Lý Chính Nam ngồi xe rời khỏi hộp đêm.
Hắn ta mang theo nhiệm vụ quan trọng mà đến đây, huynh đệ của hắn ta đã ngỏm tại đây, hắn ta không muốn giẫm lên vết xe đổ, cho nên hắn ta vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí, bất luận là đi bước nào cũng đều phải cân nhắc liên tục, vô cùng cẩn thận.
Cho nên, người khác đưa thuốc lá đến hắn ta không hút, ngay cả thịt rượu bên ngoài cũng ít ăn, càng không hề gần nữ sắc.
Có thể nói, hắn ta đã làm khá tốt tất cả.
Đáng tiếc, phòng ngày phòng đêm, hắn ta vẫn sập hố.
Xe mới vừa lái ra ngoài không bao lâu, ngay khi vừa chạy qua một đầu hẻm nhỏ đã bị mấy chiếc xe cảnh sát đột nhiên xuất hiện ngăn cản, một đám cảnh sát cầm súng nhảy từ trên xe xuống.
"Cảnh sát, dừng xe kiểm tra! Nhanh xuống cho ta, ôm đầu ngồi xổm!"
Hai người ngồi trong xe lờ mờ, đèn báo hiệu phía ngoài chiếu soi rõ khuôn mặt kinh ngạc của bọn họ.
"Làm sao vậy... Xảy ra chuyện gì? Đồng chí cảnh sát, có phải các ngươi lầm rồi không? Chúng ta không phạm tội!" Lý Chính Nam hạ cửa kính xe xuống, có chút hốt hoảng nói.
"Bớt nói nhảm đi! Nhanh xuống xe ôm đầu ngồi xổm cho ta!" Một người vẻ mặt uy nghiêm thoạt nhìn như đội trưởng đội cảnh sát cáu kỉnh nói: "Có người báo cáo các ngươi buôn lậu thuốc phiện, hiện tại chúng ta phải kiểm tra, mời các ngươi phối hợp!"
"A a... Được, chúng ta nhất định sẽ phối hợp!"Tuy trong lòng bọn họ rất bối rối nhưng lại thở dài một hơi.
Nói bọn họ buôn lậu thuốc phiện, làm sao có thể? Nhất định là có người giở trò đùa dai báo án giả với cảnh sát, bọn họ chịu tai bay vạ gió, cho nên bây giờ tốt nhất là nên phối hợp thì phải phối hợp, dù sao sau khi kiểm tra xong sẽ chứng minh được sự trong sạch của bọn họ.
Hai người trong xe mở cửa xe, giơ tay xuống xe.
"Tiểu Lưu Tiểu Trương, các ngươi đến lục soát người bọn hắn cho ta! Tiểu Chu, các ngươi dẫn người đi kiểm tra xe cho ta, những người khác sẵn sàng bày trận đón địch!" Cảnh sát kia lớn tiếng nói.
"Vâng, Lưu đội!"
Lập tức có hai cảnh sát đi lên soát người, còn có mấy cảnh sát khác đi kiểm tra xe.
Tất cả đồ vật trên người hai người Lý Chính Nam đều bị móc ra.
Đúng lúc này, cảnh sát Tiểu Lưu móc ra được một cái hộp tinh xảo từ trong túi Lý Chính Nam, trước kia hắn ta chưa từng thấy kiểu hộp này nên hỏi: "Cái này là cái gì?"
"Đây là xì gà, bên trong có xì gà Mexico được vận chuyển bằng đường hàng không đến đây, mùi vị vô cùng chính tông, nhìn cảnh quan ngươi vất vả như vậy, có cần làm một điếu không?" Lý Chính Nam nửa đùa nửa thật nói.
Cảnh sát Tiểu Lưu không nói lời nào, mở hộp ra, bên trong thật sự chứa mấy điếu xì gà.
Đúng lúc này, bỗng nhiên chó nghiệp vụ vọt tới trước mặt, hướng về phía Tiểu Lưu lớn tiếng sủa to, tất cả cảnh sát chung quanh lập tức biến sắc, đồng loạt nhìn về phía Tiểu Lưu, bởi vì bọn họ biết rõ chó nghiệp vụ đã có phát hiện quan trọng, hơn nữa rất có thể nó đã phát hiện thuốc phiện.
Người khác nhìn Tiểu Lưu, Tiểu Lưu thì nhìn điếu xì gà trong tay.
Hắn ta cẩn thận xem xét điếu xì gà trong tay, sau đó rốt cục cũng phát hiện mánh khóe, móc một cây đao nhỏ trên người ra, cắt đôi điếu xì gà, bên trong lập tức lộ ra bột phấn màu tráng. Mọi người biến sắc, chó nghiệp vụ càng sủa hăng hơn.
Trong lòng đám người Lý Chính Nam dâng lên dự cảm không lành.
Họng súng lại một lần nữa nhắm ngay Lý Chính Nam.
"Nói, đây là cái gì?" Trương đội trưởng chỉ điếu xì gà, cáu kỉnh nhìn Lý Chính Nam hỏi.
"Đây là... Đây là... Xì gà mà..." Lý Chính Nam lắp ba lắp bắp nói.
"Vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao bên trong xì gà lại có bột phấn màu trắng?" Trương đội trưởng tiếp tục nghiêm nghị nói.
