Chương 8: Rời khỏi

- Ngươi… Ngươi vậy mà cùng với Tử Yên cô nương làm… làm…

Tiểu Trương hai mắt đỏ lên bừng bừng, mặt hiện lên một phần khó tin, một phần kinh ngạc, nhiều phần giận dữ. Trong thâm tâm hắn, đã mặc định Lâm Tử Yên như thê tử tương lai của mình. Dẫu sao trong thôn cũng chỉ có hắn với nàng là chưa lập gia đình, còn lại cũng đã yên bề gia thất.

Còn về Lăng Thần, hắn cùng Lâm Tử Yên vốn là chị em, không có cớ gì cả hai sẽ trở thành gia đình.

Nhưng giờ thì sao, hắn chứng kiến cảnh Lâm Tử Yên đang cùng Lăng Thần làm chuyện nam nữ trên giường vào buổi sáng nữa chữ… Cái cảm giác như bị cắm sừng, làm sao hắn có thể chịu được.

- Hừ…

Lăng Thần không nói nhiều, dù sao trong mắt hắn, tên này bất quá cũng chỉ là ngọn cỏ ven đường không đáng nhắc tới. Nếu không phải không muốn ra tay một cách tùy tiện, thì hắn đã sớm đem tên nhìn lén này xuống mồ rồi.

Thấy Lăng Thần cũng không nhiều lời với mình, Tiểu Trương liền lập tức hô to…

- Bới làng nước ơi, ở đây có đôi gian dâm, cả làng mau ra đây mà xem nè…

Vừa nói, hắn vừa cố chạy ra khỏi căn nhà này nhưng khi đến gần trước cửa, hắn lại đâm vào một bức tường vô hình nào đó. Sau cú đâm, Tiểu Trương cố đứng vững rồi gõ gõ vài cái để xác định, khi phát hiện trước mắt là một bức tường vô hình, đôi mắt hắn liền có chút sợ hãi.

- Ngươi… ngươi không lẽ là cao thủ võ lâm trong thiên hạ đồn đó sao… Không… không thể nào.

Lăng Thần nghe vậy càng khinh thường, dù sao võ lâm cao thủ trong miệng Tiểu Trương, cũng có không ít người sắp thành lão bà của hắn, mà mấy tên như Dương Quá, Quách Tĩnh, … cuối cùng cũng thành con cờ trong trò chơi của hắn mà thôi… Dẫu sao thực lực của hắn cũng đang làm mạnh nhất ở cái thế giới này.

Còn kỹ năng mà hắn đang dùng, chính là kỹ năng hiếm “Không gian cách biệt”, có khả năng cách biệt không gian xung quanh thành một vùng kín ngoại bất nhập, nội bất xâm, trừ khi có ai thực lực mạnh hơn hắn.

Phổ cập thêm một chút, kỹ năng hệ thống chia làm sáu loại: cấp thấp, cấp trung, cấp cao, hiếm, độc nhất và cấp cuối cùng, cấp thần linh.

Dù những kỹ năng mà hắn không sở hữu kỹ năng cấp thần linh, nhưng đối với hắn hiện tại, kỹ năng độc nhất cũng đủ dùng.

- Chết đi.

Không nhiều lời Lăng Thần lập tức dùng năng lương thể ngay lập tức giết chết Tiểu Trương. Dù đây là lần đầu ra tay giết người, nhưng mặt hắn lại không có chút biến đổi nào… Dù sao trong thời gian hai năm, hắn cũng đã bị cái hệ thống dằn vặt không biết bao nhiêu lần về mấy cái hình ảnh đáng sợ… Bây giờ tâm hắn sớm đã vững hơn ngày xưa.

- Vậy là xong…

Lăng Thần ngay lập tức giải trừ trạng thái cách biệt… Hắn lại lần nữa xuất hiện trong bên cạnh Lâm Tử yên, người đang bất tỉnh dù đã được cường hóa lên rất nhiều…

- Cốt truyện chính cũng sắp đến… Không biết nên bắt đầu từ đâu nhỉ.

Lăng Thần còn đang thắc mắc, ngay lập tức âm thanh lạnh lùng của hệ thống liền vang lên:

“Đã xác định nhiệm vụ của hệ thống.”

“Ting, nhiệm vụ chính tuyến: Chinh phục Thần Điêu thế giới. Hoàn thành (1/3) khảo nghiệm của hệ thống. Phần thưởng: 1 năm tăng trưởng, vé xuyên qua thế giới khác,vàng x1000. Thất bại: thần hồn câu diệt”

- Thật không ngờ bây giờ hệ thống lại đưa nhiệm vụ cho ta. Hừm, 1 năm tăng trưởng và 1000 vàng, cũng không tệ. Ủa, mà chinh phục là sao? Hệ thống, ý ngươi là như thế nào?

“Mọi thông tin đã có trong thông báo.”

