Trên trang web chính thức của của đài truyền hình Tinh Quang ngập tràn thảo luận, có đến hơn 30 vạn bình luận.
"Tiết mục tìm việc này thật sự quá tuyệt! Cho tới bây giờ, ta chưa từng nghĩ tới chuyện tìm việc làm có thể được diễn dịch tới kinh tâm động phách như thế, nhưng cảm giác lại vô cùng chân thực... Ta còn luyến tiếc vì không thể tới trường quay xem trực tiếp!"
"Nhất là biểu hiện đặc sắc của đoàn 12 vị boss phía trên! Mỗi một lời bình đều sắc bén, mỗi một câu nói đều thấy máu, phân tích như kiểu nhìn thấu hết thảy, ta cảm thấy bọn họ đều đang nói về ta!"
"Tiết mục thật quá tàn khốc, đoàn boss quá nghiêm khắc, năm ứng viên lại chỉ có 2 người có thể chống đỡ đến cuối cùng, ba người khác đều bị loại ở các vòng trước đó! Ta cảm thấy như vậy rất tốt, như vậy mới chân thực!"
"Mở mang tầm mắt, sau này ta nhất định sẽ đón xem mỗi kỳ, nói không chừng thời điểm tìm việc sẽ cần dùng đến!"
"Bây giờ ta mới biết thì ra mấy ông chủ nghĩ như vậy, ta phát hiện, phương hướng nỗ lực của ta sai rồi, may mà hiện tại vẫn còn kịp!"
"Đài truyền hình Tinh Quang thật có ý thức trách nhiệm xã hội, đầu tiên là chuyện hôn nhân sau đó lại đến chuyện công tác, ta nhất định sẽ dặn tiểu tử nhà ta mỗi kỳ đều phải xem hai chương trình này, tăng thêm chút kiến thức, có lợi cho tương lai của nó!"
….
Có thể nói, tiết mục này nhận được rất nhiều đánh giá tích cực.
Đối với đài truyền hình Tinh Quang, thu hoạch lớn nhất không gì bằng tiền lời quảng cáo.
Bởi vì tỉ lệ người xem bùng nổ, ngoài 22 ức trước đó của tập đoàn Chính Huy, thông qua các quảng cáo đầu thừa đuôi thẹo khác, đài truyền hình Tinh Quang đã kiếm được gần một ức doanh thu quảng cáo và một khoản lợi nhuận nho nhỏ..
Chỉ có điều, vừa nhìn thấy đội hình 12 vị boss sang trọng kia, bọn họ lại cảm thấy tuyệt vọng.
Dù sao, tiết mục truyền hình là thứ rất dễ bị bắt chước, bọn họ đều là nhân sĩ chuyên nghiệp, vô cùng rõ ràng, cũng giống như 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, rất dễ mô phỏng, hơn nữa còn bị còn có thể cải tạo ra bản mới.
Nhưng mà, tiết mục tìm việc 《 Phi Nhĩ Mạc Chúc 》 này không tầm thường, trong đó đoàn boss là nhân tố quyết định, đài truyền hình Tinh Quang đã tạo ra hình mẫu quá tốt, trực tiếp quyết định phẩm vị và phong cách của toàn bộ tiết mục.
Bọn họ muốn làm tiết mục tìm việc cùng loại, đương nhiên không thể qua loa phương diện này. Nhưng muốn làm ra được đội hình sang trọng như vậy thực sự quá khó khăn, đó là người có tiền cũng không mời được.
Nếu mời người kém tới, người khác sẽ không tin, vậy còn có thể làm tiếp tiết mục đó thế nào nữa?
Bởi vì đối với các tiết mục cùng loại, quan trọng nhất là người thắng ăn sạch.
Nếu mời đoàn boss kém hơn 《 Phi Nhĩ Mạc Chúc 》, vậy tiết mục đó tuyệt đối sẽ nhào thành chó.
Không cách thể giải quyết vấn đề này trước, bọn họ khó có thể tạo ra thành tựu.
Tin tức 《 Phi Nhĩ Mạc Chúc 》 bùng nổ đương nhiên cũng truyền đến tai Giang Nhược Hải ở Ma Đô phía xa.
"Đáng giận! Lại thành công! Chẳng lẽ lão thiên gia đang đứng về phía bọn hắn sao?" Giang Nhược Hải rất không cam tâm, quầng mắt đen vô cùng, khóe mắt hết sức nặng nề, sắc mặt cực kỳ kém, vừa nhìn đã biết hắn ta không ngủ đủ giấc.
Những ngày này, hắn ta luôn phiền lòng vì chuyện Lý Chính Nam buôn lậu thuốc phiện.
Từ sau khi nghe lời phụ thân hắn ta nói, lại suy nghĩ đến tiền đồ của mình, cuối cùng hắn ta lựa chọn rũ sạch quan hệ với Lý Chính Nam, biểu thị bản thân không hề hay biết chuyện này, khoanh tay đứng nhìn mọi chuyện tiến triển tiếp.
Chính vì hắn ta khoanh tay đứng nhìn, khiến Lý Chính Nam vẫn bị giam trong cục cảnh sát, đối mặt với cáo buộc hình sự, tình thế vô cùng bất lợi. Cũng vì xí nghiệp của phụ thân Lý Chính Nam bị lộ, hiện tại, xí nghiệp đang gặp một đống phiền phức, không phải dừng kinh doanh thì cũng là bị thúc trả nợ, đã tới trình độ thương cân động cốt, gần như đến bờ vực phá sản.
Có thể nói, dù cho cuối cùng Lý Chính Nam không bị phạt gì, được thả ra, chuyện cũng đã rồi.
