Chương 10: A! Có Trang Bị Mới Rồi!

Sau giấc ngủ trưa diệu dưới bóng gốc cây mát rượi, tôi gọi Sphix dậy. Đôi mắt của bé từ từ mở ra. Trông em ấy vẫn còn ngái ngủ sau giấc ngủ êm đềm ấy.

Tôi dắt en ấy ra khỏi công viên, cái dáng đi đang còn buồn ngủ của Shix trông đáng yêu làm sao.

Tôi ghé qua cửa hàng nước gần đó, tôi mua 1 chai nước lọc tinh khiết. Tiếp đó tôi dẫn em ấy đi mua "thánh vật". Chúng tôi quay lại cửa hàng của Emily.

「Kính chào quí khách!」

「A! Vị khách khi nãy sao, hai cô cần gì?」

「Tui muốn mua đồ lót cho cô bé này mà khi nãy quên bén mất」 (>.<)

「À vậy sao, mời hai người đi lối này...」

Emily dẫn tôi vào một góc nhỏ của cửa hàng. Sphix thì đang theo tôi từ phía sau. Có lẽ vì em ấy còn đang ngái ngái ngủ nên em ấy ít năng động hơn bình thường.

Tôi bắt đầu cởi bộ đồ của em ấy. Emily vào lấy thước dây đo cơ thể của Sphix. Sphix bật tỉnh trở lại (tỉnh táo trở lại), trông như có dòng điện chạy qua cơ thế nhỏ nhắn ấy.

「Ah..ư..ư... Nhột quá!」 (Sphix rên nhẹ)

Sau đó Emily lựa cho Sphix mấy cái bra và pantsu. Sau một hồi hào hứng, miệt mài chọn đồ cho Sphix, Emily cuối cùng cũng tỏ vẻ hài lòng.

Bộ đồ lót có thiết kế thoáng khí, mặc rất dễ chịu. Tôi cũng lấy thêm cho Sphix một chiếc váy ngắn nhỏ nhắn xinh xinh rồi đem mặc thử cho em ấy.

「Waaha.....Trông dễ chịu hơn rồi nè!」 (Sphix)

Emily bắt đầu cầm giấy và bút và viết điều gì đó.

「Đây, tổng cộng 65400 gold cho 4 bộ đồ lót và 1 cái váy nhé!」

Tôi thanh toán số tiền ấy và chào tạm biệt Emily. Sphix có vẻ phấn khởi hơn.

Hôm nay có vẻ tôi tiêu xài hơi bị nhiều nên tôi quyết định ngày mai đăng ký mạo hiểm giả cho Sphix và nhận vài quest để kiếm tiền.

Mặc dù số tiền hiện tại tôi có là rất nhiều nhưng một bậc hiền nhân ở thế giới cũ của tôi đã từng nói "Sau này, chịu khó cần cù thì bù siêng năng. Những cái loại, không làm mà đòi có ăn chỉ có ăn đ....."(mặc dù tôi không chắc người đó có phải là hiền nhân hay không).

Thế nên, tôi quyết định sẽ đến cửa hàng để mua vũ khí.

🦅•••

🦅•••🦅••

🦅•••••🦅•••

(눈_눈)

(SFX: Tiếng quạ)

...

Chung tôi đã thử tìm tiệm vụ khí.....NHƯNG CHẲNG THẤY NÓ Ở ĐÂU CẢ!!! Tôi có đi hỏi một số người nhưng có người thì không biết có người tỏ vẻ không muốn tới gần.

Cái thị trấn này đâu có to đến như vậy đâu nhỉ....

Vì chỉ số thể lực cao nên cả tôi và Sphix không cảm thấy mệt mỏi, nhưng dù vậy cả 2 cảm thấy chán nản.

Tính đến bây giờ cũng đã chiều, tầm 3-4 giờ gì đấy. Tôi định trở về căn phòng trọ cùng Sphix.

