Chương 10: Tâm tình không tốt

Chương 10: Tâm tình không tốt

Đến bãi đỗ xe, Cảnh Doãn mở cửa ghế lái phụ ra cho Ngọc Kiều nhưng vẫn còn đang giận nên Ngọc Kiều muốn ngồi ở ghế phía sau. Thấy Ngọc Kiều định mở cửa ghế phía sau, Cảnh Doãn lạnh giọng nói:" Ngọc Kiều! Anh là anh trai em không phải là tài xế riêng cho em" Ngọc Kiều tính mặc kệ tiếp tục ngồi ở ghế phía sau nhưng nhìn thấy thái độ của Cảnh Doãn đang không được vui cho lắm thì liền bĩu môi lững thững ngồi vào ghế lái phụ ngoan ngoãn thắt dây an toàn, Cảnh Doãn thấy vậy mỉm cười vui vẻ nói:" Thế có phải ngoan không" nói rồi anh đóng cửa xe lại đi vòng ra phía ghế lái ngồi vào đóng cửa, thắt dây an toàn bắt đầu khởi động xe trở về nhà.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ, xe của hai anh em Cảnh Doãn và Ngọc Kiều cũng về tới Thái gia, xe vừa lái đậu vào trong sân thì một chiếc xe khác cũng đậu ngay bên cạnh, tất cả đều bước xuống xe, Ngọc Kiều thấy người bước ra từ xe phía bên cạnh liền vui vẻ nói:" Anh Cảnh Phong! Anh đi làm về" Cảnh Phong không nói gì chỉ khẽ ừ một tiếng đáp lại, ngừng một lúc Cảnh Phong nhìn thấy trên trán Ngọc Kiều có một vết bầm nhỏ nhíu mày hỏi:" Ngọc Kiều! Trán em làm sao vậy?".

Nhắc đến chuyện này, Ngọc Kiều hơi tức giận đáp:" Không sao ạ, em chẳng qua hôm nay bị vận xui đeo bám" nói rồi hậm hực giậm chân quay người đi vào trong nhà, Cảnh Phong cảm thấy có chút khó hiểu quay sang nhìn Cảnh Doãn hỏi:"Con bé sao vậy? Anh lại chọc tức con bé hả?" Cảnh Doãn nghe vậy thở dài lắc đầu mỉm cười bất lực đáp:" Không có gì, chẳng qua trán bị thương nên tâm tình không tốt lát nữa sẽ hết" dứt lời liền vỗ vai Cảnh Phong cao giọng nói:" Được rồi! Vào nhà thôi" Cảnh Phong gật đầu một cái rồi xách cặp táp theo Cảnh Doãn đi vào trong nhà.

Cả ba vào trong nhà, thấy mọi người đều có mặt đầy đủ ở nhà, ngoài phòng khách, Thái lão gia và lão phu nhân ngồi ở vị trí chính giữa bên phải là Đình Lâm, Đình Triết và ba của Ngọc Kiều là Đình Sâm, bên trái là Cảnh Hiên và Cảnh Hạo. Tất cả đang ngồi nói chuyện thì thấy Ngọc Kiều, Cảnh Doãn và Cảnh Phong về, Thái lão gia ôn nhu nói:" Mấy đứa về rồi hả" cả ba cùng vâng một tiếng rồi chào hỏi lại tất cả mọi người.

Cảnh Doãn và Cảnh Phong xin phép lên phòng tắm rửa thay quần áo còn Ngọc Kiều thì chạy đến ngồi ở giữa Thái lão gia và Thái lão phu nhân ôm hai người nũng nịu gọi:" Ông bà nội~" Thái lão gia dịu dàng xoa đầu Ngọc Kiều nói:" Đi chơi về mệt là bắt đầu giở thói làm nũng, lớn đầu rồi mà vẫn như con nít" tuy là nói như vậy nhưng Thái lão gia vẫn mặc kệ cho cô làm nũng, phải nói rằng ở Thái gia ai cũng yêu thương Ngọc Kiều vô điều kiện.

Thái lão phu nhân ở bên cạnh cười nhẹ nhàng nói:" Từ sáng giờ không thấy nha đầu con ở nhà chắc lại ở bên ngoài nghịch ngợm gì đúng không?" Ngọc Kiều nghe vậy rời khỏi lòng Thái lão gia quay sang lắc đầu ôm eo, đầu tựa nhẹ vào vai Thái lão phu nhân giọng nói có chút mệt mỏi nói:" Con đâu có đi nghịch ngợm gì đâu, hôm nay sau khi cùng ba đi đăng ký nhập học trở về con đã đi đem cơm đến trường cho anh Cảnh Hạo rồi đến nhà hàng của bác Tuyết Lan ăn trưa cuối cùng là đem đồ ăn đến bệnh viện cho anh Cảnh Doãn".

Sau một hồi nói chuyện, tâm tình với mọi người, Đình Sâm thấy Ngọc Kiều có chút mệt mỏi liền ôn nhu nói với con gái:" Được rồi! Ngọc Kiều con đi lung tung từ sáng tới giờ chắc cũng đã mệt rồi mau lên phòng tắm rửa thay đồ nghỉ ngơi chút đi" Ngọc Kiều ngoan ngoãn gật đầu vâng một tiếng rồi xin phép mọi người rời đi.

Trước khi đi lên phòng, Ngọc Kiều đi vòng xuống bếp thấy mẹ cô-Tú Loan đang cùng hai bác Diệu Khả và Gia Linh với mấy người giúp việc loay hoay chuẩn bị cơm tối, Ngọc Kiều nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi mọi người:" Mẹ! Bác Diệu Khả! Bác Gia Linh! Mọi người đang chuẩn bị cơm tối sao? Có cần con giúp gì không ạ?". Tú Loan vừa rửa rau xong lau tay khô sau đó lấy cho Ngọc Kiều cốc nước cam ép trong tủ lạnh dịu dàng nói:" Không cần đâu, cũng gần xong rồi con uống nước đi rồi lên phòng tắm rửa thay quần áo đi" Diệu Khả ở một bên vừa làm vừa nói:" Đúng đó, con cứ lên phòng nghỉ ngơi đi ở đây có mẹ con và bác lo là được rồi".

Ngọc Kiều nghe mọi người nói vậy thì liền gật đầu vâng một tiếng, quay người chuẩn bị đi lên phòng, Tú Loan ở phía không quên nhắc:" Nhớ ngồi nghỉ ngơi cho ráo mồ hôi rồi hãng đi tắm không là cảm lạnh đấy" Ngọc Kiều nhẹ nhàng đáp:" Dạ con biết rồi" nói rồi Ngọc Kiều đi lên phòng.

Trong phòng của mình, Ngọc Kiều nằm trên giường nghịch điện thoại một lúc, sau đó đi xuống giường đến chỗ tủ quần áo chọn lấy bộ đồ đơn giản vào nhà vệ sinh tắm rửa, nghĩ đến một lát nữa cả nhà chị họ Lệ Hoa của cô sẽ đến, tâm trạng của Ngọc Kiều liền vui vẻ, mọi sự vất vả đều bị Ngọc Kiều quẳng ra sau đầu.