-
Cố Thiếu Sủng Vợ Vào Lòng
- Tên truyện: Cố Thiếu, Sủng Vợ Vào Lòng (甜妻入怀, 顾少心尖宠) Tên tác giả: Tinh Xảo Như Ngọc (玲珑如玉)
Cố Lương Thần lạnh lùng nhìn sang, ánh mắt lạnh lẽo khiến Chu Lan Y hãi hùng khiếp vía.
Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, giọng nói rất nhẹ nhàng cùng vững chắc, nhưng nghe ra từng chữ lại khiến người đối diện sợ hãi,"Cô có thể thử xem, nếu cô phạm sai lầm, tôi sẽ để gia đình họ Chu được chôn cùng cô."
Chu Lan Y sợ đến mưa phát run, sau ba năm vợ chồng, vẫn chưa lần nào phát triển chút tình cảm, nhưng thái độ của anh đối với cô ta càng ngày càng giống như kẻ thù, "Còn nữa, nguồn thận trong giai đoạn HIV- AIDS, là anh sắp xếp?"
Khi nhắc đến chuyện này, cô ta lại càng tức giận, "Không hổ xem bản thân mình là con trai ruột, như vậy tìm bác sĩ nổi tiếng khắp thiên hạ để cứu lão già họ Lục, ba tôi lo lắng ông ta tỉnh lại phát hiện vụ đánh bom năm đó sẽ bị liên lụy ..."
Cố Lương Thần không còn kiên nhẫn để nghe nữa, trực tiếp ngắt lời cô ta, "Nói với bố cô, tôi sẽ không bỏ qua vụ đánh bom và vụ tai nạn xe hơi đã hãm hại gia đình An Nhiên, một thứ tôi cũng không buông tha, hãy chờ ngày ông ta ăn cơm tù."
Chu Lan Y tức giận nhưng lại nở nụ cười, "Anh ghét cha con chúng tôi đến vậy, tại sao không ly hôn?"
Người đàn ông đột nhiên cười, "Bởi vì có cái danh con rễ cục trưởng kia càng thuận tiện điều tra."
Chu Lan Y mở to mắt không tin nổi, "Năm đó anh đáp ứng lấy tôi là để giúp con tiện nhân kia điều tra cha tôi?"
Anh cười lạnh hơn, có chút mỉa mai, "Bằng không? Chẳng lẻ vì yêu thích cô?"
Cô ta tức giận đến mức hét lên nhưng người đàn ông đã đẩy cửa bước xuống xe bỏ đi.
Khi Lục An Nhiên trở lại bệnh viện, Cảnh Trình đã cầm ô đợi ở dưới lầu trong ký túc xá, khi nhìn thấy cô, anh lập tức cúi đầu nói: "Bác sĩ Lục, chủ tịch Cố bảo tôi đến đón."
Đối với những người xung quanh Cố Lương Thần, cô không mấy thiện cảm. nhưng thái độ tôn trọng của đối phương khiến cô khó có thể bày ra bộ mặt lạnh lùng, nhưng cô vẫn tránh ô của anh ta đứng trong mưa phùn, "Anh chờ đã, tôi lên lấy một thứ. "
...
Cảnh Trình lịch sự nói: "Cố tổng nói mọi thứ đã chuẩn bịbị, cô không cần mang theo thứ gì."
Lục An Nhiên sắc mặt trở nên lạnh lùng, "Nếu đang vội, anh có thể đi trước, tôi biết đường."
Cô nhắm mắt cũng có thể biết đường đến đó, dù thế nào cũng đã gắn bó nơi đó hơn mười năm.
Cảnh Trình có chút xấu hổ, cảm thấy người phụ nữ này rất cứng ngắt, nhưng đi theo ông chủ lâu như vậy, anh ta đã biết vị trí của cô ấy trong lòng Cố tổng, vì vậy cười nói: "Tôi không vội, cô cứ tự nhiên."
Lục An Nhiên lên lầu lấy máy tính xách tay và một số tài liệu, ba gặp chuyện không may lúc cô đang vượt qua kì thi nghiên cứu, sau này dù trúng tuyển nhưng cô không có điều kiện học lại nên vừa làm vừa học, sau đó cũng đã hoàn thành khóa học sau đại học, giờ cô đang chuẩn bị cho kỳ thi nghiên cứu tại bệnh viện.
Cầm theo một số tài liệu và máy tính xách tay. Sau khi xuống, cô chưa kịp bước lên xe đã nhận được tin nhắn từ Cố Lương Thần:
[Buổi tối tôi sẽ đến]
Cô nhìn chằm chằm vào tin nhắn hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn không trả lời, chỉ ấn tắt màn hình.
Cảnh Trình đang giúp cô mở cửa xe, mắt liếc ngang liền thấy được tin nhắn đó, anh ta cảm thấy phải san sẻ nỗi lo cho ông chủ.
Vì vậy, sau khi lên xe, anh ấy giả vờ an ủi nói: "Giáo sư Lục bên kia cô không cần lo lắng, Cố tổng đã thuê những người chăm sóc cao cấp chuyên nghiệp rồi, hai ngày nay Cố tổng lại mời một nhóm y bác sĩ hàng đầu đến gặp giáo sư Lục để hội chẩn."
Lục An Nhiên cau mày, "Cố Lương Thần thuê một đội y tế cho bố tôi?"
Còn "lại"?
Cảnh Trình lập tức giả vờ ngẩn ngơ, "Cố tổng không nói cho cô biết sao? Đối với giáo sư Lục, hai năm qua Cố tổng gần như tìm kiếm hết tất cả chuyên gia tầm cỡ thế giới."
"..."
Những chuyên gia hội chuẩn cao cấp của cha cô đều do Cố Lương Thần đưa đến?
Không phải trưởng khoa đã nói rằng những chuyên gia đó đều là bạn của cha sao?