Tôi thở dài......kể ra ngày hôm nay cũng dài nhỉ....

Bỗng nhiên tôi nghe giọng nói thân quen phát ra ở gần đấy.

「Oiiiiii! Nàyyyy! Cô bé tai cáo.... à không Yuna-chan mới đúng」 (???)

Từ phía xa tôi thấy Benio vẫy tay chào chúng tôi. Kế bên Benio là Dom đang mỉm cười. Có lẽ 2 họ vừa làm nhiệm vụ mạo hiểm giả.

Sphix trở nên cảnh giác, em ấy nấp sau lưng tôi cũng phải thôi vì trước đây em ấy có gặp 2 người này đâu hoặc là vì trước đây em ấy đã chiến đấu với những mạo hiểm giả.

「Không sao đâu, đây là Benio và Dom, 2 người này là bạn của chị」

「Người lạ......mạo hiểm giả....」 (Sphix) - nói với vẻ rụt rè

「Chào 2 người nhé mà sao 2 người lại ở đây?」

「À, chúng tôi vừa làm nhiệm vụ xong đang trên đường về.」

「À mà này cô bé này là ai vậy?」

「Đây là Sphix, em ấy là bạn đồng hành của em」

「Vậy sao, chào em nhé Sphix」

「Nào chào 2 anh này đi」

Sphix đắn đo suy nghĩ một lúc. Có lẽ em ấy đang nhớ lại chuyện lần trước

「Chào 2 nười」 (

「.....À...à cảm ơn, Cô bé lễ phép nhỉ. Mà 2 người người đang định đi đâu vậy?」

「Khi nãy tụi này định đi mua một chút vũ khí cho cô bé này mà không thấy cửa hàng đâu cả, hai cậu có biết chỗ bán vũ khí không?」

「Cửa hàng vũ khí à, mà công nhận là nó khó tìm thật, những người mới đến thường mất thời gian để tìm cửa hàng vì nó nằm ở góc sâu của thị trấn. Nhưng không sao, chúng tôi biết nó ở đâu」

「Cô bé muốn đến cửa hàng vũ khí sao, vậy chỉ cần đi thẳng rội quẹo sang hướng này.......bla...bla........là tới」

「Cảm ơn hai người rất nhiều」

Chúng tôi tạm biệt Benio và Dom và đi theo chỉ dẫn của hai người đó khi nãy. Con đường tới cửa hàng ấy trong khá là phức tạp.

Cuối cùng, chúng tôi cũng đã tới cửa hàng. Cửa hàng nằm trong một góc khuất tầm nhìn. Bên ngoài cửa hàng được gắn bảng gỗ có ghi dòng chữ trông đơn giản.

«CỬA HÀNG VŨ KHÍ»

Cửa hàng được xây bằng gạch kiên cố, cửa số được làm bằng thủy tinh để trưng bày những món vũ khí nhỏ và một chậu hoa.

Tôi đẩy nhẹ cửa, tiếng chuông từ phía bên trên phát ra. Cái chuông được lắp bên trên cánh cửa để thông báo có khách. Chiếc cửa gỗ được sơn màu xanh, bên trên nó được gắn cái bảng có đề chữ ‹OPEN›.

Bên trong cửa hàng nội thất được trang trí rất gọn gàng. Các mặt hàng vũ khí được phân loại gọn gàng từ giá thấp đến giá cao. Gần đó có một góc để bày vũ khi cao cấp.

Bên cạnh đó, cửa tiệm còn trang bị một cái bàn nhỏ gần cửa sổ. Tuy là cửa tiệm vũ khí nhưng bên trong trông rất thoáng đảng và hơi giống một tiệm cà phê nhỏ.

「Ara ara, mấy bé dễ thương đến tiệm của chụy sao...」 (???)

