Nghe lời từ chối của Lý Phong, một lúc sau Đường Linh mới cười nổi. Dù sao thế cũng là hiểu chuyện lắm rồi, một cô gái khác rất có thể sẽ làm ầm lên, thậm chí không chừa cả chiến tranh lạnh. Đương nhiên, để đổi lấy hòa bình thì Lý Phong không thể không chấp nhận một loạt các thỏa ước bất bình đẳng.
Tiễn công chúa đi xong, Lý Phong thở phào thoát nạn. Nhìn thùng thư dưới lầu… từ khi đến trường hình như hắn chưa mở ra lần nào. Mình có thư không nhỉ...?
Linh tính mách bảo, có lẽ Angel cũng gửi thư cho hắn... Nếu không thì sao...? Chà, bé con này sao lại có thể làm mình phân tâm chứ?
Lý Phong mở ngăn thư, bên trong phần lớn là tờ roi quảng cáo, có điều... lẫn trong đó là một phong bì màu hồng nhạt, thư gửi từ NUF...
Một nụ cười vui mừng hiện trên mặt hắn, xem ra a đầu cũng là người có tình nghĩa… nếu đem bán chắc được ối tiền đây! Trời đất, sao mình lại có ý nghĩ gian tà vậy chứ...?
Về phòng, đặt thư xuống bàn, bắt đầu bài tập cơ bản, tập xong đến lượt ôn bài. Kỳ thi sắp đến, cho dù chương trình chẳng có gì khó khăn nhưng không thể không xem lại một chút... Hai tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua, Lý Pông vươn vai vặn lưng một cái, lúc này mới nhìn đến phong thư trên bàn.
Phong thư màu hồng hình như còn giữ mùi thơm dìu dịu của chủ nhân nó, bên trên là dòng chữ nhỏ nắn nót, chữ cũng đẹp như người...
Thế gian này, cho dù là kẻ cả đời không ra khỏi cửa cũng biết tiếng Angel. Làm sao khác được, hầu như kênh truyền hình nào cũng ít nhiều đưa tin về cô bé. Mỗi cuộc biểu diễn của Tiểu thiên sứ đều là những cơ địa chấn, Lý Phong rất ít xem truyền hình nhưng thực sự hễ mở ti vi ra là thấy, không muốn biết cũng không thể được.
Tiểu a đầu không biết là ngây thơ hay lợi hại, đâu có lẽ trên đời này lại tồn tại một cô gái thuần khiết đến như vậy?. Lý Phong biết mình chỉ là một kẻ phàm tục, hơn nữa còn là loại đặc biệt phàm tục, vì thế chỉ có thể đứng xa chúc Angel bình an.
“Lý Phong đại ca, dạo này có khoẻ không? Hì hì, có nhớ Angel không? Gần đây Angel nhiều việc mệt quá nhưng rất vui… Nếu có thể, muội muốn được đến trường như một người bình thường, kết bạn bình thường, nhất là những bạn bè như như đại ca vậy. Hì, thật khâm phục Đường Linh tỷ… Thôi, dì đang giục rồi, thật tội nghiệp muội, nhớ hồi âm nhé!”
Lý Phong không nén được, nhìn vào gương làm một cái mặt xấu hết cỡ… Tiểu a đầu này còn trêu cả hắn, có điều xem ra Angel rất cô đơn...
Nhìn bức thư trên bàn, hắn không khỏi thở dài. Thực sự thư này không nên đáp lại, hắn và Angel không nên tiếp tục có trao đổi, điều đó tốt cho cả cô bé và cho hắn.
Chiến tranh là để mang lại hoà bình ư? Lý Phong thật sự không biết, hắn chỉ thấy được tham gia chiến tranh là một khát vọng đơn thuần, khát vọng với bầu máu nóng sôi sục, còn những đạo lý cao thâm trong đó hắn không rõ, không cách nào hiểu rõ.
