Dịch: Dương Thành
Bản cv lấy từ truyenyy.com
---------------------------------
Câu kia của thanh niên trung thực tự nhiên là nói với học tỷ xinh đẹp.
Thẳng đến lúc này, trên khán đài năm nhất mới bộc phát ra tiếng reo hò như sơn hô hải khiếu. Thắng, đúng vậy, năm nhất thắng, biến không thể thành có thể, dưới tình huống tỷ lệ đặt cược cao như vậy, bọn hắn thắng.
Bọn hắn chiến thắng người mạnh nhất năm thứ tư được tất cả mọi người xem trọng, Thất Bảo Đao Lưu Bảo Xuyên.
Lam Hiên Vũ lúc này đã cùng một lão sư hệ Trị Liệu đến bên cạnh Lưu Phong, hào quang lục sắc lượn lờ, trị liệu tổn thương trên người hắn.
Không hề nghi ngờ, tuy rằng chiến thắng cuối cùng là Lam Hiên Vũ, nhưng tác dụng của Lưu Phong là cực lớn. Nếu như không phải hắn cưỡng ép khống chế được Lưu Bảo Xuyên, làm cho Lưu Bảo Xuyên không cách nào chính thức xuất đao, cho Lam Hiên Vũ cơ hội tiếp cận công kích, kết quả không biết sẽ như thế nào.
Lưu Phong nhếch miệng cười một tiếng, hướng Lam Hiên Vũ giơ ngón tay cái, nói: "Không có việc gì, ta không sao. Vạn năm Thiên Thanh Đằng coi như không tệ, chẳng những giúp ta vững chắc cảnh giới tứ hoàn, còn để cho thân thể của ta trở nên dẻo dai hơn rồi. Nói cách khác, tuy rằng ta có thể kiên trì, nhưng dưới đao mang công kích, Hồn Kỹ của ta khẳng định ko thể triển khai toàn bộ uy lực."
Lão sư đang trị thương cho hắn kinh ngạc nói: "Ngươi ăn hết vạn năm Thiên Thanh Đằng?"
"Đúng vậy ạ!" Lưu Phong nói.
Lão sư lập tức thu hồi hào quang trên tay, nói: "Vậy không cần chữa trị, chút ít vết thương ngoài da, qua một ngày là ổn rồi."
Nói xong, vị lão sư này xoay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ: "Sao trẻ con bây giờ lắm tiền thế? Hết Bạo Huyết Quả lại đến vạn năm Thiên Thanh Đằng."
Đúng vậy, viên trái cây màu đỏ thắm lúc trước Lam Hiên Vũ cho bọn hắn ăn tên là Bạo Huyết Quả, một miếng Tử cấp huy chương có thể mua năm viên.
Tác dụng của nó chỉ có thể duy trì năm phút đồng hồ, nhưng trong năm phút này, có thể làm cho năng lực hồn sư tăng lên 30%. Nói cách khác, lúc trước tu vi Lam Hiên Vũ đạt đến tứ hoàn, Đống Thiên Thu bọn hắn tu vi đều là tiếp cận ngũ hoàn. Bằng không mà nói, bọn hắn làm sao có thể khống chế nổi Lưu Bảo Xuyên!
Mấu chốt là Bạo Huyết Quả đối với hồn sư thất hoàn trở xuống đều hữu hiệu. Bọn hắn mới tam hoàn, tứ hoàn đã sử dụng, tuyệt đối là lãng phí.
Bạo Huyết Quả ưu thế lớn nhất ở chỗ sau năm phút đồng hồ hiệu quả biến mất, hết thảy như thường, không có thời kỳ suy yếu, cũng không tiêu hao hồn lực bản thân, nếu không nó cũng sẽ không mắc như vậy.
Trận này, bọn hắn ăn hết bốn viên, tính ra là 160 vạn đồng liên bang. Chưa kể đến Đống Thiên Thu ăn vạn năm Huyền Băng Tủy, Lưu Phong ăn vạn năm Thiên Thanh Đằng.
Không có vạn năm Huyền Băng Tủy, Thâm Lam Ngưng Thị của Đống Thiên Thu chưa hẳn đã đông lạnh được Lưu Bảo Xuyên mặc Nhất Tự Đấu Khải toàn diện bộc phát.
Lưu Bảo Xuyên vì cái gì vừa lên đã mặc vào Đấu Khải, chính là muốn làm cho mình không bị đối phương khống chế. Hắn làm sao ko biết, một đối bốn, sợ nhất là bị đối phương khống chế, thế nhưng, tất cả Hồn Kỹ loại khống chế Lam Hiên Vũ an bài đều thành công.
Cái này hoàn toàn là bởi vì Lam Hiên Vũ không tiếc vốn gốc! Vì trận đấu này, hắn đã đầu tư vào rất nhiều tài nguyên. Cho nên, trận này nhìn qua làm cho người ta cảm thấy bất khả tư nghị, thực chất là bởi vì có tiền, căn bản chính là dùng huy chương đánh đấy.
