Dương Mật cũng ngồi ở bên cạnh Hàn Trường Sinh, hai mắt vụt sáng, nhìn trừng trừng vào cái khuôn mặt soái khí kia: “Tôi cũng muốn gọi món.”
“Không......”
“Tiểu ca ca, tôi cũng muốn gọi món, có được hay không vậy, tiểu ca ca”
Thình lình Dương Mật cũng ôm cánh tay của hắn nũng nịu, Hàn Trường Sinh bị hành động này làm cho rùng mình một cái.
Hít sâu một hơi, đè máu nóng xuống, âm thanh có chút không yên: “Buông tay!”
“Anh phải để cho tôi gọi món, vậy tôi mới buống tay.”
“Buông tay ra là được.”
Hì hì......
Dương Mật nghe được lời này thì ngòn ngọt cười, mặt tươi như hoa.
Thật là không nghĩ tới a.
Con người này nhìn qua lãnh ngạo vô cùng, nguyên lai vẫn là một cái Tiểu Sơ ca, nũng nịu một hồi là chịu không được.
“Vậy thì tôi muốn ăn bắp cải trộn giấm, cần tây xào hoa huệ, bắp xào hạt thông, nộm khoai tây chua cay."
“Tôi phải nhắc nhở cô một chút, chúng ta chỉ có năm người. Bốn người các cô, mỗi người chỉ có thể chọn một món, nếu mà chọn nhiều hơn, buổi tối sẽ ăn đồ ăn thừa từ bữa trưa.” Hàn Trường Sinh phất phất tay, cắt đứt lời Dương Mật.
Hắn không thích lãng phí, nhất đồ ăn tự mình làm.
Tứ nữ liếc nhau, thương nghị một chút, quyết định menu của cả ba bữa.
Giữa trưa: Bò xào lăn, cừu nướng muối ớt, bắp cải trộn giấm, bắp xào hạt thông.
Buổi tối: Ức bò hầm cà chua, gà kho tàu, cần tây xào hoa huệ, nộm khoai tây chua cay.
Không có thịt heo là bởi vì Địch Lệ Nhiệt Ba, Đông Lệ Nhã cùng Lưu Ti Ti đều không thích ăn thịt heo.
Buổi sáng ngày mai: Sủi cảo nhân thịt bò, hành tây, bí ngòi cùng trứng gà.
Hàn Trường Sinh nhìn đi nhìn lại mấy lần, quyết định thêm salad dưa leo Trung Hoa vào thực đơn bữa trưa, buổi tối thêm món trứng bác cà chua.
“Buổi sáng ngày mai ăn sủi cảo cũng được, nhưng mà bốn người các cô nhất định phải hỗ trợ.”
“OK, chắc chắn sẽ hỗ trợ.”
Hàn Trường Sinh đưa tờ giấy, “Ai đi mua thức ăn?”
“Cùng đi, anh cũng phải đi!”
Bốn người đồng thanh nở nụ cười, trở về phòng mình thay quần áo.
Nếu đi ra bên ngoài, vậy thì không thể mặc quần áo như này được, dù sao đây cũng là quy định của tên trực nam lâu năm này đưa ra.
4 người lề mà lề mề mất một giờ, cuối cùng cũng thay xong quần áo.
Dương Mật một thân âu phục màu trắng, chân mang giày cao gót rắng, đeo kính râm, bày ra phong phạm của một nữ tổng tài tinh tế.
Địch Lệ Nhiệt Ba, trên người là một chiếc áo màu đỏ ôm sát người, mặc quần jean với dây lưng, tóc để đuôi ngựa, hoàn toàn thể hiện ra dáng người hoàn hảo.
Đông Lệ Nhã thì mang một chiếc váy dài màu xanh nước biển, mặc một chiếc áo cổ sam màu cam, đầu mang mũ tròn, khí chất chị gái nhà bên được tăng lên rất nhiều.