- Cái cn * * ngươi… (tác said: thô tục auto che ~( ̄▽ ̄)~) dù rất nhiều)

“Xác nhận ký chủ có ý đồ với hệ thống. Nhắc nhờ lần 1, lần 2 trừ 10k vàng… Nếu không đủ, làm cho sức mạnh của ký chủ giảm 10 năm…”

Lăng Thần thấy vậy cũng đành im lặng, nếu hắn làm như vậy nữa thì có khi lại từ mạnh thành yếu mất. Không được, nam tử hán đại trượng phu phải co được giãn được, không phải vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà đánh mất tiền đồ vô hạn của bản thân được.

Sau khi trò chuyện với hệ thống, Lăng Thần cũng nahnh chóng chuẩn bị đồ, dù sao ở cái thôn nhỏ này cũng chả có gì khiến hắn lưu luyến, tốt nhất là nên rời đi, bắt đầu tìm đối tượng để thu phục.

---

Sang hôm sau, trên con đường đi từ nông thôn ra trấn lớn, có một chiếc xe ngựa trông khá bình thường nhưng cũng khá kì lạ. Nếu người nào chú ý kĩ sẽ để ý thấy chiếc xe không chỉ chạy nhanh hơn, mà âm thanh phát ra cũng vô cùng nhỏ.

Đặc biệt, nếu ai ở trong xe thì sẽ thấy cảnh đôi nam nữ đang trần chuồng làm tư thế doggy, mà nữ nhân lại không ngừng rên lên những tiếng kêu dâm đãng:

- sướng… ân… chị cảm thấy… côn thịt của em… còn to hơn hôm qua…

- Ân… thật sướng… ân…

- Tất nhiên… Âm đạo của nàng dù không còn lần đầu, nhưng cũng thật bóp. Nó đang không ngừng hút lấy tiểu đệ của phu quân…

Hai người này không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, Lăng Thần cùng Lâm Tử yên, người mới được Lăng Thần phá thân cách đây không lâu…

Dù lúc đầu đi xe Lâm Tử Yên còn khá ngại ngùng khi bị Lăng Thần nhắc tới việc làm chuyện ấy ở đây, vì nàng sợ sẽ bị người bên ngoài phác giác… Nhưng sau vài lần bị dụ dỗ, lẫn cái cảm giác sung sướng khi được cùng hắn giao hoan, Lâm Tử Yêu đã sướng tới mức quên cả trời đất, trong mắt nàng lúc này cũng chỉ có Lăng Thần, còn danh dự hay gì, nàng đã vứt hết.

Lăng Thần vùa làm vừa tự hào vì những thành tựu mà hắn đã làm được, đem một Lâm Tử Yên vô cùng thục nữ, mang đậm tư tưởng thời xưa, trở thành một nữ nhân vô cùng dâm đãng, lúc nào cũng sẵn sàng cùng hắn làm đủ mọi tư thế xấu hổ mà không phải ai cũng dám làm…

- Tiểu Yên à, ta sắp ra rồi…

- Ân… ư… thiếp cũng vậy… ưm…

Sao không biết bao nhiêu lần nhấp, Lăng Thần cuối cùng cũng chịu không nổi mà đâm thẳng vào sâu trong hoa tâm của Lâm Tử Yên, khiến nàng rên lên một tiếng khiến nam nhân nào nghe cũng chỉ muốn đè nàng ra mà ch*ch…

Phốc…

Chỉ trong vài phút, một lượng lớn tinh dịch tràn vào trong tận tử cung của Tử Yên, khiến bụng nàng có phần nhô lên như mang thai vài tháng vậy…

- Ư… sướng…

Sau đó, Lăng Thần cảm thấy như Lâm Tử Yên có vẻ chịu không nổi nữa, hắn liền thả nàng ra, khi côn thịt rời khỏi âm đạo thì một lượng lớn tinh dịch bắn ra ngoài như thác đổ.

Lâm Tử Yên dù bị hắn làm cho sướng khoogn biết trời đất, nhưng do ấn chú nô lệ tác dụng, bản thân nàng vẫn được tăng không ít sức mạnh, vẫn còn chút sức lực lại gần Lăng Thần rồi cúi đầu vào cự long đang sừng sững dù đã chiến không ít hiệp cùng nàng.

Chóp chép! Chóp chép!

Còn chưa đợi Lăng Thần ra lệnh, nàng ngay lập tức hút lấy côn thịt của hắn, động tác dù có chút chưa thành thạo nhưng cũng đủ khiến Lăng Thần cảm thấy sung sướng.

- Chậc, nàng đúng là một vị thê tử tốt a, không những phối hợp với ta trong lúc lâm trận mà còn nhớ những lời ta dạy… Hahaha…

Lâm Tử Yên nghe vậy thì đỏ mặt, bởi Lăng Thần từng dặn nàng rằng mỗi buổi sáng nàng phải bú * * để thức hắn dậy, mỗi lần làm chuyện ấy với hắn xong, nếu còn tỉnh thì nàng phải bú cho hắn, nếu không thì chịu gia pháp. Dù sao cũng là nữ nhân thời xưa, lời của phu quân mình dù có thô tục, nàng vẫn cố gắng làm theo…

Dẫu sao trong mắt Lâm Tử Yên, Lăng Thần chính là người nàng yêu nhất, thậm chí nàng còn không tiếc tính mạng mình để bảo vệ cho hắn…

--Hết chương 8--