Sau khi đưa Hoa Tranh vào trong không gian hệ thống, Lăng Thần liền mặc quần áo rồi tạo dựng hiện trường giả bằng cách đốt căn lều trong đó có cả Mông Ca đang bất tỉnh nhân sự.
Sau đó hắn liền cùng chúng nữ rời khỏi đó và quay về Tương Dương thành để thu phục mẫu nữ Hoàng Dung cùng Quách Phù.
---
Sau khi trở về một thời gian, Hoàng Dung phát hiện ra bản thân đã mang thai của Lăng Thần, nàng lúc đầu có chút hoang mang, thậm chí là lo sợ nếu bị Quách Tĩnh phát hiện. Sau khi suy nghĩ kĩ càng, nàng vẫn quyết định giữ lại thai nhi dù sao đứa trẻ cũng không có tội.
Tối hôm đó, nàng quyết định đem Quách Tĩnh lên giường để làm chuyện vợ chồng với hắn. Có điều kì lạ là khi cả hai chuẩn bị vào cuộc, Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh liền bất tỉnh nhân sự tới sáng. Lúc dậy, Hoàng Dung cảm giác tối qua mình ngủ rất sớm, cả cơ thể đều không mệt mỏi, còn Quách Tĩnh thì nói tối qua nàng với hắn cùng làm.
Hoàng Dung dù cảm thấy vô lý nhưng cũng mặc kệ, dù sao nàng cũng kiếm được cái cớ nếu Quách Tĩnh biết nàng mang thai. Mà sau đó một khoảng thời gian, Quách Tĩnh thấy bụng Hoàng Dung to ra thì liền hiểu rõ chuyện, hắn vui mừng vì nghĩ mình đã có đứa con thứ hai mà không biết rằng, hắn đã bị cắm cho một cái sừng thật to và đứa con đó không phải của hắn.
Trong một ngày, Quách Tĩnh quyết định ra ngoài kiểm tra xung quanh khu Tương Dương, khi đi qua một cây lớn thì liền phát hiện có gì không đúng.
- Vị bằng hữu, thỉnh cho Quách Tĩnh hỏi vị đại hiệp tại sao cứ phải ẩn dật để cho ta không phát hiện?
Quách Tĩnh vô cùng bình tĩnh ngửng đầu lên trên cây mà hỏi.
- Không hổ danh là Quách đại hiệp, nhanh như vậy liền có thể phát hiện ra ta.
Chỉ thấy trên cây rơi xuống một thân ảnh, đó là một người nam nhân tuấn tú, hắn có làn da trắng cùng mái tóc dài đen óng ánh trông rất giống mĩ nhân nếu nhìn ở góc độ phía sau.
Nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén và thận trọng, kèm theo khí tức vô cùng khủng bố đang ép về hướng Quách Tĩnh.
Lăng Thần ánh mắt nhìn chằm chằm vào Quách Tĩnh, hắn không thể không công nhận, Quách Tĩnh trông cũng khá đẹp trai, dù không bằng hắn. Thêm cả một loại khí tức kì lạ đang bám trên người Quách Tĩnh, có thể do hắn là vị diện chi tử nên được vị diện bảo kê đi.
Nhưng vì sao Hoàng Dung lại say mê một tên ngu ngốc như vậy nhỉ.Trong lúc Lăng Thần còn đang quan sát Quách Tĩnh thì hệ thống một bên thông báo:
- Đinh, phát hiện Vị diện chi tử Quách Tĩnh, xin túc chủ hãy cẩn thận.
Quách Tĩnh đúng thật là vị Diện chi tử, có vẻ ta đoán không sai.
Lăng Thần trong lòng cười thật to, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như không có gì xảy ra.
Hắn lúc này đã suy nghĩ thành công cách hành hạ Quách Tĩnh như thế nào mới là độc nhất. Trước mắt Quách Tĩnh, chỉ thấy tên nam đang đứng với tâm thế rất bình tĩnh, Quách Tĩnh cảm nhận được khí tức nam nhân này vô cùng đáng sợ, làm cho tâm linh hắn mách bảo không nên đánh.
Điều này làm Quách Tĩnh vô cùng bất ngờ, cho dù Ngũ Tuyệt hắn vẫn có thể thoáng thăm dò họ, dù chắc chắn thua nhưng hắn vẫn có thể cùng họ đọ chiêu. Còn nam tử trước mắt, hắn khẳng định chỉ cần hắn ra tay, thì bản thân liền lập tức mất mạng.
Đây là cảm giác mà Quách Tĩnh chưa bao giờ cảm nhận trước đây, trong vô thức, hắn xem Lăng Thần không phải một người nữa mà giống như một vị thần, không giống một ác quỷ đội lốt người hơn. Thấy Quách Tĩnh ánh mắt đề phòng nhìn mình, Lăng Thần liền mỉm cười mà nói:
- Hy vọng Quách đại hiệp có thể chịu trói đi theo tại hạ xem kịch vui, nếu không thì đành phải chịu khổ cho đại hiệp rồi.