Thực ra Angel có hiểu không? E rằng cô bé cũng không hiểu hết ý nghĩa của hòa bình... Với những khái niệm lớn lao như hòa bình hay chiến tranh, cá nhân con người thật sự là nhỏ bé...
Lý Phong cất bức thư vào dưới chồng sách, trong đầu không ngừng nghĩ đến chiến đấu để lấy lại nhuệ khí, một hồi lâu mới ngủ thiếp đi.
Sắp thi, ai nấy đều bận rộn, cả Salta vốn không thích đọc sách cũng không thể không đến thư viện. Dù sao ít nhất cũng phải đạt kết quả khá cho xứng với danh tiếng của họ nhà Loki.
Trong game Vũ chiến, từ khi Lão đại Sát Phá Lang đến thăm hỏi thì vị trí Phong Thần Hội càng vững như bàn thạch. Các bang hội lớn, nếu không có lý do đặc biệt thì đều không muốn đắc tội với Sát Phá Lang, bang hội nhỏ thì càng không có thực lực... Lý Phong nhân cơ hội hai lần khiêu chiến với hai Liên minh bên cạnh, đè bẹp đối phương thu chiến lợi phẩm. Còn có một lần dàn đội ngũ quyết đấu nhưng một mình Salta đã đè bẹp cả năm địch thủ, khiến đối phương hoảng quá xin hàng, Phong Thần Hội sau đó được thăng lên bang hội cấp D.
Muốn phát triển cần phải làm rất nhiều việc, thực lực kinh tế, đội ngũ bang chúng, căn cứ thành trì, không mặt nào là không phải lo. Có điều khi không có chiến sự thì cơ bản Lý Phong cũng rỗi việc, chỉ khi cần đích thân hội trưởng quyết định thì Tháp La mới liên lạc với hắn. Còn nhóm năm người Lý Phong hằng ngày đều lên mạng một thời gian nhất định, xử lý công việc. Nhìn chung, trước khi Phong Thần Hội lên đến hạng A thì họ không phải lo lắng nhiều.
Lý Phong không nôn nóng, phát triển mù quáng cũng không phải là chuyện tốt, đặc biệt khi kinh tế còn chưa vững vàng. Mấy trận chiến trước đã cho họ kinh nghiệm, thắng thua trong chiến tranh rõ ràng là điều quan trọng, nhưng tổn thất kinh tế cũng không thể xem nhẹ. Nếu thắng trận mà tổn thất quá lớn, thắng lợi cũng không có ý nghĩa gì.
Cho nên việc luôn phải làm là tăng cường phòng ngự, giúp các thành viên đổi mới trang bị. Hai ngày một lần Lilan Carlos lại tổ chức huấn luyện chiến đấu, đó mới chỉ là bước đầu. Nếu thực hiện thuận lợi, sau này sẽ phải đặt ra cả một chương trình huấn luyện, không những nâng cao kỹ thuật cá nhân mà còn tăng cường khả năng phối hợp tập thể.
Đương nhiên, càng dấn sâu càng không ít vấn đề phải giải quyết, chẳng hạn thời gian lên mạng cua các game thủ không thống nhất, sở thích chiến đấu của mỗi người cũng không giống nhau... Nói tóm lại, nếu không gặp trở ngại quá lớn thì trước mắt nên án binh bất động, tập trung nâng cao sức mạnh kinh tế là khôn ngoan nhất.
Có lẽ bận rộn nhất là Túc Cầu Quán Lam, bởi cô ta bắt đầu dựa theo yêu cầu của các thành viên chế tạo ra thiết bị. Về cơ bản thì các game thủ tự cung cấp nguyên liệu, Túc Cầu Quán Lam hoàn toàn miễn phí khoản công xá. Có thể nói ngay cả bang hội cấp A cũng không có sự đãi ngộ này, cũng là một nhân tố để thu hút anh tài gia nhập.
