Editor: khanguyethoay
.....................
Xem ra hắn ta thường xuyên làm loại chuyện này, trợ lý có vẻ đã quen tay ứng phó.
Cam Viện nhìn lướt qua tấm chi phiếu.
"Anh ta đâu?"
"Tiên sinh ở trong phòng."
Thế giới này là của hắn ư?
Muốn gì làm đó, xong việc thì kêu người đưa chi phiếu cho đối phương?
Đẩy đến trước mặt trợ lý, Cam Viện bước ra khỏi toilet, lập tức tiến ra cửa.
"Tiểu thư!"
Trợ lý đuổi theo nhưng không kịp, Cam Viện đã cầm tay nắm cửa mở ra.
Bên trong, Hoàng Phủ Quyết vẫn còn mặc bộ quần áo ướt sũng đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn chăm chăm ra ngoài, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nghe thấy tiếng cửa mở ra, hắn còn cho là trợ lý bước vào, mặt vẫn nhìn ra ngoài, không vui ném ra hai chữ.
"Ra ngoài."
"Cam tiểu thư ..."
Trợ lý bắt lấy tay Cam Viện, hắn đi theo Hoàng Phủ Quyết mấy năm trời, đương nhiên rất hiểu tính tình ngài ấy, chỉ cần nghe thấy giọng điệu đã biết tâm tình anh ta không tốt, là thời điểm không thể chạm vào.
"Tránh ra!"
Cam Viện vung tay, giày da ướt sũng bước lên tấm thảm Ba Tư đến trước mặt Hoàng Phủ Quyết.
Nghe được giọng của trợ lý, Hoàng Phủ Quyết xoay người, nhìn chăm chăm vào Cam Viện đang đi tới, ánh mắt đảo qua khuôn mặt ẩm ướt của cô, hắn hơi nheo mắt lại.
Tâm tình hắn lúc này đã bình ổn trở lại, lần đầu tiên trong cuộc đời làm chuyện này với phụ nữ, hắn biết cần phải giải thích với cô.
"Chuyện lúc nãy ...."
Không đợi hắn nói ra ba chữ "Tôi xin lỗi", Cam Viện đã thấp giọng mở miệng.
"Lập tức hủy hợp đồng với con tôi!"
Câu xin lỗi của hắn bị chặn lại, trong lòng lập tức dâng lên sự kiêu ngạo và ngang ngược, một lần nữa hắn có suy nghĩ muốn chiếm lĩnh.
"Không được."
Hắn gần như đã đi khắp trái đất mới tìm được Cam Đường phù hợp, thành phẩm sắp tung ra thị trường, người mẫu tốt như vậy, hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Cam Viện hừ lạnh, "Hoàng Phủ Quyết, anh nghe cho rõ đây, tôi là đang yêu cầu anh, chứ không phải xin anh!"
"Không được."
Giọng điệu người đàn ông cố chấp, không có chút nể mặt.
Cam Viện cắn răng, "Nếu anh không đồng ý, tôi lập tức nói cho cả thế giới biết, anh muốn cưỡng bức tôi!"
Uy hiếp hắn sao?
Đôi mắt màu xanh lam hơi nheo lại, sắc mặt Hoàng Phủ Quyết càng thâm trầm.
"Tùy cô!"
Tên khốn nạn này, Cam Viện nghiến chặt răng.
"Được, anh chờ đấy!"
Cô xoay người, bước thẳng ra khỏi phòng.
"Cam tiểu thư!" Trợ lý vội vàng đuổi theo, đứng cản trước mặt cô, "Cam tiểu thư, chuyện tình vừa rồi chúng tôi thật sự rất áy náy, tôi thay mặt tiên sinh xin lỗi cô, nếu cô cảm thấy chi phiếu không đủ, chúng ta có thể thương lượng .... Về phần cô vừa nói, tôi nghĩ cô không cần làm vậy, bởi vì việc này đối với cô không có lợi chút nào ... Cô hẳn hiểu rõ, nếu không có chứng cứ, truyền thông nhất định sẽ không tin cô. Tôi nghĩ rằng, công tước tiên sinh chỉ nhất thời kích động, Cam tiểu thư ... Mong cô có thể tha thứ cho ngài ấy được không?"
Lời này, nghe có vẻ là khuyên can nhưng bên trong lại lộ rõ sự uy hiếp.
Cam Viện cười lạnh, "Trợ lý của tiên sinh thường xuyên làm chuyện này ư?"
Trong lòng trợ lý cũng than khổ, trên thực tế, đây là lần đầu tiên.
"Tôi tin rằng Cam tiểu thư là người thông minh. Hoặc nếu có yêu cầu khác, cô cũng có thể nói."
"Được, tôi có thể xem như chưa xảy ra." Cam Viện nhìn thẳng vào mặt cậu trợ lý, "Chẳng qua, tôi chỉ cần các người hủy hợp đồng với Cam Đường."
Mặc dù bây giờ Hoàng Phủ Quyết không nhận ra cô, nhưng quãng thời gian sau này, cô không hy vọng hắn và con cô có chút quan hệ nào.