Đỡ được anh lên sô pha, trợ lý Lương mang thuộc tính vú em hơi đau lòng: "Anh Sính, anh uống thuốc chưa?"
"Nếu ý cậu là Chlorprothixene thì uống rồi."
Thuốc đã có tác dụng khiến giọng nói của Cố Sính trở nên lười biếng nhưng từng chữ vẫn nói rõ ràng. Anh ngồi thẳng lưng, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, vẻ mặt có thể dùng từ ngoan ngoãn để hình dung.
Trợ lý Lương thấy vậy cũng không hề thả lỏng mà lại càng khó chịu hơn: "Uống ít loại thuốc đó thôi, tác dụng phụ rất lớn."
Cậu ta có thể khẳng định, Cố Sính là nghệ sĩ mà cậu ta phải bận tâm nhiều nhất. Làm trợ lý của Cố Sính, Tiểu Lương không sợ mình lúc nào cũng phải mang mấy loại thuốc an thần, cậu ta chỉ sợ anh Sính uống linh tinh.
Cố Sính nhỏ giọng: "Ừ..."
"Được rồi, không trách anh nữa, anh cứ ngồi đây đi." Trợ lý Lương thở dài rồi ra khỏi phòng nghỉ."
Dám chụp trộm rồi bịa đặt, làm xấu danh tiếng của anh Sính!! Xem tôi xử lý mấy người như thế nào đây!
Còn nữa, gần đây anh Sính thường xuyên bị bôi đen, phải nhanh chóng liên hệ với người đại diện, chứng minh anh ấy mới là người bị hại! Trợ lý Lương đã tưởng tượng được cảnh anti bị vả cho xấu hổ rồi!
Cố Sính ngồi một mình trong phòng nghỉ, ánh mắt chậm rãi nhìn lên ánh đèn ngoài cửa sổ, ngọn đèn hình ngôi sao năm cánh màu trắng, ánh đèn êm dịu sáng ngời.
Bánh dầu ngàn lớp buổi sáng cũng vậy, được đầu bếp cẩn thận cắt thành hình ngôi sao năm cánh, trắng trẻo mềm mại. Trên vỏ còn được rưới siro đỏ, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
Muốn ăn đồ ăn cô làm...
..
Lâu Ninh vừa được người ta thương nhớ giờ đang lau bột mì dính trên tay, mở APP ra đọc nhiệm vụ vừa mới được thông báo:
[Ting! Thông báo nhiệm vụ học tập hằng ngày: Hôm nay bạn đã biết marketing chưa? --- Đến từ tình cảm ngày thường của tướng quân. PS: Chưa biết thì không mau đi học đi? PPS: Không biết chạy à??]
[Ting! Thông báo nhiệm vụ chính: Hãy nhanh chóng nấu ăn cho tướng quân "Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, xanh mặt vì đói.” Hoàn thành nhiệm vụ này sẽ tăng được hai điểm sức khỏe cho tướng quân! Nhắc nhở: Nhiệm vụ cần gấp, yêu cầu đầu bếp nhỏ nhanh chóng bắt đầu ~]
Bỏ qua nhiệm vụ hằng ngày, mỗi lần [ Đầu bếp cẩm lý ] thông báo [ nhiệm vụ chính/phụ ] đều khá tương đương với hiện thực, nên cô cũng coi như đây là một loại nhắc nhở.
Ví dụ như hiện tại, Lâu Ninh biết: Tướng quân lại chuẩn bị tới tiệm rồi.
Nghĩ đến việc tướng quân sắp tới, trong lòng Lâu Ninh lại thấy hơi chờ mong, nhưng nhớ đến việc anh chỉ ăn có một miếng bánh thì thấy hơi khó xử. Hình như khẩu vị của tướng quân khác với kiếp trước, phải làm sao đây?
Lúc này chuông điện thoại của cô lại vang lên, cô lau tay rồi ấn nhận. Lâm Soan ở đầu bên kia điện thoại khó xử trình bày tình huống ngoài ý muốn của mình, cũng may anh ấy đã đưa xong đơn lớn, trong nhóm cũng không có đơn mới.
Lâu Ninh nghe rồi đồng ý cho anh ấy nghỉ: "Anh xong thì về tiệm, có cơm rồi."
"Biết rồi." Lâm Soan rất vui vẻ. "Cảm ơn Tiểu Lâu."
Anh ấy đã làm phục vụ nhiều năm, làm gì còn chuyện gì chưa từng gặp nên rất ít khi bị mấy việc nhỏ nhặt như vậy tác động đến, nhưng bây giờ lại cảm thán.
Sao một người trẻ tuổi đầu hai mươi lại có thể cẩn thận phúc hậu như vậy? Chỉ cần bày ra vài phần quan tâm đúng lúc đúng chỗ là đã có thể được người khác yêu thích. Nhưng mà, quan trọng nhất là đồ ăn cô làm rất ngon.
Tắt điện thoại, Lâu Ninh thông báo lên APP.
[Nhân viên giao hàng của quán có việc nên tan ca sớm nên đóng cửa hàng trên nhóm, nếu muốn đặt đồ ăn mời đặt trên APP Mỹ Tiệp, cảm ơn khách hàng đã giúp đỡ ~ Sáng mai đúng 8 giờ sẽ mở cửa trở lại, lúc đó sẽ có nhiều món mới, mời mọi người tiếp tục đặt đơn. --- Bà chủ.]
Nhìn dấu ~ ngố ngố học được từ chỗ [Đầu bếp cẩm lý], Lâu Ninh cười trộm như vừa học được kỹ năng mới rồi thoát khỏi giao diện APP.
Vừa mới đăng thông báo, APP đặt hàng vừa nãy còn yên lặng giờ lại đột nhiên bùng nổ, bình luận liên tiếp nổi lên:
[@chủ quán, tôi vừa mới gom được 5 đơn mà! Sao đã đóng cửa rồi?]
[Sao nhân viên giao hàng lại tan ca sớm thế được!!! Không phải nay mới đi giao ngày đầu tiên à, a a a bà chủ trừ lương ổng đi! [Thứ vong ân phụ nghĩa.jpg]
[Bực rồi nha, hại tôi không được ăn khuya, hôm nào tôi phải bắt ổng giao hàng lên đỉnh núi. /mặt cười]
Không ngờ khách hàng lại phản ứng mạnh như vậy, Lâu Ninh đành trả lời: [Nhân viên giao hàng thật sự có việc gấp, phải tới đồn công an xác nhận phạm nhân rồi.]
Nhóm khách hàng: "..."
Bịa được cái lý do như thế này cũng hơi quá rồi đấy?
[Những người đã đặt hàng thành công ngồi cười thôi, @bà chủ, spoil thực đơn ngày mai được không? Nếu không nói, em sẽ không do dự... thêm vào giỏ hàng (>3
[Em sẽ mang ngọn đao 40 mét tới... hôn gió cho shop một cái, hóa ra mọi người đều là fan cuồng của shop. /bắt tay]
...