"Cái này, ta không rõ..." Sắc mặt Lý Chính Nam tái nhợt, đổ mồ hôi đầy đầu.
Đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải chuyện như vậy, trực tiếp bị dọa sợ.
"Dám làm không dám nhận?" Triệu đội cười lạnh, lớn tiếng nói: "Nếu ngươi đã không biết, vậy trước tiên cứ dẫn người đi cho ta! Pháp luật sẽ nói cho ngươi biết, rốt cuộc đây là cái gì! Giải hết toàn bộ về cho ta!"
"Vâng, Triệu đội!"
Cứ như vậy, trên tay bọn họ lại có thêm hai chiếc còng tay sáng loáng.
Trải quả kiểm tra suốt đêm, bột màu trắng bên trong xì gà không phải gì khác mà chính là độc phẩm heroin, hơn nữa còn cùng loại với heroin của băng đảng mua bán ma túy trước đó, tổng cộng có 103 gram.
Căn cứ theo luật hình sự, buôn lậu, buôn bán, vận chuyển, chế tạo thuốc phiện từ 50 gram trở lên, sẽ bị phán 15 năm tù giam, tù chung thân hoặc tử hình, đồng thời còn bị tịch thu tài sản.
Rất rõ ràng, thuốc phiện trên người Lý Chính Nam đã vượt qua 50 gram, tình huống vô cùng nghiêm trọng, cho nên cảnh sát lập tức áp dụng biện pháp bắt giam, cấm liên lạc với người bên ngoài, hơn nữa còn đệ đơn khởi tố hắn ta.
Một bên khác, ở Ma Đô xa xa, Giang Nhược Hải đang ngủ đột nhiên bị chuông điện thoại dồn dập đánh thức.
"Đại ca, không tốt... Xảy ra chuyện rồi!"
Giang Nhược Hải xoa xoa con mắt còn đang nhập nhèm, giọng điệu lười biếng nói: "Xảy ra chuyện gì? Từ từ nói cho ta, không nên gấp gáp, có chuyện gì đại ca chịu trách nhiệm."
"Đại ca, bên phía Tiểu Tam xảy ra chuyện rồi!" Giọng nói vẫn gấp rút như cũ.
“Cái gì? Tiểu Tam xảy ra chuyện? Hắn ta xảy ra chuyện gì? Không phải hắn ta đang ở Giang Nam sao? Sao lại xảy ra chuyện? Ngươi nhanh nói cho ta!" Trong nháy mắt, Giang Nhược Hải thanh tỉnh lại, kinh hoảng la lên, sau đó nóng nảy truy vấn, còn lo lắng hơn đầu bên kia điện thoại.
"Tiểu Tam hắn... Hắn bị cảnh sát bắt đi, nói là vì buôn lậu thuốc phiện!"
"Buôn lậu thuốc phiện? Không thể nào!" Giang Nhược Hải chém đinh chặt sắt nói: "Tiểu Tam không thiếu chút tiền này, sao lại buôn lậu thuốc phiện? Nhất định là bên phía cảnh sát đã bắt lầm, hoặc là... Tiểu Tam đã bị người ta bẫy!"
"Đại ca, ta cũng không tin Tiểu Tam buôn lậu thuốc phiện, nhưng ta nghe được tin tức nội bộ, cảnh sát đã tìm ra 103 gram heroin trên người Tiểu Tam, mà hắn ta lại không giải thích được... Căn cứ theo mức hình phạt của pháp luật, 50 gram đã có thể tính là phạm tội nghiêm trọng, ít nhất cũng phải bị phán tù 15 năm trở lên, Tiểu Tam lại chứa tới 103 gram, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Giọng bên kia điện thoại vô cùng sốt ruột.
Buôn lậu thuốc phiện vượt qua 50 gram? 15 năm tù có thời hạn trở lên?
Giang Nhược Hải cảm thấy đau đầu, cho dù hắn ta có vận dụng hết tất cả các quan hệ cũng không cách nào cứu được Tiểu Tam, khiến hắn ta không hao tổn gì đi ra.
Bởi vì chuyện này đã chạm tới điểm mấu chốt của chính phủ và quốc gia, điểm mấu chốt là không thể đụng vào.
"Ta chắc chắn Tiểu Tam trong sạch, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp cứu hắn ta ra. Trước tiên ngươi xuất thủ ổn định cảnh sát, chúng ta lại hoạt động một chút..." Giang Nhược Hải nghĩ nghĩ, hỏi: "Hiện tại có cách nào để liên lạc với Tiểu Tam không? Chúng ta phải biết được càng nhiều tin tức hơn, mới có thể nghĩ được cách giúp hắn ta thoát khỏi hiềm nghi..."
"Hắn ta đã bị bắt giam, ai cũng không liên lạc được. Nghe nói là vì lúc trước ở thành phố Giang Bắc đã xảy ra vụ án truy lùng băng đảng buôn lậu thuốc phiện, chúng cầm súng phản kháng khiến hai cảnh sát bị thương, còn có hơn 10 người bình thường bị liên lụy, tình tiết rất ác liệt, khiến trên tỉnh chú ý, yêu cầu phải điều tra rõ, một khi phát hiện tuyệt đối không nhân nhượng, cho nên hiện tại bên kia quản cực kỳ nghiêm."
Giang Nhược Hải càng cảm thấy nhức đầu hơn, đã hoàn toàn không còn buồn ngủ.