Hiện tại, nhân số Phong Thần Hội đã lên đến một trăm năm mươi, thực sự vẫn chưa nhiều nhưng quý ở chất lượng, hầu như ai cũng có sở trường riêng. Chỉ cần thật sự có thực lực, hàm cấp không phải là điều kiện tuyển chọn chủ yếu. Đương nhiên quân hàm cao thì càng tốt, bởi có thể mang lại cho Liên minh không ít ưu đãi và một số đặc quyền nhất định. Ví dụ có một số sự vụ mà chỉ có cấp Liên minh nhất định mới có thể thực hiện, có điều với tình thế hiện nay của Phong Thần Hội, muốn thu hút các game thủ cấp tá trở lên cũng khó.
Năng lực quản lý của Tháp La, khả năng tổ chức của Thiên Thiên Bát Quái, sức sáng tạo của Túc Cầu Quán Lam tuy đều ưu tú, nhưng trong việc xây dựng bang hội cũng có những việc không thể lập tức thực hiện được. Có điều tốc độ phát triển như thế đã là quá nhanh rồi, nhất là khi chế độ hoạt động lại hầu như hoàn toàn tự nguyện. Nói thẳng ra, nhóm Lý Phong chỉ những chuyện cảm thấy hứng thú mới tham gia ý kiến, cũng giống Túc Cầu Quán Lam, tuy gia nhập bang hội vẫn tiếp tục những thử nghiệm riêng của mình. Về điều này, Phong Thần Hội thoải mái hơn các Liên minh khác nhiều.
Đây là điểm khác nhau quan trọng giữa một liên minh lớn và một liên minh nhỏ. Gia nhập Liên minh nhỏ, anh có thể cùng phát triển với nó, có thể phát huy cao độ năng lực và nhiệt huyết. Thiếu một trong hai điều đó, ai cũng không thể thành công.
Những nỗi lo lắng của Lý Phong hóa ra có hơi thừa, thật sự kỳ thi cũng không vất vả lắm. Năm thứ nhất Khoa cơ chiến, Salta đứng đầu, thứ hai là sư phụ của Salta, Lý Phong!
Salta làm gì cũng huy động toàn bộ sức lực, thành tích cao là điều không phải bàn, Lý Phong lại chủ trương không phô ra nhiều quá, quan trọng là không càn thiết. Trong lúc thi Chu Chỉ cũng đến, hiển nhiên muốn xem biểu hiện của hắn. Biết Lý Phong đứng thứ hai cô ta chỉ cười nhẹ vẻ thâm sâu... Mấy tuần không gặp, Chu ma nữ càng xinh đẹp và gợi cảm, nhưng… cũng càng đáng sợ hơn. Lý Phong không thể nhầm, trên người Chu Chỉ toát ra sát khí lành lạnh, hẳn vừa thực hiện xong nhiệm vụ gì đó khá máu me...
Vị trí thứ hai đủ cho Lý Phong không bị đuổi khỏi ký túc xá năm sao, xem như hoàn thành nhiệm vụ. Cha mẹ hắn tất nhiên không có ý kiến gì, chỉ cần con trai không bị phê bình và đạt tiêu chuẩn là họ vui rồi, trước nay hai người đều không kỳ vọng quá cao vào Lý Phong.
Thực ra Chu Chỉ đến vì một việc khác... Thi xong cô ta phải đưa Đường Linh đến Mặt trăng, tham gia cuộc tiếp xúc cới NUF. Có cô ta bên cạnh, sự an toàn của Đường Linh chắc chắn được bảo đảm. Ánh mắt dữ dội của Lý Phong, với Chu Chỉ chỉ là trò trẻ con... Nếu dễ dàng bị chọc tức như vậy, có lẽ Chu Chỉ đã chết hàng chục lần vì tức rồi...
Thi xong, cả bọn ăn mừng một trận. Mã Khả chủ trì, đồng thời cũng để mối quan hệ với Trương Sảnh Như tiến thêm một bước. Xem ra hai người đã có thể gọi là một đôi, có điều thái độ của Mã Kha làm Lý Phong hết sức lạ lùng... Một tên bại hoại dày dạn tình trường như Mã tiểu tử, khi yêu lại rụt rè thuần khiết như vậy...