Lưu Ti Ti thì mặc một chiếc áo cánh dơi màu hồng, chân mang giày da màu hồng, mang theo cái mũ công chúa màu hồng, nhìn qua thật sự giống như là một tiểu công chúa.
Hàn Trường Sinh ngồi ở trên ghế salon xem TV, toàn thân vẫn là một bộ đồ màu đen thay từ hồi sáng.
Nữ tổng tài Dương Mật bước chân cộc cộc cộc đi tới, giòn tan nói: “Hàn Trường Sinh, anh không cần thay quần áo à?”
“Không cần, tôi chỉ là người ăn bám, không giống như mấy người, lúc nào cũng phải chú ý hình tượng.” Hàn Trường Sinh nhẹ nhàng lắc đầu, ung dung đi ra ngoài.
Mặc dù hắn yêu thích sạch sẽ, nhưng không đến nỗi ngày thay mấy bộ quần áo.
Tứ nữ nhìn nhau nở nụ cười, theo sát ra ngoài.
Người này quá đẹp trai, nếu ăn mực cẩn thận một chút, sợ là đường đi của các nàng sẽ không có chỗ đi qua.
Nhà để xe cũng giống như ba tầng biệt thự, cũng rất lớn.
Bên trong có hơn mười chiếc xe, không thiếu các loại xe sáng trọng như Maserati, Lamborghini, cũng có những chiếc rất phổ thông.
“Tôi không biết lái xe, các người tự chọn đi!” Hàn Trường Sinh chỉ vào một loạt xe, nhẹ nhàng nói.
Bây giờ hắn lại càng hài lòng với công việc ăn bám.
Ngoại trừ làm cơm, cái gì cũng không cần làm, thật sư là một công việc tốt.
Bốn cô nàng quét một vòng, theo thứ tự ngồi lên xe mình thích, tiếp đó cứ như vậy ngồi ở trên chỗ tài xế ngồi nhìn Hàn Trường Sinh.
Chọn chiếc xe nào, chuyện này đối với các nàng là một vấn đề không nhỏ.
Bởi vì điều này đại biểu vẻ đẹp của cá nhân mình.
Bốn người bọn họ mặc dù có thể gọi là khuê mật tốt, nhưng mà khuê mất tốt hơn nữa thì vẫn phải so sánh mị lực cá nhân.
Hàn Trường Sinh nhìn mấy lần, trực tiếp đi đến xe của Địch Lệ Nhiệt Ba, dưới ánh mắt vui vẻ của Địch Béo và ánh mắt oán giận của ba người còn lại, ngồi lên chiếc BMW X5.
Ba cô nàng khác mở cửa xuống xe, đi đến bên cạnh Hàn Trường Sinh, nhìn chằm chằm hắn, hầm hừ nói: “Vì sao anh chọn Địch Béo?”
Nhìn vẻ mặt tức giận trên mặt ba người, Hàn Trường Sinh nói: “Ba người các cô chọn xe, nào Maserati, Ferrari, lại còn Lamborghini, mấy người bắt tôi ngồi không phải làm khổ tôi à? Xe Địch Béo chọn lại khác, chỗ ngồi của BMW X5 cũng đủ rộng, ngồi cũng có thể thoải mái một chút.”
“......” Ba người ngẩn ngơ, hai mắt nhìn nhau.
Các nàng vốn cho rằng tên này xe nói là vóc người của Địch Béo đẹp, hoặc là Địch Béo khả ái.
Nào có nghĩ tới hắn chọn Địch Béo là vì chỗ ngồi BMW X5 đủ lớn.
Với cái lý do này, hình như các nàng không có cái cớ gì để mà tức giận được thì phải.
“Các chị em mau lên xe, chúng ta đi mua sắm!” Địch Béo ngòn ngọt cười, nụ cười thật là có chút đắc ý.
Lý do nàng chọn BMW X5 cũng giống Hàn Trường Sinh, nàng thích cảm giác thoái mái, không phải là tốc độ.