Chương 54: Phú nhị đại buôn lậu thuốc phiện?

Kết quả, hắn ta nhức đầu quá sớm.

Sáng ngày thứ hai, trên internet tràn ngập tin tức phú nhị đại buôn bán ma túy.

Nói cái gì phú nhị đại chán ghét cuộc sống giàu có xa xỉ, chán ghét cuộc sống áo đến duỗi tay cơm đến há miệng, nhân tính vặn vẹo, muốn tìm chút kích thích, thế là đi lên con đường buôn ma túy không lối về.

Nói cái gì mà đây mới là bản chất sinh hoạt của phú nhị đại, tinh thần thiếu hụt truy cầu, cả ngày xa hoa đồi truỵ, một bên hút ma túy một bên buôn lậu thuốc phiện, vô cùng sa đọa, sau đó đưa ra một câu tổng kết: Quyền quý thật loạn.

Nói cái gì mọi người hiểu lầm hắn, thật ra tên phú nhị đại này cũng chỉ bị ép buộc, có thể do kinh tế gia đình xảy ra vấn đề, sắp phá sản nên thân làm phú nhị đại chỉ có thể đi lên con đường buôn bán ma túy, bù đắp lỗ hổng kinh tế.

Nói cái gì đây là phú nhị đại giả, thật ra hắn ta là một phần tử buôn lậu thuốc phiện, sau đó ngụy trang thành phú nhị đại đi buôn lậu thuốc phiện, xác xuất thành công của việc này rất cao, hơn nữa còn không dễ bị phát hiện, nhưng cuối cùng vẫn bị cảnh sát phát hiện.

...

Có đủ loại cách nói, hơn nữa còn có mấy tấm hình Lý Chính Nam bị bắt, nói đến đều có bài bản hẳn hoi.

Ba chữ "phú nhị đại" kích động tâm lý đám người thù giàu, "buôn lậu thuốc phiện" lại là từ khóa khiến người khác tránh né không kịp, cả hai đều khiến mọi người căm thù đến tận xương tuỷ, hai thứ hợp một sinh ra phản ứng hoá học kịch liệt.

Thế là, tiêu đề "phú nhị đại buôn lậu thuốc phiện" lập tức xông lên hot search, còn ép "22 ức giá quảng cáo trên trời " và "Only You" của đài truyền hình Tinh Quang xuống, trèo lên top một, thu hút được sự chú ý của mọi người.

"Vậy mà phú nhị đại lại đi buôn lậu thuốc phiện? Bà mẹ nó, cuộc sống đang tốt như thế, chẳng thiếu một thứ gì, vậy mà lại đi buôn lậu thuốc phiện? Người này phải nghĩ quẩn tới mức nào… Chẳng lẽ hắn ta vừa sinh ra đã bị thiểu năng trí tuệ sao?"

"Nếu ta có một người cha giàu có, ta nhất định sẽ hưởng thụ thật tốt! Buôn lậu thuốc phiện? Hắn ta thực biết nghĩ!"

"Chuyện này thật ly kỳ, ta có nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ tới vậy mà phú nhị đại lại dính tới việc buôn lậu thuốc phiện. Nếu như là hút ma túy thì rất hợp lý, dù sao chuyện này ta cũng đã thấy rất nhiều rồi!"

"Phú nhị đại buôn lậu thuốc phiện thì có gì kỳ quái? Các người ngạc nhiên quá mức rồi, thực tế, bọn họ là người có khả năng buôn lậu thuốc phiện nhất, chắc chắn là do giàu về vật chất mà thiếu hụt về tinh thần, cho nên mới sa đọa như vậy!"

"Nuôi không dạy là lỗi của cha, chỉ sợ phụ thân hắn có vấn đề gì rồi!"

"Cảnh sát làm rất tốt! Loại người này nên bắt lại, kết án, kết án nặng vào, hắn sẽ ngoan cả một đời thôi!"

"Rốt cuộc là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức bại hoại đây?"

...

Dường như ngủ một đêm tỉnh lại, thế giới đã thay đổi, không biết "phú nhị đại buôn lậu thuốc phiện" đã out rồi.

Bởi vì toàn dân chú ý, cho nên áp lực của cảnh sát rất lớn, áp lực của chính phủ cũng rất lớn. Thượng cấp hạ chỉ thị, ngôn từ vô cùng nghiêm khắc, yêu cầu cảnh sát thành phố Giang Nam cấp tốc phá án, hơn nữa xử lý nghiêm khắc, cho dân chúng một câu trả lời.

Từ tối hôm qua tỉnh lại, một đêm không ngủ, Giang Nhược Hải tức giận đến cả người bốc hỏa.

"Ai làm? Rốt cuộc là ai làm? Đây chắc chắn là có tổ chức, có dự mưu, nếu không, sao có thể trùng hợp tới mức Tiểu Tam vừa bị vu cáo bỏ tù, trên mạng lập tức xuất hiện nhiều hình ảnh còn có tin tức như vậy? Đây là muốn đẩy Tiểu Tam vào chỗ chết! Rốt cuộc là ai làm? Ta với ngươi không đội trời chung, khốn kiếp!"

Giang Nhược Hải gấp đến độ đi tới đi lui, vốn hắn ta còn muốn dựa vào một chút năng lực đè chuyện này xuống, sau đó lại nghĩ biện pháp cứu Tiểu Tam ra, kết quả hiện tại chuyện này lộ ra ánh sáng, khiến toàn dân chú ý, chính phủ coi trọng, hắn ta hoàn toàn không cách nào xuất thủ được.