Người này là chủ cửa tiệm nhỉ. Anh ta có thân hình to lớn cơ bắt cuồn cuộn, đầu hói, da hơi rám nắng, mặc quần bò, bên trên mặc tạp dề khỏa thân có hoa văn màu hồng lộ ra cơ bắp cuồn cuộn, trên túi của anh ta có đựng một số dụng cụ nhỏ. Khuông mặt anh ta đánh phấn và son môi hơi lố ........ trông rất chi là "nam tính" và chuyên nghiệp.

Trông anh ấy cỏ vẻ như đang chào đón chúng tôi.

Tên: ???

Chủng tộc: con người

Lv 60

Class: Thợ Rèn

Nghề nghiệp: Mạo hiểm giả, Thợ rèn

Trạng thái: Bình thường

HP: 7220/7220

Mp: 438/438

Sát thương vật lý: 1588.

Sát thương phép: 35

Kháng sát thướng vật lý: 920

Kháng sát thươnh phép: 589

Kháng độc: 11%

Kháng lời nguyền: 1%

Kháng mọi tình trạng bất lợi nhân vật: 11%

Chính xác: 92%

Nhanh nhẹn: 139

Thể lực: 6569

Tăng tốc độ rèn 10%

May mắn 1020

...

Tôi liếc nhìn từng món hàng. Các vũ khí ở đâu đều đầy đủ các loại. Tôi muốn lựa cho Sphix loại vũ khí tốt nhất. Vì sao tôi làm vậy ư? Bởi vì tôi là lolicon :>, vậy đi.

「Em muốn mua vũ khí cho mạo hiểm giả, chị có loại nào tốt không ạ」 (Yuna)

「Mấy thứ con người gọi là vũ khí nhỉ, em cũng muốn có một cái!」 (Sphix)

Người chủ tiệm nhìn Sphix một lát rồi mỉm cười bảo với tôi, dương như anh ta đã phát hiện ra điều gì đó, trông anh ta có vẻ không bất ngờ lắm.

「Được dzồi, em cứ ngồi ở đó đi, đợi chụy một lát」

Tôi ngồi vào chiếc ghế ấy, nơi chiếc bàn gần cửa sổ cùng với Sphix. đi lấy cho tôi hai ly nước ép trái cây, sau đó anh ta ngồi đối diện chúng tôi.

「Em cứ gọi chị là Alice là được. Thế cưng muốn chọn loại vũ khí nào?」

「Em là Yuna, còn cô bé kia là Sphix」

Alice mang cho tôi một vài vũ khí nhẹ như dao găm và kiếm nhỏ...Và một số thứ khác nữa.

「Mấy loại này tốt lắm, nhỏ gọn, và có vẻ nó hợp với em 」

「Dạ không em có vũ khí riêng rồi ạ, em chỉ muốn mua cho cô bé này thôi」

「Vậy à, không sao, mua thêm cho em cũng được, chụy giảm giá cho」

Mãi nói chuyện với mà quên mất không để ý Sphix, em ấy đã rời đi từ khi nào.

Sphix đang đứng cạnh đống vũ khí mắt nhìn chằm chằm về 1 hướng.

「Nè nè, ta muốn cái nãy」 (Sphix)

Sphix chỉ vào chiếc búa chiến cán dài màu đen, xung quanh đầu búa có những chiếc gai nhọn nhỏ. Nó được đặt ở nơi chứa vũ khí cao cấp.

có vẻ tỏ ra bất ngờ.

「À cái đó khá nặng, cô bé chắc không cầm nổi đâu....」

Sphix cầm chiếc búa lên một cách nhẹ nhàng.... Alice có chút bất ngờ

「Tuy vậy nhưng nó được loại nguyên liệu hiếm và được yểm phép lên, vậy nên nó có giá khá cao, nó từng là vũ khí của mạo hiểm giả rank S đã về hưu và đươc có lẽ nó là món đắt nhất ở đây...」

Tên: ‹Đại Thiên Phủ›

Phân Loại: Vũ khí chiến đấu

Sát thương gây ra: 4703~9653

Độ bền: 954342/954342

Hiệu ứng nhận được:

