Chương 6: VỤNG TRỘM

Những tia nắng cuối ngày cuối cùng cũng tắt, nhật nguyệt giao thời, sắc trời phút chốc trở nên lãnh đạm Chúc Lôi đứng nhìn về phía xa xa trong ánh mắt lộ vẻ bi thương đau buồn tột độ 'ta đã chết Vân cũng đã chết tại sao ta lại được đưa đến nơi này' hắn thở dài một hơi, cơn gió về đêm nhẹ nhàng thổi qua những chiếc là héo úa tung bay lướt qua 'rốt cuộc ta sẽ đi về đâu, ngày mai ta sẽ phải làm gì?'hắn thầm nghĩ trong đầu, từ hồi xuyên qua thế giới này hắn đôi khi có cảm giác chính mình là Chúc Lôi còn tiền kiếp sớm đã ngủ yên trong tiềm thức chỉ là một giấc mộng dài khó tả " ngươi đang làm gì vậy" giọng nói lạnh lẽo cùng hương thơm của hoa bách nguyệt lan tỏa ra xung quanh, hắc bào tung bay trong gió, Chúc Lôi xoay người lại miệng hắc hắc cười tươi" không có gì" hắn khẽ nói, ánh mắt 2 người nhìn nhau, 1 trắng 1 đen phiêu phiêu trong gió từ xa xa 2 huynh muội tinh linh tộc Thanh Thanh, Đỗ Tiến cùng với thú nhân man ngưu tộc tên Mạch Ngu cũng ở đây, Thanh Thanh song thủ giơ lên vẫy vẫy về phía Chúc Lôi cùng với Kỷ Yên, Chúc Lôi không nói miệng hiện ra nụ cười đặc trưng của hắn bước chân liền hướng phía nữ tinh linh đang vẫy tay gọi, cũng như Chúc Lôi Kỷ Yên chẳng nói chẳng rằng liền đi phía sau. 5 người bước vào 1 tửu lâu sa hoa nhất của liên hoa thành, kêu 1 vài món ăn cùng vài bình bích linh tửu vừa thưởng thức hương vị vừa nói chuyện phiếm ( chém gió ) nữ tinh linh hoạt bát gương mặt mỹ lệ, đôi môi đỏ mộng nhu tình nhìn vào là muốn hôn ngay, phía dưới 1 đôi nhũ phong to lớn tinh tế bên trong lớp xiêm y, bờ vai cong, eo thon vì nàng đang ngồi cách 1 cái bàn không cách nào nhìn được để mà tả, Chúc Lôi miệng thì uống mắt thì bám chặt lấy nhũ phong của nàng(ghi vầy cho dễ đọc ) hắn phỏng đoán Thanh Thanh chắc cũng tầm 100 mấy chục tuổi tinh linh so với nhân loại tuổi thọ cực cao nhưng trí óc phát triển chậm 1 tinh linh mấy trăm tuổi nhưng đầu óc cũng chỉ bằng nhân loại ở độ tuổi 40-50.

Cuộc vui nào rồi cũng có lúc tàn, Chúc Lôi 1 thân say mềm tiến về khách điếm đánh 1 giấc trời trăng không biết. Trời đã về đêm liên hoa thành đã chìm vào không gian tỉnh mịch riêng duy nhất 1 căn phòng của 1 khách điếm vẫn còn sáng bên trong 1 thân hình tuyệt mỹ cặp vếu đong đưa theo nhịp sóng tình, Hồng Hương toàn thân xích lõa đang nằm rên rỉ phía bên trên thân hình cường trán đang hăng hái cày bừa, Hồng Hương thét lên 1 tiếng chói tai phía dưới âm cốc co giật liên hồi 1 dòng nước đục ngầu từ từ chảy ra, ra là nàng đã lên đỉnh, đại hán nọ cũng gục lên người nàng cả 2 thở hổn hển thì thào với nhau 1 chuyện gì đó chính xác chuyện gì không ai biết chỉ biết Hồng Hương nghe xong khéo môi khẽ mỉm cười, một lúc lâu sau đại hán liền đứng dậy mặc vội xiêm y trên người lại định rời đi "trời vẫn còn sớm Lý Hùng sư huynh định bỏ ta ở 1 mình sao" lời Hồng Hương vừa nói Lý Hùng sắc mặt âm trầm quay sang nói với Hồng Hương " tên xú phu quân của nàng đã về ta vừa cảm nhận khí tức của hắn" nói rồi Lý Hùng phi thân từ cửa sổ xuống đường, Lý Hùng vừa rời khỏi không xa cửa phòng khẽ mở Lý Đức toàn thân say mềm bước vào thấy Hồng Hương đang xích lõa tức thì dục hỏa xôi trào tiểu lý đức từ từ nhô lên mặc dù đã chinh chiến với 3 mỹ nữ kiều mộng lâu ( chán cơm thèm phở bỏ vợ ở nhà thì bị cắm sừng có lời khuyên nhé có vợ rồi đừng đi lung tung) liền xông đến Hồng Hương đại chiến 1 đêm tiếp 2 người quả là pro ( pro là vì đang ở dị giới chứ ở đây 1 cân 5 cũng là chuyện bt. À mà thôi ).