Cảm ơn bạn tr4nb1nh2018 đã ủng hộ mk 6 lt. Hôm nay đổi lại sẽ có 10 chương nhưng do đã là cuối ngày mk xin chịu sang ngày mai nhé. Hôm nay 3 chương.
***
Tối hôm đó
Dương đến phòng của Vũ Hạ, nàng đang ngồi trên giường đợi hắn trong lòng thâó thỏm.
Phải biết rằng nàng rất hi vọng hắn chữa khỏi cho nàng Yên thảo chi độc. Hắn hiệntại là cọng rơm cuôi cùng còn lại để nàng bám lấy hi vọng cuối... Nếu như hắn nừa mk mình sẽ cho hắn đẹp mặt.-nàng thầm nghĩ nhưng khi Dương bước tới nàng lại nhảy cẫng lên vì bị dọa.
-Cô làm gì mà luống cuống vậy?? Ăn vụng gì sao?- thấy nàng hốt hoảng Dương pha trò chọc nàng cho nàng vui nhưng khi hắn nhìn lại nàng thì hắn cười khổ
Aizz... Nữ nhân này thực sự bị chọc cho đến nỗi hận không thể giết mk rồi. Nhưng thôi, cứu người hơn cứu hỏa mà, vào việc chính đã...
Dương gật đầu rồi cười:
-Trước khi trị liệu ta nói cho cô biết 3 vấn đề.
Vũ Hạ lạnh lùng nhìn hắn nói ra:
-Có chuyện mau nói, ta không thích người úp úp mở mở như ngươi.
Dương gật đầu:
-thứ nhất, cách thức trị liệu của ta rất fdặc thù. Cương tâm của ta là hỏa diễm biến gị và một tiểu khô lâu. Ta trộn lẫn hai loại lực lượng cương tâm lại và giúp cô trị liệu, mỗi ngày hai giờ ta sẽ đến đây trị liệu cho cô.
Vũ Hạ hơi nghi hoặc về cách thức chữa trị nhưng nàng cũng chỉ gật đầu:
-Được rồi, ta đồng ý
Dương gật đầu:
-thứ hai, ta cần rất nhiều dược liệu để có thể luyện tụ linh đan, đề thămg tu vi của mình. Coi có tiền để có thể mua mấy thứ đó chứ?- Dương cười bỉ ổi nói ra. Hắn đây là đang bức bách Vũ Hạ xuất tiền "bao nuôi" hắn đây mà.
Vũ Hạ trợ mắt giơ tay lên vận dụng cương tâm của mình định cho hắn hốc một đợt sét miễn phí. Nhưng khi nàng vừa điều động linh khí trong cơ thể thì yên thảo chi độc đã tiếp cận và nuốt sạch chúng. Nàng hốt hoảng thu hồi linh khí nhưng đã muộn, yên thảo chi độc đã cắn luốt sạch sẽ linh khí trong cơ thể nàng.
Vốn đạt đến luyện khí tầng năm nhưng chỉ vì nông nổi Vũ Hạ của chúng ta lại một lần nữa trở về lv0. Nàng khóc không ra nước mắt nhìn chằm chằm Dương như muốn ăn thịt hắn.
Dương lắc đầu:
-Chưa nói điều thứ ba đã vi phạm rồi. Cô làm tôi lại mất công thêm đó. Điều thứ ba: cho dù bất cứ trường hợp nào
Cô cũng không được vận dụng lực lượng khi băng lực của cô chưa trở về trạng thái đỉnh phong. Nếu như cô rảnh rỗi quá thì cứ làm vậy. Tôi không ngăn cản.còn giờ cô có cái gì nào?đưa ra trợ giúp tôi một chút đi chứ?
Vũ Hạ lạnh lùng lấy ra một bình đan dược nói ra:
-Đây là thánh cấp tụ linh đan, một viên này có thể tăng tốc độ hấp thu lên 5 thành. Trong bình này có 19 khỏa đan dược, ta mong rằng ngươi sẽ giúp ích cho ta vì ta đã bao luôi ngươi rồi.
Dương gật đầu:
-Bây giờ thì bắt đầu trị liệu thôi. Cô hãy thả lỏng cơ thể, đặt tay của cô lên tay tôi sau đó ta bắt đầu trị liệu.
-Cái... Cái gì??? Đặt tay ta vào tay ngưoai ư??-Vũ Hạ hét toáng lên đưa hai tay ôm trước ngực- Tên biến thái, ngưới lợi dụng ta rồi chiếm tiện nghi phải không?
Dương trừng mắt. Cái gì mà chiếm tiện nghi? Ta đây mất công chữa trị cho cô có mà cô chiếm tiện nghi của ta thì có.
