Chương 2: Dơi hoang dã

Luân chợt cảm giác đầu óc mình đau nhức một thoáng rồi biến mất. Hắn mở mắt ra và chợt nhìn thấy một bảng hình chữ nhật hiện trôi nổi trước mặt hắn.

Họ tên: Trần Bảo Luân

Cấp độ: 1

Chủng tộc: Nhân loại

Năng lượng: 700/700

Kinh nghiệm: 0/10

Nghề nghiệp: Chưa có

Danh vọng: 0

Sức mạnh: 7

Nhanh nhẹn: 8

Thể chất: 5

Trí tuệ: 7

Tinh thần: 13

Điểm phân phối tự do: 0

- Bộ đây là game chắc? Cơ mà liệu 10 là chỉ số trung bình hay sao mà các chỉ số cơ bản mình thấp thế.

Luân chán chường nhìn chỉ số mình. Chỉ riêng chỉ số tinh thần hắn là đặc biệt cao, hắn không biết điều này là vì sao. Do hắn bình tĩnh hơn người khác chăng?

- Các chỉ số như sức mạnh hay nhanh nhẹn gì đó mình cũng biết, nhưng mà tinh thần là đại biểu cho gì đây?

Luân thử vươn ngón tay lên trước và nhấn vào dòng chữ "Tinh thần".

- Tinh thần: 13 (tăng khả năng phản xạ, tăng tốc độ niệm phép, giảm tác dụng của các hiệu ứng khống chế, có tỉ lệ gây thêm sát thương phép với mỗi kĩ năng).

Luân nhìn rồi suy nghĩ. Liệu hắn có thể đi theo con đường nâng tối đa điểm vào tinh thần được không. Dù gì hắn cũng có lợi thế ban đầu khi có chỉ số này cao. Chỉ là hắn không biết tốc độ phản xạ tốt như nào, hay tỉ lệ gây thêm sát thương phép với mỗi kĩ năng là nhiều không.

- Tiện thể coi các chỉ số kia luôn vậy.

Luân bắt đầu kiểm tra từng chỉ số.

- Sức mạnh: 7 (tăng sức tấn công khi đánh thuờng và kĩ năng sát thương vật lý).

- Nhanh nhẹn: 8 (tăng tốc độ tấn công, tăng độ chính xác, tăng khả năng tránh né, tăng tốc độ di chuyển, tăng tỉ lệ chí mạng).

- Thể chất: 5 (tăng độ bền và sức chịu đựng, tăng khả năng nín thở dưới nước, tăng sức phòng ngự, giảm tỉ lệ bị chảy máu và choáng).

- Trí tuệ: 7 (tăng sát thương kĩ năng gây ra, tăng năng lượng và tốc độ phục hồi năng lượng).

- Đóng như thế nào đây nhỉ? Rồi sao này gọi nó ra xem đây? Đóng cửa sổ!

Bảng thông tin cá nhân lập tức biến mất, hắn thử gọi bảng thông tin cá nhân lại thì nó lại xuất hiện, dù hắn gọi chi tiết hay vắn tắt nó đều hiểu và hiện ra. Dường như là nó đọc ý nghĩ trong đầu hắn vậy.

Lúc này Luân mới có thời gian nhìn xung quanh. Dường như hắn đang ở trong một khu rừng. Xung quanh hắn đều là cây cối, cây nào cây nấy đều cao hơn mười mấy mét. Thân cây phải hai người ôm mới hết.

- Phải nhanh chóng rời khỏi đây và tìm kiếm những người khác, mình chắc chắn không thể nào tự đối mặt với nguy hiểm được.

Luân nhanh chóng vạch ra kế hoạch và di chuyển.

Đi đã được tầm gần nửa tiếng nhưng Luân vẫn chưa thấy ai. Lúc này hắn cảm thấy có một chút không ổn rồi.

- Liệu khu vực này chỉ có mình là người bị dịch chuyển đến thôi hay sao.

Luân cau mày, hắn liếc nhìn đồng hồ. Bây giờ đang là 10h sáng, trước khi đêm xuống hắn phải cố gắng kiếm được người khác.

Đi tiếp một đoạn, bỗng dưng Luân nhìn thấy từ xa có một con gì đó ở trên cành cây. Hắn nheo mắt nhìn kĩ.

- Là một con dơi !!

Luân khựng lại một chút, nhìn xem con dơi có động tĩnh gì không.

- Theo mình biết thì dơi không phải loài gây hại cho người, nó chỉ ăn quả và các con vật nhỏ. Chắc là không sao chứ nhỉ.

Luân nói với bản thân như tiếp thêm can đảm, hắn tiếp tục tiến đến trước. Lúc này, dường như con dơi cũng phát hiện ra Luân. Nó đột nhiên lao ra khỏi cây và bay đến hướng hắn.

Lúc này Luân mới sợ hãi. Con dơi đó có phải kích cỡ của con dơi bình thường đâu. Con dơi to gần bằng nửa cánh tay người trưởng thành. Sải cánh ra dài gần nửa mét. Luân vội vã chạy về sau.

