Chương 12: Chương 12

Bởi vì xã hội hiện tại tuy rằng có nhiều chuyện nam nữ làm, nhưng trong xương cốt vẫn quan niệm như cũ không có sửa đổi được, có không ít người vì sinh con trai mà uống biết bao phương thuốc cổ truyền, hoặc là không sinh được con trai thì cứ sinh mãi.

Triệu Tiểu Nga sau khi sinh được đứa con gái sau cô thì trực tiếp tặng cho người khác, nhưng cụ thể tặng đi đâu thì cô không biết. 

Cô có thể ở lại là vì lúc ấy cô là trưởng nữ và có thể đưa cô đi cùng các con.

Tình trạng như vậy duy nhất chỉ có giáo dục mới có thể thay đổi càng trở nên tốt hơn, bây giờ cô có nói cái gì thì bọn họ cũng nghe không lọt.

Trời giá rét, kỳ kinh nguyệt của cô đến một lần, không biết có phải vì giảm béo tàn nhẫn quá hay không mà ngày thường cơ thể cũng không được tốt lắm, vì vậy cô đau đến chết đi sống lại, dọa cô giật mình. 

Xem ra vẫn nên tẩm bổ cơ thể trước rồi lại giảm béo, nếu không đến lúc đó miệng cọp gan thỏ cũng có khả năng chết trẻ không chừng.

Bà nội Ngô không ở đây, cô có thể tự mình làm đồ ăn, bây giờ trên núi đã đóng băng gần hết, cô không muốn mạo hiểm, chỉ đơn giản lấy đường đỏ đã mua từ trước ra, buổi sáng mỗi ngày sẽ nấu một ly đường đỏ trứng gà.

Tuy rằng Trương Xảo cũng hầm hè muốn dạy dỗ cô một trận, nhưng mà khi nhìn thấy nắm tay của cô, cuối cùng cũng không dám hó hé gì.

Cô uống một tháng nước được đỏ trứng gà tráng bao tử, cuối cùng sắc mặt cũng hơi tốt hơn một chút.

Mỗi ngày cô lại thoa kem bướm mua ở Cung Tiêu Xã, da mặt lại trắng trắng mềm mềm lên. 

Hơn nữa tóc cô cũng thường xuyên xử lý, dù sao củi trong sân cũng là cô chẻ, cũng sẽ không có ai nói cô, tuy rằng dùng bồ kết gội đầu có chút tẻ nhạt nhưng dù sao sạch sẽ vẫn luôn thoải mái hơn nhiều.

Ngày mồng tám tháng chạp qua đi thì Ngô Mai liền phải chuẩn bị gả chồng.

Bởi vì bà nội Ngô không có ở nhà, bà ta đã đến Kinh Thị tham gia hôn sự của Ngô Mạt Lỵ, trong nhà căn bản không có làm tiệc rượu gì, vẫn là Ngô Lão Quan không nhịn được mà tùy tiện mua một chút đồ ăn về để vợ chồng Triệu Tiểu Nga chuẩn bị, hai người này chỉ ham tiền lễ của người khác, sao có thể bỏ tiền vốn để làm tiệc rượu phong phú được? 

Trên bàn cũng chỉ có hai ba lát thịt, cực kỳ khó coi, Ngô Mai thấy vậy cũng lười quản.

Suy nghĩ duy nhất của cô hiện giờ chính là sau khi đến nhà họ Trần, nếu Trần Kiến Hoa thật sự có vấn đề vậy thì mau chóng thoát thân mới tốt.

Người nhà họ Trần đến rất nhanh, Ngô Mai bị nhốt ở trong phòng, giây phút mở cửa cô có chút ngạc nhiên, sao không có ai nói cho cô biết Trần Kiến Hoa lại lớn lên soái ca như thế chứ?

Cái mũi cao ngất, đầu chia ba bảy tùy ý, đôi mắt to trong veo, mặt so với người bảo dưỡng mấy tháng như cô còn muốn trắng hơn, hơn nữa làn da còn có màu trắng sữa.

Hôm nay anh mặc cái áo sơ mi màu trắng, bên ngoài mặc chiếc áo khoác, trên đùi mặc quần túi hộp màu đen, vóc dáng thoạt nhìn cao hơn Ngô Mai rất nhiều.

Hiển nhiên Trần Kiến Hoa cũng không ngờ đến Ngô Mai so với dáng vẻ lúc trước anh nhìn thấy lại xinh đẹp hơn nhiều.

Thật ra trước đó anh có lén lút chạy đến nhìn Ngô Mai rồi, dáng vẻ đen cường tráng đó để lại cho anh ấn tượng rất sâu, nếu không phải giấy hôn thú làm được nhanh như vậy thì anh cũng sẽ không đồng ý. 

Nhưng mà cô gái trước mắt này mặt tròn nhỏ, làn da cũng là trắng lộ ra hồng, trên người mặc áo bông nhỏ màu hồng, trên cổ còn quàng một cái khăn quàng cổ len sợi màu trắng, trông cực kỳ đáng yêu.

Đám bạn xấu đi theo Trần Kiến Hoa đến đây mỗi người đều ồn ào, còn giúp Ngô Mai dọn cái rương làm của hồi môn.

Ngô Mai có chút hào phóng nói: “Mọi người ăn kẹo mừng đi.”

Đương nhiên Trần Kiến Hoa cũng có mang kẹo mừng đến đây nhưng không ngờ đến Ngô Mai cũng chuẩn bị, bàn tay nắm một đống đưa cho mọi người, Trần Kiến Hoa nhìn đến nơi này không nhịn được mà gật đầu.

“Chị dâu, đi thôi.” Một người đàn ông trẻ tuổi đầy thật thà đứng sau lưng Trần Kiến Hoa nói.

Lúc này Triệu Tiểu Nga mới đi ra ngoài, bà ta nhìn thấy kẹo mừng trên tay Ngô Mai thì khẽ nhíu mày: “Cái kẹo mừng này mua loại tốt như vậy làm gì?”

Trong lúc mơ màng, Ngô Mai ngồi trên con lừa nhỏ chậm rì rì đi đến thôn Tiểu Kiều.

Dọc theo đường đi cô nói chuyện cực nhỏ, Trần Kiến Hoa cũng không giống với dáng vẻ mà mọi người nói, đôi tay cho vào túi nhưng thật ra cố ý giả bộ cool ngầu, thành thật mà nói tuổi của anh so ra cũng chỉ lớn hơn cô hai tuổi, ở kiếp trước cũng chưa tốt nghiệp đại học.

Cô cũng không hiểu rõ nhà họ Trần lắm, chỉ hỏi qua vợ của Ngô Tam Thúc ở thôn Tiểu Cương mà thôi, bà ấy quen biết có hơi rộng một chút, vì vậy chỉ nói với cô là trước đây Trần Kiến Hoa vẫn luôn ở nhà của bác cả của anh, mẹ anh lấy chồng khác sau khi cha anh chết được một năm, nhưng người kia mệnh không tốt cho nên bà ấy lại về nhà rồi.