Nhưng rồi Dương không để ý đến Vũ Hạ, hắn tóm lấy cổ tay nàng và quát lên:
-Thả lỏng tinh thần!
Sau đó hắn đưa cả hai lực lượng cương tâm vào trong kinh mạch của Vũ Hạ tiến vào cương tâm nàng khiến cho nàng cảm thấy đau đớn.
Vũ Hạ, nàng không nghĩ đến tên luyện khí tầng một này lại có một lực lượng cương tâm hùng hậu đens ậy. Phải biết rằng kực lượng cương tâm của hắn ít nhất cũng đã bằng cao thủ kết đan kì đỉnh phong ah nha!
Nhưng rồi nàng lại cảm giác vô cùng lạ. Cảm giác ấy không thể diễn tả bằng lời nhưng nó khiến nàng như bị hút đi hồn phách, thư sướng tới tuột cùng.
Dương cũng chỉ tập trung trị liệu cho Vũ Hạ. Hắn không hề có cảm giác như nàng nên không ngừng tăng tốc độ vận chuyển của lực lượng cương tâm để giải độc.
vũ Hạ rên rỉ không thôi. Nàng xấu hổ tới tận mang tai... Cảm giác này quá là... Phiêu ah!?
-Dừn... Dừng ...lại!- Vũ hạ cố gắng nói ra. Nàng đã ướt đẫm mồ hôi cả người. Phía dưới... Một cỗ ấm nóng đang dần tuôn ra...
-Ahhh....-Vũ hạ kinh hãi hét lên trông đầu. Cơ thể nàng đang run rẩy, dòng chất nhờn cũng theo đó mà càng ngày càng nhiều khiến cho Vũ Hạ một thân sử nữ khó sử.
Dương trợn tròn mắt nhìn Vũ Hạ. Hắn không biết rằng việc trị liệu lại gây ra phản ứng của Vũ Hạ như vậy. Hắn chờ nàng ổn định lại thân hình mới ôn tồn lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho nàng.
-Cô có sao không?- Dương hỏi- ta thấy cô có vẻ không khỏe cho nắm.
Vũ Hạ uất ức lau nước mắt nhìn hắn. Tên nam nhân này... Hắn đúng là cầm thú. Linh hồn giao nhau. Đây rõ ràng là linh hồn giao nhau vậy mà hắn không cảm thấy gì ư??
Nghĩ liền nói, vũ hạ nhìn thẳng Dương hỏi:
-Ngươi không có cảm giác gì ư? Kiểu như... Thư sướng ấy??
Nói xong mặt nàng đỏ bừng như đít khỉ. Phải biết việc ấy với con gái luôn là chủ đề nhạy cảm, các nàng nói ra luôn luôn không rõ ràng.
Dương thì đúng cái gã mù gái. Đã thế hắn như một tên vô cảm khi linh hồn của hắn gia nhau với linh hồn của Vũ Hạ. Hắn lắc đầu cho nàng đáp án. Sau khi thấy nàng ổn định lại hắn lại tiếp tục công việc của mình như không có việc gì sảy ra. Chẳng qua hắn cũng như yêu cầu của Vũ Hạ, tốc độ giải độc chỉ còn 1/2 so với ban đầu.
Sau khi trị liệu xong hắn chần chừ hỏi:
-Cô muốn giữ vững tốc độ trị liệu hiện tại??
Vũ Hạ gật đầu. Linh hồn giao nhau đâu phải chuyện đùa? Nếu như cứ như tốc độ ban đầu của hắn chỉ sợ... Nàng sẽ bị nghiện mất.
Dương suy nghĩ chút ít nói ra:
-Nếu như với tốc độ hiện tại chỉ e là phải mất một tháng mới có thể trị liệu được xong mất. Hay là...
Hắn chưa kịp nói thì Vũ Hạ đã kéo thếch hắn lên rồi ném ra cửa phòng, đóng chặt cửa lại. Dương hơi có chút ngạc nhiên nhưng rồi hắn cười to:
-ngày mai ta sẽ lại tới...
Nghe thấy câu này Vũ Hạ bủn rủn tay chân. Nàng ngồi thụp xuống thở gấp. Sau khi không nghe thấy tiếng động bên ngoài truyền tới nàng mới về giường nằm úp mặt vào gối.hôm nay quả thật là ác mộng!- ngàng nghĩ rồi định đứng lên đi tắm rửa nhưng vừa đứng dậy nàng lại thấy chiếc khăn tay của Dương...
Nhặt nó lên nàng cười khổ. Hắn lại quên đồ rồi. Nàng bỏ chiếc khăn xuống cạnh gối tắm rửa và thay quần áo chuẩn bị đi ngủ...