  • Tăng 12 AT

  • Tăng 5 DF

  • Tăng 25% tốc độ tấn công

Khả năng:

- Có 5% nhân đôi sát thương

- Tăng 4% hồi phục khi sử dụng vật phẩm

"Trông nó khá mạnh nhỉ"

「Nè Sphix, em nó chứ?」

*Sphix gật đầu x2

「Vậy sao, Chị Alice em "chốt đơn" cái này nhé」

「Nó là đồ hiếm nên có hơi quá mắc, tiếc thật nhỉ....ủa mà khoan em lấy nó thiệt hả!? Được dồi được dồi như, khi nãy chụy nói, chụy giảm 10 000 Gold cho cưng nhé」

Alice vừa gói món vũ khí vừa quay sang nói với tôi.

「Chụy thấy hình như bé Sphix là Long Nhân Tộc nhưng không ngờ em ấy lại mạnh như vậy đó」

"Có vẻ Alice nhầm lẫn Sphix với Long Nhân Tộc, mà điều đó cũng tốt thôi."

*Long Nhân Tộc: Một chủng tộc bán nhân là hậu duệ của loài rồng và con người. Được miêu tả trông giống như con người và mang một số đặc điểm của loài rồng. Do tỉ lệ lai tạo giữa người và rồng khá là thấp nên Long Nhân Tộc là một chủng tộc hiếm và có ít cá thể tộn tại. Long Nhân Tộc được thừa hưởng sức mạnh từ loài rồng nên sức mạnh có hơn người thường.

「Muhaha, ta là mạnh nhất chỉ đứng sau Yuna thôi」

「Cô bé nói gì chụy đây không hiểu lắm nhưng đây, món hàng chị đã bọc lại xong rồi」

「Cảm ơn chị nhiều ạ」

Tôi lấy trong kho đồ ra số tiền và trả tiền cho Alice, mà số tiền đó cũng khủng thật, hơn 1 triệu Gold luôn :>.

Alice vẫy tay tạm biệt chúng tôi một cách nồng nhiệt.

「Hẹn gặp lại mấy đứa nha~~」

Thật ra tôi mua món vũ khí này cho Sphix không phải (chỉ là) vì tôi là lolicon mà là vì có thể sau này chúng tôi có 1 cuộc hành trình dài đầy gian nan đang chờ ở phía trước.

Sau khi đi được một lúc tôi cất món vũ khí vừa mua vào kho đồ.

...

Chúng tôi bắt đầu đi qua những con đường, những góc hẻm về phòng trọ.

Ánh mặt trời yếu dần

...

Mặt trời bắt đầu lặn đằng sau những đồi núi, những ánh đèn từ những chiếc cửa ló lên. Tôi cùng Sphix trờ về phòng trọ sau 1 ngày dài.

Mọi người bắt đầu trở về nhà sau một ngày lằm việc mệt nhọc. Các rạp hàng rong đã đóng cửa. Không khí nhộn nhịp của thị trấn đã biến mất thay vào đó là tiếng cười đùa của những người đang vây quần bên gia đình và bạn bè.

Sphix nắm tay tôi đi trên con đường trở về để chuẩn bị cho cuộc hành trình sáng mai.

「Nè, thực sự ta cảm thấy biết ơn ngươi đấy. Thật sự đây là lần đầu ta cảm thấy vui đến vậy」

「Không có gì đâu 」 (~ ̄▽ ̄)~

Sphix vừa nói với tôi vừa mỉm cười với giọng điệu dễ thương.

Mà cảnh này tôi đã trải qua ở đâu r thì phải......

Tôi vừa nắm tay Sphix vừa tiếp tục trở về phòng trọ

"Không biết tối nay có món gì nhỉ gì nhỉ"

"Mà trước đó đi tắm một cái đã cho sướng"

.

.

.

...(* ̄0 ̄)ノ

(´・ω・`)