Chương 18: Chương 18: Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (18)

Editor: khanguyethoay

....................

"Cảm ơn." Tiểu tử kia đứng lên, đi đến trước mặt hắn, duỗi tay phải ra, "Ngài chủ tịch, hợp tác vui vẻ."

Nhìn bàn tay nhỏ bé đang dừng giữa không trung, khóe môi Hoàng Phủ Quyết bất giác lại cong lên, hắn đứng dậy, giơ bàn tay to lớn của mình bắt lấy nó.

"Hợp tác vui vẻ."

Hai tay một lớn một nhỏ dừng giữa không trung.

Vừa buông tay ra, nhân viên lập tức bước tới, chuẩn bị dẫn Cam Đường đi.

Hắn nhìn chăm chăm vào bóng dáng của thằng bé, Hoàng Phủ Quyết đột nhiên mở miệng.

"Chờ một chút."

Cam Đường quay sang, "Chú còn việc gì sao?"

"Cháu tên gì?"

"Cam Đường, cam trong ngọt ngào, đường trong hải đường."

"'Tế phế Cam đường, vật tiễn vật phạt'* ...." Hoàng Phủ Quyết nhẹ nhàng gật đầu, "Tên rất hay."

*Ý nghĩa: Cây cam đường um tùm, chớ cắt xén chớ chặt đốn.

"Là mami đặt cho cháu đấy." Cam Đường ngẩng mặt nhìn về phía hắn, "Còn chú, chú tên gì?"

Nhân viên kế bên vội vàng mở miệng, "Ngài ấy chính là ..."

Hoàng Phủ Quyết giơ tay bảo hắn ngậm miệng, sau đó tự mình giới thiệu.

"Hoàng Phủ Quyết."

Hắn còn đang tự hỏi không biết có nên giải thích chữ trong tên mình với thằng bé không thì nó đã chủ động hỏi.

"'Một đêm thì tròn, đêm đêm dần quyết (khuyết)', là chữ quyết trong đó sao?"

Hoàng Phủ Quyết thất kinh.

Chỉ là một đứa nhỏ mà lại biết câu thơ này?

"Đúng vậy."

Tiểu đại nhân Cam Đường gật nhẹ đầu, "Tên rất hay."

Thái độ đó, y như Hoàng Phủ Quyết vừa nãy.

Hứa Bình cười rộ lên, "Hai người thật giống nhau, nếu không phải tôi đã biết trước thì chắc đã hiểu lầm hai người là cha con rồi!"

Cha con?!

Cả hai một lớn một nhỏ nhìn nhau, ánh mắt lạ thường dừng trên người đối phương.

Đing-

Đồng hồ di động trên tay Cam Đường đột nhiên reo lên.

Nhìn hai chữ "Mami" hiện trên màn hinh, tiểu tử kia liền nhấn nút nghe, thanh âm Cam Viện cũng theo đấy mà truyền ra ngoài, "Con ngoan, thế nào rồi ... có quên nhà của mami không?"

Hoàng Phủ Quyết lập tức nhận ra giọng của Cam Viện, thì ra đứa nhỏ này là con trai của cô, khó trách hôm qua thằng bé lại xuất hiện ở khách sạn.

"Đối phương đã đồng ý ký hợp đồng với con, khi nào rảnh mami đến ký được không?" Cam Đường đáp.

"Bé con à, được chứ!" Cam Viện khẽ cười ra tiếng, "Mami vừa mới hầu hạ cho vị quỷ đáng ghét kia, vẫn còn bận một số việc, con đến khách sạn luôn nhé!"

Quỷ đáng ghét!

Hoàng Phủ Quyết nhướng mày, đang ám chỉ hắn sao?

"Được."

Cam Đường ngắt điện thoại, lễ phép nhìn về phía Hoàng Phủ Quyết gật đầu.

"Chúng ta đến khách sạn mami cháu làm việc để ký hợp đồng nhé, bây giờ đi được không?"

Hứa Bình phất tay, một tên nhân viên lập tức chạy lại, dẫn Cam Đường rời đi.

Hoàng Phủ Quyết ra khỏi phòng casting, ánh mắt nhìn tới thân ảnh của tiểu tử kia, con ngươi xanh lam bỗng chốc nheo lại.

Người phụ nữ kia vừa mới gọi hắn là quỷ đáng ghét, hắn sao lại khiến cô chán ghét vậy chứ?!

..........

Khách sạn Vương Triều.

Cam Viện xem xong bản hợp đồng của nhân viên đem tới nhưng cô vẫn chưa đặt bút ký mà nhìn sang Cam Đường, thằng bé đang ngồi trên sô pha.

"Tiểu Đường, con thật sự muốn làm việc này chứ?"

Từ đầu đến cuối, cô chẳng thèm liếc mắt một cái đến tấm chi phiếu trên bàn, đối với tiền, cô cũng không ham muốn lắm, quan trọng nhất chỉ cần con trai vui là được.

Ánh mắt tiểu tử kia nhìn chăm chăm vào xấp văn kiện trên bàn, đầu cũng không nâng lên.

"Chắc chắn."

Cam Viện lấy bút ra chuẩn bị ký, "Nếu con đổi ý vẫn còn kịp."