“Cạn chén!”
Dù là nam hay nữ, tất cả đều sảng khoái nâng ly uống cạn. Đúng là không gì sảng khoái bằng thi xong! Do quan hệ trong game Vũ chiến, Mộ Tuyết và Lilan Carlos cũng tham gia ăn mừng. Mới nhìn ai cũng tưởng hai người là một cặp, hình như họ cũng có cảm nhận tốt về nhau nhưng không phải là về chuyện tình cảm đó... Khoảng cách hai người rất rõ ràng, đại khái chỉ có thể là bạn bè... Thật ra, không phải cứ anh hùng và mỹ nữ gặp nhau là nhất đinh phải bùng lửa xì khói!
Không khí rất thân thiết và cảm thông, Mộ Tuyết có chút kiêu ngạo nhưng bản chất là người tốt, chỉ hơi quá cứng nhắc. Lilan Carlos thì không phải nói... hình như không ai không thích người như vậy.
“Này, kỳ nghỉ đông các cậu định làm gì?” Mộ Tuyết đặt cốc xuống bàn, vừa cười vừa hỏi. Các sinh viên vào thẳng, vừa là bạn bè vừa là đối thủ cạnh tranh. Kỳ thi này, đánh giá tổng thể thì Đường Linh cao nhất, kế đến là Lilan Carlos, Mộ Tuyết, Salta, Hoàng Triều Dương, Lý Phong đứng cuối cùng. Chuyện đó làm mọi người khá bất ngờ.
Quen biết một thời gian, dĩ nhiên Mộ Tuyết không cho rằng đó là thực lực thật sự của hắn. Có lẽ gã này không muốn dốc sức? Hay đây là kẻ có chứng thờ ơ bẩm sinh? Nghe nói thời trung học Lý tiểu tử luôn im hơi lặng tiếng, không biết có phải giả vờ không?
“Tôi cùng Sảnh Như đến Bali tắm nắng!” Mẫ Kha nói vẻ hạnh phúc. Nhìn nụ cười ngây ngô của gã, rõ ràng đã say mê điên đảo rồi.
Với điều kiện kinh tế của hai người, đi Bali nghỉ không phải là chuyện khó. Có điều Lý Phong hơi lạ lùng... Mã Khã thì tích cực như thế, còn Trương Sảnh Như tuy cũng đáp ứng nhưng dường như luôn thiếu chút nhiệt tình. Không giống như hắn và Đường Linh, lúc nào cũng chỉ muốn gắn bó không rời. Có phải nhầm hay không, Lý Phong luôn cảm thấy trước mặt thì âu yếm nhưng thâm tâm Trưong Sảnh Nhu không xem trọng Mã Khả. Cho dù thế nào, chuyện này không thể nói ra được, chỉ hi vọng đó là do cô ta còn đắn đo mà thôi.
“Tôi phải lên Mặt trăng theo kế hoạch của công ty, gần Tết mới về. Hư... ai không đi với tôi thì không có quà...!” Đường Linh nói xong liếc Lý Phong quyến luyến.
Biểu lộ rõ rệt như vậy, không chỉ nam sinh mà nữ giới cũng thấy bất bình... “Đường Linh, đừng tốt với Lý Phong quá, cẩn thận không hắn lại xem thường cậu!” Mộ Tuyết lên giọng cảnh cáo. Đến tận bây giờ cô ta vẫn không hiểu vì sao một cô gái lại có thể si mê một gã trai nhiều như vậy, thật không phải là Đường Linh trong tưởng tượng của Mộ Tuyết.
“Ha ha, tôi và Salta phải đi Thái Cốc một chuyến, có kế hoạch luyện tập!”
“Hả? Lẽ nào các cậu muốn tham gia vũ đài ngầm? Nguy hiểm đấy!” Lilan Carlos im lặng một lúc mới lên tiếng.
“Yên tâm đi, chúng tôi sẽ để ý... Chúng ta là những học sinh tốt mà...!”
