Chương 5: Đăng Kí Mạo Hiểm Giả

Hôm nay tôi sẽ đến hội mạo hiểm giả để đăng kí .

Đã isekai là phải đi làm thám hiểm giả mới đúng bài. Đó là suy nghĩ của tôi.

Maa, hình tượng của tôi lúc thế giới cũ đó là một bé loli xinh đẹp, dễ thương nhưng có một sức mạnh gánh team. Bá đạo thiên hạ.

Tôi đã quy tụ đủ hết hầu như các chỉ tiêu rồi chỉ còn là đi quẫy nữa thôi. Nói đến việc đó thì không chỗ nào phù hợp hơn đi làm mạo hiểm giả.

Nhưng phải ăn sáng đã.

Thực đơn bữa sáng khá ngon và đẹp mắt. Gồm một chiếc bánh mì, một bát súp được trang trí bằng một ít lá có mùi thơm và một cốc sữa tươi. Súp hơi có vị chua ngọt và mằn mặn, rất hợp khẩu vị của tôi, ăn với mì quả thực rất ngon, sữa béo , không hôi, và tuyệt.

[ Mà nè Mai, hội mạo hiểm giả nằm ở đâu vậy tôi muốn tới đó ]

[ Tiểu thư dễ thương muốn tới đó à, nó nằm khá gần đây thôi, xem nào. Đầu tiên đi theo con đường này về phía bắc, cứ đi thẳng như thế]

[ Vậy à, gì nữa không]

[ Sau đó quẹo phải đi tầm mười bước, tiểu thư sẽ thấy một cây Chia, đi tới đó sẽ có một con đường bên phải cô, qua đó và có một con đường nữa và tiếp tục quẹo phải, sau đó thấy căn nhà màu đỏ thì quẹo trái và đi thẳng rồi thấy....]

[ Thôi được rồi, tôi sẽ tự đi tìm lấy, cảm ơn cô đã giúp đỡ]

Chỉ đường như thế thì có mà chết con người ta. Tôi mà theo chỉ dẫn của bà chị này có khi lạc đến tận biển quá.

[ Vậy hả, vậy thì chúc tiểu thư đi mạnh giỏi nha.]

Tôi đứng dậy và đi mất.

Thị trấn này so với hôm qua thì có phần nhộn nhịp hơn. Chắc là vì tôi tới lúc chiều muộn và bây giờ là buổi sáng nên sự khác biệt đó có thể dễ hiểu được.

Người người nườm mượp mặc các trang phục kì lạ khác nhau đi qua lại.

Những người khác có vẻ là thương nhân đang cố gắng chào hàng qua những sạp hàng bằng xe ngựa của họ.

Nhưng chả thấy một bé á nhân nào. Dù đã là một loli á nhân rồi nhưng máu trong người vẫn không thay đổi. Dù gì thì tôi vẫn là trai thẳng đấy nhé, đừng để bị bề ngoài của tôi đánh lừa.

[ Xin lỗi, chú có biết hội mạo hiểm giả nằm ở đâu không ạ?]

Tôi hỏi một người đi đường, ông ta khá cao lớn, mang một đại đao trên lưng. ông ta giường như khá rành rọt về địa bàn ở đây.

[ Hội mạo hiểm giả ư, mày hỏi làm gì con bé á nhân kia]

Chết, đụng ngay thành phần bất hảo ghét á nhân rồi, sao mà xui thế không biết, rắc rối rồi đây. Chuồn lẹ.

[ Iya vậy tôi đi chỗ khác hỏi đây, chắc tôi làm phiền chú rồi hà. Bye bye]

Tôi quay người lại và định rời đi thì gã đàn ông ấy chụp tay tôi lại.

[ Mày định trốn à con nhãi Á nhân, mày xui lắm mới đụng vào tao đấy nhé, mày hỏi tao hội mạo hiểm giả ở đâu phải không ]

Làm gì đây, làm gì đây. Chạy trốn, hay là đấm hắn rụng răng rồi trốn. Nhưng nếu đấm hắn xong có bị bắt vì tội gây rối không. Tôi ghét nhất là bị bắt bởi cảnh sát.

[ Tôi không cần nữa, thả tôi đi đi ha, nha]

Hắn siết chặt tay hơn nữa, nhưng tôi chả thấy đau, hơi nhột tí thôi.

[ Đi theo tao]

[ Hyaaaa]

Hắn dùng hết sức nhấc bổng tôi lên và vác tôi đi.