Lời lẽ Lăng Thần như mời nhưng mang hàm nghĩa sâu xa và có phần ép buộc chứ không phải là thỉnh cầu, Quách Tĩnh dù ngu ngốc nhưng vẫn nghe hiểu điều này, hắn bắt đầu tỏa ra nội lực xung quanh mà nói:
- Ta tên là Quách Tĩnh, viễn vĩnh chết trận chứ không bao giờ đầu hàng chịu thua. Xem chiêu, Hàng long thập bát chưởng.
Chiêu này của Quách Tĩnh đã được luyện tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, lực đẩy cực kỳ mạnh mẽ.
Lăng Thần nhìn vậy tất nhiêu không sợ, dù sao tu vi hắn cao hơn, chỉ một đòn bình thường hắn liền hóa giải tuyệt chiêu của Quách Tĩnh rồi giả vờ lùi mấy bước.
- Không hổ danh là Quách đại hiệp, một chưởng này hoàn toàn mạnh hơn nữ nhân của ngươi nhiều. Chậc nhưng tiếc quá ngươi lại là nam. Nếu không chậc chậc...
Lăng Thần vẫn bình tĩnh nói, trong lòng thầm nghĩ nên hành hạ hắn thế nào cho phải.
Quách Tĩnh nghe vậy thì vô cùng bất ngờ nhưng hắn còn chưa kịp nói thì Lăng Thần lại lên tiếng.
- Nhưng đáng tiếc, Hoàng Dung đã là nữ nhân của ta nhưng nàng vẫn cứng đầu cố chấp với ngươi. Bây giờ ta cần khiến ngươi biến mất khỏi trái tim nàng, nàng liền trở thành nữ nhân của ta.
Lăng Thần ra tay, hắn không dùng kĩ năng và cũng chỉ dùng ba thành thực lực mà thôi, hắn không muốn Quách Tĩnh dính chiêu này mà chết đi, chuyện hay vẫn còn sau đó mà. Quách Tĩnh thấy vậy cũng ra tay, lực đẩy Hàng Long Thập bát chưởng vốn vô cùng mạnh mẽ, nhưng lực hút còn khủng bố hơn.
Hắn muốn tranh thủ lúc Lăng Thần bị mất thăng bằng do lực hút hắn tạo ra thì tấn công phản sát Lăng Thần. Nhưng mọi việc đâu có dễ vậy, một cấp E thì sao đánh lại cấp B cho được, cho dù là thiên tài cũng phải chịu thua, chỉ có nhân vật chính có buff của tác giả thì mới ăn lại được, mà ở đây nhân vật chính (main) tất nhiên là Lăng Thần.
Chỉ một quyền cơ bản, hắn liền đem Quách Tĩnh cho đánh gục.-
Heiz, thế giới này có vẻ yếu quá .Hắn cảm thán một câu, rồi lấy [Ấn nô lệ] gắn lên đầu Quách Tĩnh, hắn muốn Quách Tĩnh trong thời gian này u mê để giúp hắn chiếm đi trái tim Hoàng Dung một cách toàn vẹn, còn khi nàng đã trở thành hắn nữ nhân thì cho Quách Tĩnh nhìn thấy cảnh này, chắc chắn lúc đó rất đặc sắc.
Lăng Thần không biết, [Âm Dương thánh điển] cùng [dục tâm] bắt đầu khiến hắn trở nên dâm hơn, hắn có thể làm nhiều chuyện xấu để chiếm được trái tim mĩ nữ.
Dù có phải hy sinh bao nhiêu kẻ đi nữa, tất nhiên không tính mĩ nữ rồi... Lại nói Dương Quá, áu khi rời khỏi Cổ Mộ thì đi lang thang nhiều ngày để tìm nàng nhưng thi thoảng lại bị tên kì lạ nào đó tất công làm trong trọng thương mà không chết. Người đó không ai khác chính là Lăng Thần hoặc phân thân của hắn
Thiên Đạo của thế giới này cũng rất tức giận, nhưng vô pháp làm gì cả, nó chỉ có thể xuất hiện một lần, nếu lãng phí cho tên này thì không thể xử lí kẻ ngoại lai kia được, vì vậy nó chỉ có thể nhẫn.
Lăng Thần hoàn tiểu hiểu điều đó, mà hắn cũng mặc kệ, với tu vi hiện tại hắn nắm chắc có thể đánh ngang hoặc hơn cả thiên đạo, cộng thêm Minh Nguyệt đang đột phá. Lúc đó hai đấu một thì tất nhiên là ăn chắc rồi.
--Hết chương 59--