉ còn lại thuc nhân Mạch Ngu do thú tộc thân hình to lớn nên riêng hắn 1 trướng bồng, Mạch Ngu mỗi bên tay cầm lấy 1 con gà bắt đầu xuất thủ nghệ nướng gà của bản thân mình ,nhắc đến thú tộc người ta liên tưởng tới ăn thịt sống uống máu tanh cực man gợ nhưng trước mặt của họ là man ngưu tộc từ xa xưa đã bỏ phương pháp đó và áp dụng hình thức chế biến thức ăn từ loài người nên những hậu nhân về sau khi đến nhân loại thì có thể giao lưu sinh hoạt như người bình thường đó là lý do tại sao man ngưu tộc bên trong đại lục có dân cư sinh sống( viết tới đây thôi máy hết pin rồi ).