- Chết tiệt, tao tưởng mày là loài ăn quả với con vật nhỏ chứ, sao lại rượt tao.

Luân vừa chạy vừa liên tục suy nghĩ làm cách nào để thoát khỏi con dơi này. Hắn liếc nhìn về phía sau. Con dơi đã tiếp cận được hắn, nó há mồm ra tính cắn vào cổ Luân.

Luân hốt hoảng nhanh chóng đưa tay trái lên che. Con dơi lúc này chuyển mục tiêu đến cánh tay hắn.

- Arghhhhhhhh !!!

Luân đau đớn hét lên, hắn cảm nhận dường như con dơi đang cố hút máu của hắn. Luân nhanh chóng xoay người, dùng thân thể đẩy mạnh con dơi đang bám trên tay hắn vào thân cây.

Nó phát lên tiếng thét chói tay rồi ngã xuống đất. Luân nhanh chóng với lấy một cành cây gãy dưới đất gần đó. Hắn đập mạnh con dơi đang sắp sửa bay lên. Nó liền lảo đảo rớt xuống. Luân liên tục đập mạnh nó cho đến khi hắn nghe một tiếng nói phát ra từ trong đầu hắn.

- Tiêu diệt thành công dơi hoang dã. Nhận được 1 điểm kinh nghiệm.

Ngay khi âm thanh kết thúc, thân thể con dơi đã chết bỗng biến thành những điểm sáng xong rồi biến mất. Chỗ con dơi bỗng hiện ra một con dao găm.

Luân cố gắng ghìm máu trên cánh tay lại, may là vết cắn không quá sâu, có lẽ hắn vẫn còn di chuyển tay trái được. Chỉ là nó sẽ hơi nhức một tí mỗi khi động đậy. Hắn ngồi xuống gốc cây chờ đợi vết máu đông lại. Hắn cầm con dao lên.

- Nhận được dao găm

Hắn nhìn con dao trên tay, đây chỉ là một con dao găm bình thường. Lưỡi dao dài 20cm, phần chuôi dài 10cm, cầm nắm khá thuận tay.

- Được rồi, đây sẽ là vũ khí phòng thân tạm thời của mình.

Ngồi dưới gốc cây nửa tiếng đợi máu đông lại, Luân bắt đầu đứng lên và đi tiếp theo hướng lúc hắn thấy con dơi lúc đầu.

- Có lẽ mình nên đi săn thêm vài con dơi. Dù gì giờ mình cũng đã có con dao găm này. Lúc nãy mình chỉ mới đập vào thân cây một phát với mấy nhát đánh mà con dơi kia đã chết rồi thì chắc là nó cũng không mạnh lắm. Nếu mình cẩn thận thì sẽ không sao cả.

Luân vừa đi vừa tính làm sao để đối phó nếu gặp lại con dơi giống như thế. Hắn cũng chú ý là kinh nghiệm lên cấp 2 chỉ có 10 điểm, hắn chỉ cần cố gắng lên cấp thì sẽ có thêm điểm chỉ số, lúc đó hắn cũng sẽ đỡ nguy hiểm hơn.

Sau khi đi tầm 10 phút thì Luân thấy một con dơi khác đang treo trên một cành cây ở xa. Hắn bắt đầu bình tĩnh đi chậm rãi lại, sau đó đến khoảng cách vừa đủ cho con dơi phát hiện hắn.

Con dơi ở phía xa phát hiện ra hắn và nhanh chóng bay lại. Luân lúc này cũng đang chạy ngược về sau nhưng mặt hắn luôn quay lại kiểm tra khoảng cách con dơi so với mình.

Chỉ trong mấy giây, con dơi đã đến gần. Nó vừa định há cái mồm ra cắn vào cổ Luân thì ngay lúc này, ánh mắt hắn loé lên tia ngoan độc.

Luân nhanh chóng dừng lại và xoay người thật nhanh. Lưỡi dao sắc bén vạch ra một đường tuyệt đẹp chém ngang miệng nó.

Tiếng thét con dơi vừa ra khỏi miệng đã bị chặn lại. Luân tiếp dùng con dao găm đâm mạnh vào người nó.

- Tiêu diệt thành công dơi hoang dã. Nhận được 1 điểm kinh nghiệm.

Thân hình con dơi nhanh chóng biến thành điểm sáng rồi biến mất. Lần này thì không có gì rơi ra. Lúc này Luân mới cảm thấy cây dao găm rớt ra ở con dơi đầu tiên hắn giết đúng là may mắn.

Không chậm chạp, Luân tiếp tục đi tiếp. Hắn cần phải giết thêm 8 con nữa trước khi trời tối và kiếm được đường ra khỏi khu rừng này. Hoặc ít nhất cũng phải kiếm được ra người khác. Bằng không khi đêm đến, với cái lạnh ban đêm và sự nguy hiểm ở đây, hắn không nghĩ hắn có can đảm để ngủ một mình.