Vừa ra tay, ngược lại sẽ liên lụy tới cả mình.

Loại cảm giác nghẹn khuất không làm gì được quen thuộc này khiến hắn ta vô cùng khó chịu.

"Chẳng lẽ là Bạch Thanh Tuyết, Lâm Bắc Phàm?" Giang Nhược Hải nhíu mày, hắn ta nghĩ tới nghĩ lui chỉ có hai người kia là đáng nghi nhất, bởi vì Tiểu Tam mang theo nhiệm vụ tới đối phó hai người này, rất có thể hắn ta đã bị trả đũa.

"Không đúng, không thể nào là bọn họ..." Giang Nhược Hải lắc lắc đầu.

Hắn ta hiểu rất rõ Bạch Thanh Tuyết, thật sự bá khí vênh váo không giải thích, thích quang minh chính đại nghiền ép người khác, khinh thường mấy loại dùng thủ đoạn hạ lưu. Về phần Lâm Bắc Phàm, trong mắt hắn ta Lâm Bắc Phàm chỉ là một tiểu lâu la, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Chẳng lẽ, mục tiêu chính của hắc thủ sau màn là ta sao?

Trong lòng Giang Nhược Hải có một tia sợ hãi, đến bây giờ hắn vẫn không rõ hắc thủ sau màn là ai, không biết mới là kinh khủng nhất, điều này có thể khiến hắn đứng ngồi không yên, ngày ngày khó ngủ.

Đúng lúc này, có điện thoại gọi tới, là Lý Chính Sơn, phụ thân của Tiểu Tam Lý Chính Nam, cuộc điện thoại này hắn ta không thể không tiếp.

Giang Nhược Hải nghe điện thoại, lộ ra nụ cười cứng ngắc: "Bá phụ yên tâm, chắc chắn Tiểu Tam đã bị hãm hại, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực cứu Tiểu Tam ra, trả lại trong sạch cho hắn!"

"Cảm ơn Giang thiếu, chắc chắn nhi tử ta trong sạch, điểm này không cần nhiều lời, ta là phụ thân còn không hiểu rõ nó sao? Nhưng Giang thiếu, hiện tại chuyện ta muốn nói với ngươi không phải chuyện này, mà là một chuyện khác, do thân phận nhi tử ta đã ra lộ ra ánh sáng, cư dân mạng đang gieo rắc tin đồn ghê tởm, nói công ty ta mới là căn cứ buôn bán ma túy thật sự, tinh thần quần chúng rất mãnh liệt, những cơ quan như cục thuế vụ, cục công thương, cục kiểm tra chất lượng thậm chí còn có cảnh sát đều từng tới điều tra, không cách nào sản xuất bình thường được. Còn rất nhiều nhà cung cấp hàng và thương gia, thậm chí là ngân hàng, nghe gió tưởng mưa, muốn đoạn tuyệt hợp tác, hiện tại công ty ta gặp phải nguy cơ... Giang thiếu, ngươi nói ta có thể làm thế nào được đây? Tiểu Tam nhà ta nhận ngươi làm đại ca, ngươi cũng không thể mặc kệ chúng ta được!"

Trong lòng Giang Nhược Hải tràn đầy con mẹ nó, sao loại chuyện này lại như đã từng quen biết thế?

Lúc trước Tiểu Lục thua tiền, cũng phát sinh loại chuyện này.

Hiện tại đổi thành Tiểu Tam, sao vẫn giống nhau?

"Bá phụ ngươi yên tâm, tiểu tam là huynh đệ của ta, nhà hắn chính là nhà ta, ngươi chính là thân nhân của ta, ta tuyệt đối sẽ không mặc kệ các ngươi! Chỉ có điều bây giờ đang ở bước ngoặt, đang bị chú ý trên mọi phương diện, tạm thời ngươi chịu thiệt nhận phạt rồi ôn tồn nhận sai, thái độ thành khẩn sẽ có lợi hơn. Dù sao hiện tại ta cũng không thể đối đầu với chính phủ và dân chúng! Chờ khi nguy cơ qua đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi trọng chỉnh kỳ cổ!" Giang Nhược Hải nói chắc như đinh đóng cột..

"Được, ta nghe ngươi, Giang thiếu! Ài, trước mắt cũng chỉ có thể như vậy..."

Mới vừa cúp điện thoại, sắc mặt Giang Nhược Hải lại thay đổi: "Khốn kiếp! Cuối cùng là ai đang muốn chỉnh ta?"

Kết quả, lại có một cuộc điện thoại gọi tới, giọng nói vô cùng lo lắng gấp rút: "Đại ca, không xong! Ngươi nhanh lên mạng nhìn xem, ngươi bị lộ ra trên internet, chuyện phiền toái lắm!"

Giang Nhược Hải nhanh chóng mở website hot search, phát hiện trên internet tuôn ra một tin tức, đó chính là quan hệ của hắn và Tiểu Tam bị lộ ra ánh sáng, nói cái gì hai vị đại thiếu gia thân mật gắn bó, sau lưng liệu có chút hoạt động phạm pháp nào không?

Nội dung nhắm thẳng vào chuyện buôn lậu thuốc phiện, tin đồn thất thiệt lại nói có bài bản hẳn hoi, trong đó còn có mấy tấm ảnh thân mật làm bằng chứng. Hiện tại rất nhiều người @ hắn, còn có @ tập đoàn Giang Thị sau lưng hắn, hỏi tình huống này có phải là thật hay không?

Mặt Giang Nhược Hải từ xanh mét lập tức biến thành màu gan heo.

"Khốn kiếp, ai muốn chỉnh ta?"