Thái độ của hắn ta khiến đám huynh đệ vô cùng thất vọng. Tiểu Tam vì chuyện của hắn ta nên mới xảy ra chuyện, kết quả người ta xảy ra chuyện nhưng ngươi lại khoanh tay đứng nhìn, thái độ khiến mọi người rất thất vọng đau khổ.
Tuy các huynh đệ có thể hiểu cho hắn ta, tuy rằng các huynh đệ không nói gì, nhưng điều đó không có nghĩa bọn hắn tán thành loại hành vi này, quan hệ giữa hai bên đã lạnh đi mấy phần, nội bộ lục đục, muốn thân thiết gắn bó như lúc trước đã là chuyện không thể nào.
"Đám huynh đệ" hắn ta hao tốn mấy năm, cực khổ tạo dựng nên đang gặp phải nguy cơ sụp đổ.
Loại tổn thất này thật quá thảm quá nặng, trong lòng Giang Nhược Hải có khổ, có giận, cho nên hắn ta muốn trút giận lên người Lâm Bắc Phàm và Bạch Thanh Tuyết ở thành phố Giang Nam xa xa, muốn phái người tới chỉnh bọn hắn nhưng lại không dám.
Bởi vì hắn ta cảm thấy thành phố Giang Nam quá tà môn.
Hắn ta phái ra hai huynh đệ, kết quả cả hai huynh đệ đều gãy ở nơi đó, bị nhốt vào tù, còn táng gia bại sản. Ngay cả hắn ta cũng bị tai bay vạ gió, liên tiếp gặp tổn thất nặng nề, ngược lại đối phương hoàn hảo không việc gì, còn càng lăn lộn càng tốt...
"Để các ngươi đắc ý mấy ngày, chờ khi ta có thời gian sẽ đi chỉnh đốn các ngươi!"
Hiện tại, Giang Nhược Hải chỉ có thể dọa dẫm vài câu mà chẳng làm được gì.
Một bên khác, cuối cùng Diệp Vô Đạo cũng tuyển được huynh đệ đến, tổng cộng có năm người, đều là Binh Vương đã thân kinh bách chiến, khí tức hung hãn trên người bọn họ có thể dọa tiểu hài khóc.
Nhìn thấy đám bảo an có thực lực mạnh mẽ như vậy, Bạch Thanh Tuyết rất phấn chấn, không cần Lâm Bắc Phàm nói đã lập tức phê lương 100 vạn một năm, mặt khác còn phê 1000 vạn như kinh phí công tác, mua sắm thiết bị của bộ phận an ninh, cuối cùng bộ phận an ninh của đài truyền hình Tinh Quang cũng được thành lập.
Trong thời gian này còn xảy ra một chuyện lý thú, khi Bạch Thanh Tuyết định phân phối đám bảo tiêu bên cạnh mình đến bộ phận an ninh, dù sao trước kia mọi người cũng từng làm lính nên cũng dễ quản lý.
Kết quả lại bị Diệp Vô Đạo không chút lưu tình đuổi ra.
Theo lời hắn ta nói, bọn họ đều là tay mơ không thể so với nhóm Binh Vương của hắn ta, cho nên không đủ tư cách bước vào bộ an ninh.
Bọn bảo tiêu tức giận đến miệng lệch ra, hai bên triển khai một trận đấu võ nội bộ.
Kết quả, bộ phận an ninh chỉ tùy tiện phái ra một người, đám bảo tiêu không một ai đánh bại người này được, thậm chí mấy người liên thủ cũng không đánh lại, rốt cục cũng chấp nhận chịu phục.
Từ nay về sau, bộ phận an ninh ngồi vững uy danh mạnh mẽ.
Không có tiểu quỷ làm bậy, đài truyền hình vui vẻ phồn vinh, Lâm Bắc Phàm đón nhận thời gian yên tĩnh hiếm có.
Bởi vì hắn quá cá muối, thế là lão bà loay hoay chân không chạm đất bố trí cho hắn một nhiệm vụ, đó là rốt cuộc hảo tỷ muội của nàng ở nước Mỹ xa xôi cũng trở về, kêu hắn đi đón nàng.
Thế là, Lâm Bắc Phàm hơi cải trang một phen, đội mũ lên đi ngay.
"Kỳ quái, rõ ràng máy bay đã hạ cánh nửa giờ, sao còn chưa thấy được nàng ra? Không phải bị lạc mất rồi chứ?" Lâm Bắc Phàm cầm ảnh chụp đứng ở cửa ra sân bay, hết nhìn đông rồi tới nhìn tây.
Đúng lúc này, điện thoại hắn đổ chuông, trong điện thoại truyền đến giọng nói quyến rũ: "Là tiểu nam nhân Lâm Bắc Phàm của nữ vương đại nhân sao? Ta là hảo tỷ muội Võ Thiên Mị của lão bà ngươi."
"Hi Thiên Mị!" Lâm Bắc Phàm chào hỏi: "Hiện tại ngươi đang ở đâu? Sao ta không thấy ngươi?"
"Hiện tại ta đang đi ra từ lối hành lý, thời gian hơi trễ một chút... Mạo muội hỏi ngươi, một mình ngươi đến sao?"
"Còn có bốn bảo tiêu." Lâm Bắc Phàm thành thật trả lời.
Đối diện truyền đến tiếng kinh ngạc vui mừng: "Thật quá tốt, hành lý của ta hơi nhiều, ngươi dẫn toàn bộ họ đến đây đi!"
Trong lòng Lâm Bắc Phàm dâng lên dự cảm không lành, nhưng hắn vẫn dẫn người tới.
Khi nhìn thấy những chiếc vali chất đống gần như thành một ngọn đồi, cả người Lâm Bắc Phàm đều không tốt.
Này đâu chỉ là hơi nhiều, đây là rất nhiều đó, có được không?