[ Ông định đưa tôi đi đâu, thả tôi xuống, bằng không tôi sẽ cho ông ăn cháo ngay bây giờ]

Hắn chả quan tâm đến lời nói của tôi và cứ tiếp tục di chuyển. Hắn đi về phía bắc, rồi qua một con hẻm vừa, một con hẻm nữa. Những người xung quanh nhìn tôi đang dãy giụa trên vai người đàn ông, họ chỉ gửi cho tôi đó là ánh mắt của sự thương cảm và hiếu kì.

Tôi quyết định rồi, tôi sẽ đấm tên này và chạy trốn. Mặc kệ có bị bắt hay không.

[ Công hội mạo hiểm giả ở đây rồi cô.... Hự]

Tôi đấm "nhẹ" vào gáy hắn làm hắn lập tức lăn ra bất tỉnh. Có thể thấy rõ vết bầm tím hiệm rõ trên cổ hắn, in hình nắm đấm nhỏ nhắn.

[ Phew, cuối cùng cũng thoát, đáng đời tên mất nết. Đây là đâu đây, eh công hội mạo hiểm giả]

Trước mắt tôi là tòa nhà có dòng chữ to đùng và một hình biểu tượng cái khiên cùng hai thanh kiếm đan chéo vào nhau.

CHÀO MỪNG MỌI NGƯỜI ĐẾN VỚI CÔNG HỘI MẠO HIỂM GIẢ CHI NHÁNH TẠI THỊ TRẤN KEPMURU.

Tôi đơ người trong giây lát và nhìn lại ông chú mà tôi đã đánh gục đang úp mặt xuống đất bất tỉnh.

[ Vậy, hắn đang dẫn mình đến đây sao. Chết cha, mình lỡ đánh hắn ta rồi làm sao đây.]

Những người xung quanh hiếu kì chạy lại xem. Nhân lúc đó tôi từ từ lợi dụng cơ thể nhỏ bé của mình luồn lách giữa đám người trốn vào trong tòa nhà công hội.

Lỡ ông chú đó mà tỉnh dậy thì phiền lắm.

Tôi bỏ mặc người đàn ông đã giúp tôi đang bất tỉnh và bị bao quanh bởi một đám người và tiến vào công hội.

[ Chào mừng đến với công hội, chị là Lisa, tiếp tân ở đây, chị có thể giúp gì cho em]

Một bà chị xinh đẹp vếu khủng khác lại xuất hiện. Tôi có thể nhận ra ánh mắt của đám người dường như là mạo hiểm giả đang lén tia cô ấy. Sở hữu một mái tóc suôn mượt dài đến tận đùi làm tô điểm thêm hai ngọn phu sĩ trên ngươi cô ấy.

[ Em muốn đăng kí mạo hiểm giả]

[ V... vậy sao, vậy em hãy điền thông tin câu hỏi trong tờ giấy này nhé.]

[ Ê, con nhóc đó đăng kí mạo hiểm giả kìa, có tin được không]

[Nó tưởng đây là chỗ để chơi chắc,]

Những tiếng xì xào có thể nghe rõ từ đám sâu rượu đầu kia. Nhưng tôi mặc kệ họ và dùng chiêu 《kiếm khí》thổi bay can rượu của bọn nói xấu tôi.

[ Ôi rượu của tôi] những tiếng thét lần lượt thốt lên

♡☆♡☆♡

Tôi điền hết các câu hỏi vào đây. Nó giống kiểu làm hồ sơ xin việc ấy.

Tên : Yuna

Tuổi : 13

Giới tính: nữ

Chủng tộc: Thiên hồ

Lv : 30

Chức nghiệp: Ma kiếm sư

Tôi cam đoan sẽ tuân thủ luật được đề xuất bởi Công hội, nếu vi phạm sẽ bị xử phạt nặng.

Tôi viết chỉ lv 30 vì không muốn phiền phức , nếu viết lv thực sự chắc họ sẽ nói tôi nói láo hoặc bị điên, đại loại vậy.

Lv30 là lv bình thường trung bình thấp của game mà tôi chơi nên thế giới này chắc cũng thế.

Sau khi điền xong tôi đưa lại tờ giấy cho cô tiếp tân.

[ Lv... lv30, em có ghi nhầm không vậy]

[ Không,em ghi chính xác đấy ạ, Có chuyện gì sao]

( Thực ra còn vài ngàn cấp nữa mới đúng chị ạ)

[ Không, nếu đúng như vậy thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, chị sẽ kiểm tra sau khi làm thẻ cho em.]

