Chương 15: Chương 15: Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (15)

Editor: khanguyethoay

..................................

"Ông yên tâm." Cam Viện giương khóe môi cười, gật đầu với ông ta rồi quay sang Lưu Sướng, "Quản lý Lưu, sau này mang giày cao gót thấp một chút, nếu thật sự bị đẩy ngã sẽ ảnh hưởng không tốt đến công việc!"

Nói xong cô đi ra ngoài.

Lưu Sướng tức đến xanh mặt, "Lý tổng, ông xem ..."

"Thôi đi, đều là đồng nghiệp với nhau, tính toán chi li làm gì chứ." Lý tổng nâng cổ tay nhìn đồng hồ, "Tôi còn phải họp, cô về làm việc tiếp đi!"

Lưu Sướng bất đắc dĩ phải rời khỏi văn phòng.

Đứng trong hành lang, cô ta cắn răng căm phẫn.

"Cam Viện, cô chờ đấy!"

.......

Cam Viện bước vào thang máy lên tầng 56, đến trước của phòng Hoàng Phủ Quyết, cô nâng tay nhẹ nhàng gõ cửa phòng.

Cửa được mở ra, đứng bên trong là trợ lý của Hoàng Phủ Quyết, anh ta nhìn cô cười, sau đó liền nép sang một bên để cô vào.

"Mời đi theo tôi."

Đưa cô đến trước thư phòng, nhìn thấy người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang đứng gần cửa sổ sát đất trong thư phòng, toàn bộ đường nét như mạ một lớp vàng sáng bóng, bóng hắn trải xuống tấm thảm Ba Tư quý giá, lóa mắt đến nỗi không thể nhìn trực diện được.

Cam Viện bước tới, đứng cách hắn bốn bước chân.

"Hoàng Phủ tiên sinh, anh tìm tôi có việc gì sao?"

Hoàng Phủ Quyết vẫn đưa lưng về phía cô, giơ tay ra hiệu với trợ lý, người trợ lý ấy liền đem tập văn kiện đến tay Cam Viện. Trên văn kiện, giấy trắng mực đen được viết rõ ràng --- Phương án chuẩn bị cho ra mắt HR mùa hạ.

"Chúng tôi muốn sử dụng sân thượng khách sạn để làm lễ tuyên bố nên mời quản lý Cam đến để bàn bạc. Vì lộ trình có chút thay đổi nên Hoàng Phủ tiên sinh muốn ở lại đây mười ngày, mong quản lý Cam có thể sắp xếp."

Mười ngày?

Có nhầm không, vị này muốn ở lại đây không chịu đi sao?

Cam Viện khép tập văn kiện trong tay lại, ngữ khí xin lỗi nhưng mục đích lại gian tà.

"Thật ngại quá, một số phòng ở tầng 56 đã được đặt trước, e là chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của Hoàng Phủ tiên sinh."

Nếu như thường lệ, cô nhất định sẽ cố gắng giữ chân khách hàng để kiếm nhiều tiền hơn, chẳng qua lần này, cô chỉ hy vọng vị này mau rời khỏi đây nhanh thôi.

Người đàn ông bên cửa sổ xoay người, con ngươi màu xanh lam dừng trên khuôn mặt cô.

"Tôi sẽ trả tiền vi phạm hợp đồng, cô cứ thương lượng với khách hàng đi."

Tuyệt đối không chịu thỏa hiệp, người này và Cam Đường đều cố chấp như nhau.

Trong lòng Cam Viện oán thầm nhưng vẫn phải mỉm cười

"Vậy được, tôi sẽ cố gắng sắp xếp."

Đối phương là khách hàng, dù sao cô vẫn không thể đuổi khách ra cửa được.

Trợ lý đưa điện thoại trong tay cho Hoàng Phủ Quyết, "Điện thoại của ngài."

"Hoàng Phủ tiên sinh có việc, tôi không quấy rầy nữa, chuyện phòng của khách tôi sẽ nghĩ cách sắp xếp."

Nhìn hắn ta gật đầu, Cam Viện xoay người rời khỏi phòng hắn, đi đến trước thang máy, cô liền bĩu môi tưởng tượng ra khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Quyết, tay nắm thành quyền.

Bắt cô phục vụ, vậy mà còn muốn ở tận mười ngày, hắn ta không nhận ra mình bị người khác chán ghét chút nào sao?

Đinh!

Cửa thang máy mở ra.

Cam Viện bước vào trong thang máy, vừa mới ấn nút đã nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết dẫn theo trợ lý và vệ sĩ đi về hướng này.

Lơ đễnh vô tình chạm mắt nhau, Cam Viện không thể giả vờ không nhìn thấy, đành phải ấn nút chờ bọn họ bước vào.

Người đàn ông không nhanh không chậm tiến vào, cậu trợ lý liền mỉm cười nói cảm ơn với cô.

"Không có gì." Cam Viện lập tức lộ ra ý cười của một nhân viên phục vụ, "Các vị đến tầng mấy?"

"Tầng 1, cảm ơn." Trợ lý cười trả lời.