Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng

" Tạm thời ta chưa thể nói biến hóa trong quá trình rửa tội của ngươi là do đâu, nhưng cũng không quan trọng, quan trọng là phải kiểm tra thành quả của ngươi hiện giờ, xem có khác biệt gì không".

Lặng im suy nghĩ, Vương Lang cũng nhận ra điểm khác biệt của mình, nếu mọi người đều đồng nhất, mình thì không. Thì chỉ xảy ra hai trường hợp, một là đặc biệt tốt, hai là đặc biệt xấu. Hắn thầm nhủ " người lương thiện như mình, chắc không có vấn đề gì đâu " " hãy tập trung, đầu tiên là kiểm tra khả năng cảm nhận, ngươi hãy thử xem có thấy gì khác thường xung quanh ta, không" . lão bản nghiêm túc hẳn lên.

Nhìn nhìn một hồi Vương Lang giơ ngón trỏ lên rồi nói :" có phải như thế này không". Trên đầu ngón Vương Lang hiện ra hình ngôi sao năm cánh do năng lượng tinh thần cô đọng lại tạo thành.

Trợn mắt hồi lâu, nhìn ngôi sao Vương Lang tạo ra, tuy có nhỏ hơn của lão nhưng hình dáng cô đọng sắc nét hơn nhiều, thấy Vương Lang lắc lắc đầu ngón tay làm ngôi sao quay qua quay lại thì lão muốn á khẩu, triệt thoái luôn ngôi sao của mình. Mình là trưởng bối, không cần so đo với tiểu tử hắn, lão bản tiếp tục: " tốt, vậy thì bỏ qua luôn bước điều khiển, tiếp tục kiểm tra khả năng vận dụng, ngươi thử cách không điều khiển thứ gì đó chuyển động xem, không cần vội, chọn thứ gì nhỏ nhỏ thôi, tự luyện tập khoảng nửa tiếng, khi nào nhúc nhích được thì gọi ta," Nói xong, khi lão vừa định xoay lưng rót một chén trà thì thấy Vương Lang từ từ bay lên, hái quả hồng còn xanh trên cây, lẩm bẩm " nhỏ thế này là được rồi, kiểm tra thì cần phải nghiêm túc mà".

Tiếp tục xoay người, hai tay rung rung rót chén trà, khi chén trà lên đến miệng thì vung vãi ra phân nửa " đúng vậy, ngươi cứ nghiêm túc ,nghiêm túc nhiều vào, ta đau tim quá đi!" Thanh Tâm trà quả là có tác dụng, định thần lại lão nói tiếp :" không cần tập nữa, bây giờ kiếm tra khả năng tụ thế và kích phát, nhìn kĩ đây". Lão giơ ngang cánh tay, đầu ngón trỏ chỉa ra, năng lượng tinh thần xung quanh nhanh chóng tụ tập, rồi nén lại nhỏ dần, khi nén đến cực hạng thì đầu ngón tay như phát sáng, cuối cùng lóe sáng lên, một tia năng lượng tinh thần phát ra, lao nhanh đi rồi biến mất. Quay đầu nhìn lại, lão hỏi với giọng ngờ vực : " cái này cũng đơn giản thôi, ngươi làm đi, nhanh còn kiểm tra cái khác". Nhanh chóng, Vương Lang làm theo, các bước giống y hệt lão bản. Nhưng bước cuối cùng, khi tia năng lượng phát ra thì giống như nước tiểu em bé, vừa ra khỏi ngón tay thì cong xuống thành một dòng, năng lượng tan ra, chưa kịp chạm vào mặt đất thì tan sạch. Phải nói là không bằng nước tiểu em bé mới đúng.

Lão đầu cười lên ha hả, liên tục vỗ vai Vương Lang hả hê nói :" tốt rồi, vậy là tốt lắm rồi, quên nói với ngươi đây là chiêu thức tầm xa cơ bản của bọn chiến sĩ cơ giới, còn chúng ta là đại sư chế tạo, làm không tốt cũng không sao, sau này sẽ khá hơn, muốn thì cứ làm tiếp đi, ta vào trong nghỉ ngơi một lát". Nói xong lão hào hứng bước vào nhà, bộ dạng như chiến sĩ khải hoàn trở về, bỏ lại Vương Lang đứng với bộ dáng như mèo bị dẫm đuôi," vậy mới tốt chứ, cho tiểu tử ngươi biết thế nào là trời cao đất dày," Khi lão vừa đặt chân lên thềm cửa thì chợt phát hiện không gian tinh thần xung quanh mình biến đổi, tạo thành từng dòng lưu chuyển nhanh chóng về phía sau. Quay đầu lại, lão hoảng sợ khi nhìn thấy, trước đầu ngón tay Vương Lang là một quả cầu năng lượng tinh thần cô đọng to như cái bồn nước, liên tục xao động, cực kì không ổn định. Nhanh chóng lao tới, hơn ai hết lão hiểu rõ sự nguy hiểm của tình huống này, bản thân sóng tinh thần lúc bình thường thì không gây ảnh hưởng gì đến mọi thứ, chỉ tồn tại như không khí trong tự nhiên. Nhưng khi tập trung lại, nó chính là năng lượng đơn thuần, khi bộc phát ra thì tác động lớn hơn thuốc nổ nhiều, quả cầu trước mặt chính là như thế. Khống chế mức năng lượng lớn tới thế này đừng nói là Vương Lang, chính lão cũng không thể, cách duy nhất lúc này là tạo vỏ bọc rồi đẩy Vương Lang đi thật xa, may mắn thì có thể làm xong trước khi quá muộn.

Về phần Vương Lang, sau khi được lão đầu " động viên " thì không cam tâm, quyết thử lại lần nữa. Nếu ít năng lượng mà bắn không được thì thêm thật nhiều vô. Ban đầu, khi vùng cô đọng mới to khoảng nửa mét thì rất dễ dàng điều khiển, hắn quyết tăng thêm chút nữa. Đến khi vùng năng lượng cô đọng to đến hơn mét thì phát sinh biến hóa, từ tâm quả cầu một vòng xoáy hiện ra rồi xoay nhanh lớn dần. Lúc đó Vương Lang phát hiện mình không điều khiển được nữa, sóng tinh thần xung quanh nhanh chóng tụ tập lại rồi cuốn vào theo vòng xoáy. Quả cầu năng lượng cô đọng càng lúc càng lớn, bản thân Vương Lang cũng bị lực hút cố định lại, không di chuyển được nữa. Lúc này mới biết là bản thân chơi ngu rồi ( p.s: thật đúng theo câu ở đời ngu mà chết chứ không có ốm đau gì) Khi lao tới nơi, lúc cố gắng tạo lớp bọc cho Vương Lang lão đầu mới nhận ra, cố gắng của mình là vô ích. Năng lượng tinh thần vận động được đều bị quả cầu cuốn vào. Thậm chí bản thân lão cũng bị cố định, không di chuyển được nữa. " thôi xong rồi, kết thúc ở đây rồi, cầu cho nổ to một chút, xuống dưới đó kể lại vì sao chết thì cũng là ra đi oanh liệt a" hai thầy trò tâm ý tương thông cùng nghĩ.