Sau đó cô ấy cầm lấy tờ giấy tôi vừa điền và đi vào trong một lát và nhanh chóng đi ra.

[ Đây là thẻ của em , em có cần giải thích về hệ thống của công hội không?]

[ Vâng, nhờ chị]

[ Hệ thống của công hội rải khắp lục địa này, giường như chỗ nào cũng có và thẻ của em có thể sử dụng được ở bất kì nơi nào miễn là trụ sở công hội. Mạo hiểm giả được phân chia theo 9 cấp bậc, G là thấp nhất, vì là người mới nên em đang ở hạng này, tiếp theo là F, đến E mạo hiểm giả tập sự ,D , C mạo hiểm giả thành thạo , B là những người đã từng làm một nhiệm vụ chỉ định và lành nghề, A cấp bậc cao, sở hữu sức mạnh đáng nể AA là người sở hữu sức mạnh thông thường trên cấp 200, S phải đạt hạng AA và làm một nhiệm vụ được đề xuất bởi vương quốc và có tất thảy mười người hạng S. Hạng SS sở hữu sức mạnh vô song và chỉ mới một người đạt tới hạng này trong quá khứ nhưng anh ta mất rất lâu rồi, giờ chẳng còn ai đang ở hạng SS cả. Qua việc làm những nhiệm vụ ở công hội và bán vật phẩm tại đây mà điểm hạng của em sẽ được tích lũy. Em còn gì thắc mắc không]

Lisa giải thích khá cặn kẽ nên tôi cũng chả có gì mà thắc mắc cho lắm nhưng vẫn còn một vấn đề .

[ Nếu em bị tấn công và phản công lại làm người ta bị thương thì sao?]

[ Eh, trong trường hợp đó thì vì em có lí do chính đáng nên em sẽ không bị phạt gì cả, kể cả nếu em lỡ giết kẻ tấn công em nếu em chứng minh được rằng mình vô tội . ]

[ Oh may quá, lúc nãy em lỡ đánh người ngoài kia bất tỉnh, hắn bất ngờ tấn công em nên em đã đấm hắn một phát bất tỉnh. Chị giải quyết giùm em nha, vậy em đi đây.]

[ Này từ đã, em nói gì, em vừa đánh một người đến mức bất tỉnh ngoài kia ...]

[ Này con nhóc kia]

Lisa chưa nói hết thì một người thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt cáu kỉnh, mang theo một thanh kiếm bên gọi tôi.

[ Gì đây, anh muốn gì ở tôi .]

Hắn nhăn mặt lại.

[ Tao không thích phải xưng tên với một đứa á nhân yếu đuối như mày .Mày đã làm gì với đại ca tụi tao vậy hả? Mày đã dùng phép thuật gì mà làm đại ca tao bất tỉnh vậy?]

Đại ca . Hắn nói đại ca sao, đồng đội của tên lúc nãy à.

[ Ý anh nói là ông chú bất ngờ tấn công và xách tôi lên như một gói đồ bị tôi đánh bất tỉnh phải không?]

[ Mày đánh đại ca tao bất tỉnh ư, với sức mạnh của một á nhân như mày mà đủ sức đạnh gục một mạo hiểm giả hạng B như đại ca tao. Đừng có nói láo nữa]

Vậy là hắn chả chịu tin lời nói luôn. Cũng dễ hiểu thôi, làm gì có chuyện một cô bé 12-13 tuổi trông chả có gì là mạnh mẽ cả lại đánh gục được một mạo hiểm giả lành nghề chỉ bằng một đòn duy nhất.

[ Tôi không có làm gì anh ta cả, thực sự tôi chỉ đánh anh ta sau gáy một phát rồi anh ta ngất đi đấy chứ, chắc là do anh ấy yếu quá chăng?]

Ngay sau khi nghe câu trả lời của tôi, hắn nhăn mặt, gân xanh nổi lên, như thể muốn giết tôi ngay vậy. Tôi có thể cảm nhận được sát khí từ anh ta tỏa ra.

Bất chợt anh ta rút kiếm ra toan chém tôi ngay tại chỗ. Theo phản xạ, tôi rút thanh Linh kiếm bên hông ra trong tích tắc, chặn lại đường kiếm của hắn.

Âm thanh kim loại va chạm vang lên.

Sự việc chỉ diễn ra chỉ vẻn vẹn trong tíc tắc. Nếu là người thường thì có thể đã bị chém làm đôi rồi.

Chắc phải đánh nhau nữa rồi đây.