Chương 10: Tắm rửa

Sau vài ngày ở chung, Lăng Thần cùng hai nữ không ngừng bồi đắp tình cảm. Tiết Uyển Dung, người được Lăng Thần cứu giúp hiện đã trở thành một thành viên trong gia đình dù nàng và hắn chưa đến bước cuối, nhưng cũng được xem như thân cận.

Tuy nhiên, cô nàng vẫn xem mình như một người hầu trong nhà, ngày nào cũng cố gắng phục vụ Lăng Thần. Thấy vậy, Lăng Thần cũng không có ngăn cản quá nhiều.

Mà hai nữ Uyển Dung cùng với Tử Yên ngày càng thân thiết, thậm chí Tử Yên còn bỏ rơi Lăng Thần vào mỗi buổi đêm để qua ngủ cùng với nàng ta.

---

Vào tối, Lăng Thần lúc này đang ngâm mình trong bồn tắm nghỉ ngơi, trong đầu hắn lúc này không ngừng suy nghĩ về hình ảnh của Lý Mạc Sầu, hắn hy vọng nàng sớm có thể đi qua đây bởi hắn cũng sớm chán cái nơi này rồi.

Dẫu sao cũng là người hiện đại, sống ở một nơi không có điện thoại hay internet, làm sao Lăng Thần có thể chịu nổi. Nếu nói lúc trước, thứ giúp hắn quên đi cái nhàm chán chính là sự cố gắng kiểm soát sức mạnh thì hiện tại, hắn chả có cái gì để làm.

Vì vậy, thay vì suy nghĩ hay làm gì, thứ hắn có thể tận hưởng ở cái thế giới này chính là được ngâm mình trong làn nước ấm… Dù không phải bồn tắm xa hoa như nơi hắn từng ở, nhưng ít ra khi ngâm mình trong bồn, hắn lại có thể quên đi những cái nhàm chán mà hắn đang gặp phải.

- Thật thoải mái a…

Đang tắm rửa, hắn bỗng cảm thấy có người đang đi về phía này. Thực chất, với sức mạnh của mình, phạm vi hơn chục mét xung quanh đều được hắn thu hết vào mắt, dù cho là con kiến hay động vật, hắn có thể dễ dàng phát hiện.

Còn người đang đi vào chính là Tiết Uyển Dung, còn Lâm Tử Yên, nàng sớm đã ra ngoài đi dạo mua sắm. Dẫu sao nàng cũng là từ quê lên, mọi thứ ở đây còn khá mới mẻ so với cô nàng.

- Ân nhân, ngài đang tắm sao?

Tiết Uyển Dung đứng ngoài nói vọng vô. Thực chất sau khi thu nhận nàng, Lăng Thần đã nhiều lần nhắc nhở nàng rằng nàng có thể kêu thẳng tên hắn hoặc gọi hắn là đệ đệ, nhưng nàng không nghe. Nàng mãi vẫn gọi hắn là ân nhân, thậm chí còn làm vài việc như thể là hạ nhân trong nhà vậy.

Điều này khiến cho Lăng Thần không biết làm sao cả, đến cả Lâm Tử Yên dù rất thân với nàng, nhưng cũng hết cách.

- Đúng vậy Dung tỷ, hiện ta còn đang trong phòng tắm đây. Nếu tỷ cần dùng thì ta sẽ ra ngay.

Lăng Thần vừa nói xong, liền lập tức nghe được tiếng mở cửa, mà Tiết Uyển Dung thấy Lăng Thần đang trần chuồng trong bồn tắm thì ngần ngại một lúc, sau đó liền quả quyết đi vào, dù mặt nàng lúc này đã đỏ như sắp ngất.

- Ây, tỷ làm gì vậy?

Lăng Thần hốt hoảng trả lời, nhưng lòng hắn lúc này lại đang vui như được mùa. Sau khi gặt được Lâm Tử Yên, cơn thèm khát của người chưa được sờ vào nữ nhân của Lăng Thần trỗi dậy một cách mãnh liệt. Mà những ngày này, vì ngại do có Tiết Uyển Dung nên cả hai người chưa làm gì cả, điều đó khiến cho Lăng Thần có chút ngứa ngáy.

Hắn thậm chí còn có lần muốn đè Tiết Uyển Dung lên giường rồi làm một trận để có thể tiện đem hai nàng cùng làm một lúc, nhưng sau đó liền bị hắn bỏ qua. Dẫu sao hắn vẫn còn có chút lương tâm, nếu làm như vậy, hắn chả khác gì mấy tên cầm thú trên ti vi… Tất nhiên là nếu nàng dễ thu phục, còn không thì hắn tất nhiên phải dùng biện pháp mạnh.

- Nếu ân nhân không chê, hãy để nô tì giúp ngài tắm rửa.

Lời nói của Tiết Uyển Dung ngày càng nhỏ, hiển nhiên là nàng cũng có chút sợ hãi. Dù sao trước đây nàng gả cho tên kia cũng chỉ vì bị gia đình bắt do hắn có chút gia sản, nhưng vì tên đó chỉ ham cờ bạc, cuối cùng phá sản, nợ nần khiến cho hắn lựa chọn đem nàng đi bán.

Nếu không phải gặp được người tốt như Lăng Thần đem nàng cứu ra, chỉ sợ nàng của hiện tại không biết đã bị bán về đâu…

- Làm sao lại thế được, nam nữ thụ thụ bất thân, làm sao ta có thể để nàng làm như vậy.

- Tử Yên đã kể hết cho nô tì, lúc hai người vẫn còn ở làng quê thì nàng đã giúp ân nhân tắm rửa mỗi ngày, thậm chí là đến giờ vẫn còn như vậy. Nhưng do dạo này có sợ góp mặt của nô tì nên ân nhân mới không kêu Tử Yên cô nương làm như vậy. Vì vậy thân làm nha hoàn, việc này phải do nô tì tự tay làm…

Lời Uyển Dung nói ra khiến cho Lăng Thần có chút kinh ngạc, trong lòng hắn lúc này như nổ pháo hoa. Hắn thật sự không thể ngờ rằng, ở thế giới này còn có người bạo gan như nàng. Dù trong thời gian này Lăng Thần cũng có xài chút thủ đoạn dễ dàng chinh phục nàng, nhưng cũng đâu đến nỗi mạnh tay a.

Thấy Lăng Thần không còn nói gì nữa, Tiết Uyển Dung cũng lần lượt cởi bỏ quần áo, chỉ để lại cái yến che thân và món đồ lót… Tuy nói là đồ lót, nhưng cũng chỉ là miếng vải thô che đi phần kín mà thôi, so với đồ hiện đại thì kém xa. So với đồ mà Lăng Thần đưa cho Lâm Tử Yên thì như dẻ lau mà so với hàng hiệu vậy.

Uyển Dung liền cầm một cái khăn đi lại bên cạnh Lăng Thần, sau đó liền nhẹ nhàng múc nước gội qua người hắn, tay còn lại phối hợp cọ xát cho hắn.

Được một lúc, nàng lại lên tiếng:

- Ân nhân cảm thấy như thế nào?

- Không tệ, vừa đủ…

Lăng Thần nói xong cũng im lặng, lập tức nhắm mắt dưỡng thần, hắn sợ chỉ cần nhìn nàng thêm tí nữa thì ngay lập tức sẽ hóa thú mà ăn sạch nàng ta mất. Tuy nhiên, khi đôi mắt không nhìn thấy gì nữa, những giác quan khác sẽ được tăng cường lên gấp nhiều lần.

Dù là đang ở trong nhà tắm, có vài lại hương thơm do dầu gội, hoa cỏ, nhưng hắn vẫn có thể ngửi thấy được mùi thơm cơ thể của Tiết Uyển Dung, cộng thơm hơi thở nhẹ nhàng của nàng không ngừng truyền đến bên tai khiến cho Lăng Thần không thể chịu nổi nữa, côn thịt như bị đông cứng bỗng hóa to ra, trồi lên trên mặt nước.

Tiết Uyển Dung thấy vậy thì liền hô lên một tiếng kinh ngạc, nhưng nàng còn chưa kịp làm gì thì đã bị Lăng Thần dùng sức bế lên, để cho nàng ngồi ngay dưới người hắn. Cái chậu dù chứa hai người nhưng có vẻ còn rất chắc chắn.

- Ta… ta…

Tiết Uyển Dung bối rối, nàng thậm chí còn cảm thấy nóng bừng lên như sốt, tâm trí nàng lúc này không thể nghĩ được gì cả. Bởi nàng hiện đang ngồi lên trên cự long của Lăng Thần, phần riêng tư của nàng đang không ngừng ma sát với thứ hung khí ấy khiến cho nàng không biết nên làm sao cả.

- Nàng cớ sao lại phải theo ta làm nô tì chứ, nữ nhân xinh đẹp như nàng, ta còn mong đem về nhà lấy làm vợ đây.

Lăng Thần thuận miệng nói.

Tiết Uyển Dung cười một cách bất đắc dĩ rồi nói:

- Ta dù sao cũng đã từng là thê tử người khác, nếu nói chưa từng làm qua thì cũng chả có ai tin, nếu thật sự lấy ân nhân làm phu quân, chỉ sợ khiến ân nhân mang tiếng. Vì vậy ta thà làm một nô tì để vĩnh viễn hầu hạ ân nhân.

Nói xong, nàng và hắn liền im lặng một hồi lâu… Âm thanh trong căn phòng lúc này cũng chỉ có tiếng nước chảy và cả tiếng ồn ào ngoài chợ. Tiết Uyển Dung có chút thất thần nghiêng đầu về một bên, dù nàng lúc này đang ở trong tư thế vô cùng khó tả nhưng nhớ về thân phận của mình, trong lòng nàng thoáng có chút buồn…

--Hết chương 10--