Chương 27: Chương 27: Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (27)

Editor: khanguyethoay

...............

"Chẳng phải con nói quần áo mami không đẹp sao, cho nên mami đặt bộ đồng phục mới." Cam Viện vòng vo một hồi, "Sao nào, không tệ lắm chứ?"

Tiểu tử kia liếc mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới, từ sô pha nhảy xuống, chạy đến trước mặt cô, hít hít cái mũi.

"Đây là quần áo của người phụ nữ kia, con nhớ rõ mùi nước hoa của cô ta."

Được rồi!

Khuyết điểm của con cô là quá thông minh, muốn nói dối vô cùng khó khăn.

"Quần áo này sao, thật sự không ..."

Điện thoại trên bàn bỗng reo lên, Cam Viện lập tức bước nhanh qua nhấc máy, thanh âm trong điện thoại là giọng của Lý tổng, "Cam Viện, cô lập tức đến văn phòng tôi một chuyến."

Lưu Sướng này, quả nhiên hiệu suất rất nhanh.

Cam Viện ngắt điện thoại, "Con yêu, chờ mami về rồi giải thích cho con nhé!"

Cô vội vàng bước vào văn phòng Lý tổng, Cam Viện cũng không thèm nhìn Lưu Sướng, chỉ thấy Lý tổng đang khom người châm trà cho trợ lý của Hoàng Phủ Quyết.

Vị này lẽ nào là kẻ ác đến cáo trạng trước?

Cũng tốt thôi, cùng lắm thì không làm công việc này nữa, cũng đỡ phải viết thư từ chức.

"Cam Viện, cô đến rồi!" Lý tổng xoay mặt nhìn cô, lập tức tươi cười phất tay ra hiệu với cô, "Đến đây, đến đây, mau ngồi xuống."

Cảnh này ... có chút sai sai nha!

"Lý tổng, ông ..."

"Chuyện lúc nãy, vị trợ lý của tiên sinh đều giải thích với tôi hết rồi, Hoàng Phủ tiên sinh có chút say nên lầm người, mới nhận cô thành người quen, đối phương đã tự mình đến giải thích." Lý tổng lặng lẽ nhìn ánh mắt của cô, "Chút chuyện nhỏ này, nên làm gì, cô nói xem ... có phải không?"

"Cam tiểu thư." Người trợ lý cười đứng dậy, "Lúc nãy đã mạo phạm cô, chúng tôi thật sự rất ân hận, vì vậy, Hoàng Phủ tiên sinh quyết định tối nay mời cô và con cô cùng nhau đi ăn."

"Xin lỗi, tôi không rảnh."

Cam Viện không có ý định cảm kích, nhân cơ hội này phân chia ranh giới rõ ràng mới là hành động sáng suốt.

"Trợ lý tiên sinh xin đừng hiểu lầm, cô ấy là muốn nói buổi tối phải tăng ca." Lý tổng nháy mắt với cô, người liền mở miệng, "Như vậy đi, tối nay tôi sắp xếp người tăng ca thay cô, bây giờ cô tan làm đi chuẩn bị một chút đi, tối nay cùng Hoàng Phủ tiên sinh ăn bữa cơm."

Cam Viện nhíu mày, "Lý tổng..."

"Tiểu Viện." Lý tổng cầm lấy cánh tay cô, không cho cô cơ hội mở miệng, "Tôi biết cô luôn lấy công viện làm trọng, chẳng qua, Hoàng Phủ tiên sinh đã có thành ý như thế, chúng ta sao có thể phụ người ta. Chuyện này sắp xếp vậy đi, hôm nay cô tan làm sớm, về thay quần áo rồi chuẩn bị các thứ đi."

Trợ lý cười mở miệng, "Một tiếng nữa, tôi sẽ đến đón hai người."

"Được, không thành vấn đề."

Không đợi Cam Viện trả lời, Lý tổng đã thay cô đồng ý rồi tiễn đối phương ra cửa.

Cam Viện thấy cậu trợ lý đi xa dần, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Lý tổng, buổi tối tôi thật sự có việc mà."

"Cam Viện!" Lý tổng khổ thân nhìn cô, "Tôi biết chuyện này cô đã chịu ủy khuất, nhưng mà vị kia thật sự không phải người chúng ta có thể đắc tội, coi như là tôi cầu xin cô, chỉ cần cô phục vụ vị gia này cho tốt, tôi lập tức chuyển cô sang vị trí phụ trách chuyên biệt của phòng tổng thống, được không?"

Sắc mặt Cam Viện bình thản, "Lý tổng, ông cũng biết, tôi không hề để ý tới chức vị."

"Tôi biết, chẳng qua cô dù sao vẫn khiến tôi rất lo lắng, tôi bây giờ đang trong thời kỳ mấu chốt để được thăng chức. Cam Viện, cô vỗ lương tâm của mình nói xem, tôi thường ngày đối xử với cô thế nào?" Lý tổng thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Cô cũng biết, đây là thời gian mấu chốt của tôi, tôi dậm chân tại vị trí này đã 10 năm rồi, bây giờ là cơ hội cuối cùng. Coi như là tôi cầu xin cô được không?"