Đương nhiên chẳng ai tin mấy lời ấy. Thái Cốc là nơi nguy hiểm long ngư hỗn tạp, nhưng nếu không như vậy thì Lý Phong và Salta cũng không đi.
Năm nào cũng vậy, không ít học sinh các trường quân sự đến đó để thử sức, người muốn mạo hiểm không chỉ có Lý Phong và Salta.
Mộ Tuyết tham gia chương tình đào tạo phi hành viên, Lilan Carlos thì về nhà. Kỳ nghỉ đông đầu tiên trong Học viện, xem ra ai cũng rất hào hứng.
Đến tận tối muộn họ mới chia tay, Mã Kha sốt sắng đưa Trưong Sảnh Như về, đương nhiên Lý Phong phụ trách hộ tống tiểu công chúa.
“Phong ca, chúng ta cứ đi bộ thế này đi!” Khuôn mặt Đường Linh đỏ hồng. Trong nhà không thiếu rượu ngon nhưng trước đây cô chưa bao giờ uống, thật sự hôm nay mới là lần đầu tiên. Cảm giác chuếnh choáng lâng lâng thật tuyệt diệu...
“Tuân lệnh, công chúa chỉ dụ, hắc mã kỵ sĩ đương nhiên phải cung kính tuân theo!”
“Không phải, ca không phải hắc mã mà chắc chắn là Bạch mã hoàng tử!”
“Ha ha, ngốc ạ... Hoàng tử chắc chắn không đến lượt ta, kỵ sĩ thì còn tạm...” Thân phận giữa hai người thực sự luôn là vấn đề, phiền toái sau này vẫn chưa ai lường hết được.
Đường Linh bỗng dừng bước, ôm gương mặt xinh đẹp rồi nhìn Lý Phong chăm chăm... “Trong lòng người ta, ca chính là Vương tử!”
Thực sự có chút hơi men, nhưng đúng là cô đã nói ra những lời tận đáy lòng. Cho dù là một chiếc lá khô thì Lý Phong cũng không khỏi nhũn ra vì cảm động... Dám nói ra điều này, Đường Linh thật mạnh mẽ hơn hắn nhiều!
Tự ti lập tức bị đá văng... Hừ, Lý Phong ta là ai chứ? Là người thừa kế nền văn minh Maya, kẻ hùng mạnh nhất địa cầu không phải bàn...! Tuy hiện nay đang còn hàn vi nhưng tương lai hẳn sẽ rạng rỡ, chắc chắn xứng đáng với Linh nhi của hắn!
Hai người hôn nhau thật lâu, chỉ hận không thể cứ thế mãi không rời. Ánh trăng lung linh, con đường nhỏ trong vườn trường thật đẹp. Một cơn gió nhẹ lướt qua, lá cây xạc xào rung động, trời trở lạnh nhưng hai trái tim nóng bỏng đầy ý xuân...
Lý Phong vòng tay ôm chặt Đường Linh, tiểu công chúa cũng ôm ngang lưng hắn, hai thân thể áp chặt vào nhau... “Muội có thấy Trưong Sảnh Như là lạ không?”
Đường Linh gật nhẹ đầu, vì Mã Kha là bạn thân của Lý Phong nên cô mới như vậy, vốn Đường Linh không thích bình luận chuyện người khác.
“Mã Kha rất thích Sảnh Như, nhưng Sảnh Như có vẻ thản nhiên quá. Nếu con gái thật sự thích một người khác giới thì đối phương làm chút chuyện nhỏ cô ta cũng cảm động, đằng này Mã Kha cuống cuồng lên thế mà Sảnh Như chẳng biểu lộ gì.”
“Chà, hi vọng sau này sẽ khá hơn... Tuy Mã tiểu tử trước đây có chút phong lưu, nhưng lãng tử hồi đầu mới là quý. Chuyện khác có thể giúp chứ tình cảm là phải dựa vào chính mình, cho nên… Sau này đằng ấy phải thật đáng yêu đó...” Lý Phong cười gian tà.
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh