Chương 56: Ta xem kết cục sáng mai.
Thiên Ca xong việc, lần nữa mở cửa vào thư viện, tay thả xuống một chiếc túi, từ trên cao rơi xuống, dư chấn không nhỏ, khiến một lớp bụi trong chiếc túi bay ra.
"Thật không ngờ đất từ Núi Đãng Hồn lại rơi vào tay ta, trong truyền thừa Đạo Thiên còn lưu lại cổ phương cổ Cam Đảm. Một loại cổ có khả năng tăng cường hồn phách, hơn hết nó còn là chìa khoá mở ra một cổ phương siêu việt hết thảy, cổ Thanh Tẩy. Sau khi luyện thành liền bị cổ sư vừa luyện sử dụng, nên không có chuyện có thể luyện cho kẻ khác được."
Cổ Cam Đảm là cổ trùng được tạo ra từ Núi Đãng Hồn, một Thiên Địa Bí Cảnh. Nó có xuất hiện trong Nhân Tổ Truyện. Sau này quyền sở hữu thuộc về Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
"Mà chủ tài của trọng của cổ Thanh Tẩy lại là cổ Cam Đảm, Cổ Cam Đảm được luyện từ mười cân đất bên cạnh Núi Đãng Hồn."
Căn bản của cổ giới chính đạo ngân, mọi thứ có sức mạnh siêu nhiên đều được quy về đạo ngân.
Đạo ngân chính là cơ sở hình thành cổ giới, mọi thứ đều xoay quanh nó, cổ trùng là sức mạnh pháp tắc được hình thành từ đạo ngân, kể các lưu phái được sáng tạo cũng chỉ là được tách ra một phần pháp tắc bên trong đạo ngân mà thôi.
Đất bên cạnh Núi Đãng Hồn cũng đơn giản là một đống đất bình thường, quanh năm bị nhiễm một chút đạo ngân của Thiên Địa Bí Cảnh này, thế nên nó có một chút đặc biệt.
Không biết vì lý do gì những miếng đất này lại lưu lạc tới giới phàm nhân.
Thanh gia.
Trong phòng riêng, vẫn là khung cảnh quen thuộc. Lần này hắn cầm trên tay là một con cổ màu trắng, hình dáng giống một con con nhỏ, nó là Thư Trùng, Thanh Phong vừa giải mã xong một bí ẩn của cuộn tranh sơn dầu, phần thưởng nhận được là một con Thư Trùng.
Đừng nhìn dáng vẻ nhỏ bé mà xem thường, nó là cổ trùng thiết yếu trong việc lưu trữ những thông tin quan trọng, kể cả kinh nghiệm tu hành của cổ sư.
Tác dụng vừa đơn giản vừa thô bạo, khiến cổ sư nhớ mãi không quên, vì thế có nhiều cổ sư tổng hợp toàn bộ cách vận hành sát chiêu vào Thư Trùng, sau đó dùng chân nguyên luyện hoá, có thể nhớ mãi không quên, tránh gián đoạn trong khi đang chiến đấu.
Thanh Phong đưa cổ trùng vào không khiếu, xích thiết chân nguyên có màu đỏ thẫm, từ từ xâm nhập vào con sâu nhỏ bé.
Bên trong có một con cổ Tam chuyển phát ra khí tức áp chế ý chí cổ trùng, đó là Thiên Nguyên Bảo Liên, hình dáng giống hoa sen, cánh hoa màu trắng mềm mại trôi nổi trong không khiếu.
Cổ Luyện Thiên có hình dáng giống một con rết màu xanh lam, toàn thân có hơn mươi đôi chân màu đen, nó ung dung lượn lờ trên mặt biển xích thiết chân nguyên. Cổ Luyện Thiên là một cổ trùng ăn tạp, có thể ăn bất cứ thứ gì, không kém chọn. Nó còn có thể luyện hoá thức ăn, cắn nuốt cổ trùng khác để cung cấp thêm đạo ngân Thiên đạo cho bản thân, vì được cung cấp đầy đủ tài nguyên, nên nó cũng nhanh chóng thăng lên Nhị chuyển, ngang bằng với chủ nhân.
Dù năng lực vẫn không thay đổi, chỉ cần cung cấp đủ nhưng Thanh Phong vẫn không thể phát huy toàn bộ ưu thế của cổ trùng này. Hắn không giống Thiên Ca, có ngộ tính nghịch thiên, chỉ cần điều chỉnh tâm trạng, nương mình theo thế giới, cảm nhận mọi biến chuyển xung quanh đã lĩnh ngộ được năm thành cổ phương.
Hắn cũng thật xui xẻo, Thanh Hằng hoàn toàn giấu bí mật chính mình sở hữu thể chất Thiên Tư Thông Minh. Hắn vất vả lắm mới nghiên cứu được một vài cổ phương trong mấy năm qua, thật may hắn còn nhận được một số cổ phương bên trong truyền thừa Đạo Thiên.
Thiên Nguyên Bảo Liên chính là được luyện ra từ cổ phương bên trong. Cốt Nhục Đoàn Viên là hắn kham khảo cổ phương bên trong nguyên tác. Cổ phương giúp cha hắn từ Tứ chuyển đỉnh phong tấn thăng Ngũ chuyển, cũng được kham khảo từ Táng Nhân Sinh Thú cổ, nhưng không để lại bất kỳ di chứng nào cả.
Vừa luyện hoá xong Thư Trùng, hắn liền dùng ngay, ngay lập tức một đoạn tri thức không thuộc về hắn dần dần hiện lên.
Ngay sau đó, khuôn mặt dần lộ ra vẻ chấn kinh, vì sao ư? Truyền thừa này không phải thuộc riêng về hắn, mà nó đã từng nằm trong tay kẻ khác.
Không sai, nó từng thuộc về người khác cách đây không lâu, mọi bí phương, cổ tài đều được thu hồi, tìm kiếm, sau đó được đưa trở lại cuộn tranh này.
Bên trong Thư Trùng ngoài nói về những kinh nghiệm tu hành, mà có nói về bí mật của các cửa ải phía sau.
Nó cũng giống trò chơi qua cửa, cứ cách mười cửa sẽ có một thử thách đặc biệt. Thanh Phong đã vượt qua mười chín ải, ải thứ mười hắn buộc phải thu thập một số cổ trùng hồn đạo cần thiết.
Thu thập xong, những cổ trùng này sẽ bị cuộn tranh cắn nuốt, không trả lại như chìa khoá qua màn. Tại đây hắn lấy được cổ phương của Thiên Nguyên Bảo Liên.
Thử thách thứ hai mươi chính là buôn bán đất tại Núi Đãng Hồn cho phàm nhân.
Truyền thừa Đạo Thiên này đúng là "đạo" thật, người lấy được trước sau cũng trở thành cổ tài, đem về luyện cổ, không thì cũng bị bóc lột sức lao động.
Rất rõ ràng kẻ duy nhất được hưởng lợi phía sau là Thiên Ca. Tên này có ngộ tính cao siêu, việc chỉ cho năm thành cổ phương không tính là thử thách gì, trái lại còn là đòn khoá truyền thừa cho kẻ khác. Mọi thứ người khác làm ra hắn đều hưởng lợi.
Hắn mới xuyên đến cổ giới được mười năm, nhưng lại có bí mật rất lớn, có khi đã tiếp cận thời của Đạo Thiên Ma Tôn. Thật sự con đường này là do vận may dựng lên, hay là một tay kiên trì.
Thanh Phong bỗng cảm thấy da đầu trở nên tê dại lạ thường, hắn như nhận thấy bên trong truyền thừa Đạo Thiên đang ẩn giấu bí mật rất đáng sợ.
"Truyền thừa này có vấn đề, mục đích của người đứng sau là gì? Nếu có thể thu hồi truyền thừa trở lại, vậy tại sao không thể thay đổi nội dung để tránh nghi ngờ, mà như cố ý muốn tiết lộ với ta."
Thanh Phong có thể chắc chắn là đã có người nhận lấy truyền thừa này trước hắn, vì sao ư? Hắn luôn chú ý tới mọi cử chỉ của Thiên Ca, thấy đối phương thường xuyên mua một loại đất mỗi lần gặp, chắc chắn không phải để nuôi cổ trùng.
Chuyện quan trọng hắn không để ai làm. Nhưng chuyện ảnh hưởng đến đại cục, hắn chắc chắn sẽ làm.
Thanh Phong vô thức nghĩ đến chủ mưu đằng sau có liên quan đến kẻ đó.
Âm hiểm xảo trá, đôi khi thấy hắn nhảy ra từ dòng sông thời gian, hắn cũng không bất ngờ gì.