Lưu Phong chứng kiến lão sư hệ Trị Liệu ly khai, nhìn lại một chút trên người mình, không biết do tác dụng của vạn năm Thiên Thanh Đằng hay là bởi vừa mới trị liệu, miệng vết thương quả nhiên đều thu nhỏ lại rồi, tuy rằng toàn thân vẫn đau nhức như kim đâm, nhưng miệng vết thương không chảy máu.
"Đi thôi, chúng ta thắng. Ha ha ha!" Không có người nào so với Lam Hiên Vũ càng vui vẻ hơn. Trận này, hắn đặt cược 65 miếng Tử cấp huy chương, tỷ lệ hoàn trả tiếp cận 1: 2,3, hắn thu hoạch còn nhiều hơn hai trận trước a! Hắn đã nhận được 145 miếng Tử cấp huy chương, nói cách khác, tất cả huy chương tiêu hết lúc trước chẳng những đã trở về, còn có dư.
Điều đầu tiên hắn muốn làm bây giờ chính là đến hiệp hội Đoán Tạo Sư trả lại huy chương, huy chương còn thừa liền giữ lại.
Trận tiếp theo đối chiến năm thứ năm, hiện tại xem ra đã không còn quan trọng như vậy rồi. Hắn sẽ không bao giờ đặt cược huy chương nữa. Lần này thi đấu khiêu chiến vượt cấp, hắn thu hoạch thật lớn, làm sao có thể không vui?
Có nhiều huy chương như vậy, đừng nói Đấu Khải, tiền mua Cơ Giáp hắn cũng dư rồi.
"Lớp trưởng, quá tuyệt nha! Chúng ta vậy mà chiến thắng Lưu Bảo Xuyên." Đinh Trác Hàm hưng phấn nhào tới.
Bọn hắn đã chiến thắng học trưởng năm thứ tư a! Nơi này là Học viện Sử Lai Khắc, dưới tình huống thực lực rõ ràng yếu hơn đối thủ, bọn hắn vậy mà thắng.
Nhất là Bạo Huyết Quả kia, cảm giác sau khi ăn hết thật tốt. Loại thiên tài địa bảo này tuy rằng đắt, nhưng hiệu quả tăng phúc tốt, hơn nữa không có tác dụng phụ, thậm chí đối với tu luyện của hắn còn có chỗ tốt nhất định, trong ba ngày tu luyện hiệu quả tăng gấp bội. Hắn càng ngày càng cảm thấy cùng Lam Hiên Vũ ở một chỗ rất có tiền đồ.
Lúc này, trên khán đài, từng đạo thân ảnh lần lượt nhảy xuống, chính là các học viên năm nhất. Bọn hắn đã không thể chờ đợi được nữa, chạy như bay đến, trừ Đống Thiên Thu được Lam Mộng Cầm bảo vệ bên ngoài, ba người khác nhanh chóng bị ném lên không, ngay cả Lưu Phong bị thương cũng không thể "May mắn thoát khỏi".
Tiếu Khải không xuống, hắn đứng ở trên khán đài, vô cùng tự hào. Với hắn mà nói, trận này thắng lợi tuy rất không tồi, nhưng hắn càng coi trọng biểu hiện của Lưu Phong.
Đối mặt với đao mang phảng phất muốn xé rách người, Lưu Phong ko lùi bước, hoàn thành nhiệm vụ của mình. Trước mặt Lưu Bảo Xuyên sát khí ngập trời còn có thể làm được điểm này, thật sự rất không dễ dàng!
Bất quá, Bạo Huyết Quả bọn hắn ăn kỳ thật còn có một đặc tính, chính là có thể làm cho tâm tình người dùng trong thời gian ngắn không chịu bất kì ảnh hưởng gì.
Lam Hiên Vũ lúc chọn Bạo Huyết Quả cũng đã cân nhắc đến vấn đề này. Bọn hắn ăn hết Bạo Huyết Quả, đối phương ý chí chiến đấu mạnh mẽ cỡ nào cũng ko vấn đề.
Hơn nữa, Lam Hiên Vũ còn phát hiện, sau khi mình ăn hết Bạo Huyết Quả, hiệu quả tựa hồ còn có chút bất đồng. Thời điểm khí huyết bạo phát, tốc độ huyết mạch của hắn hấp thu sinh mệnh năng lượng cũng tăng nhanh. Sinh mệnh năng lượng dư thừa tối hôm trước hắn hấp thu tại Hải Thần Hồ trong chốc lát ít đi vượt quá một phần ba. Nói cách khác, Bạo Huyết Quả có thể tăng tốc độ hấp thu sinh mệnh năng lượng, tăng cường huyết mạch chi lực. Huyết mạch chi lực cùng hồn lực của hắn lại là cùng một nhịp thở, nói cách khác, hắn hoàn toàn có thể thông qua phục dụng Bạo Huyết Quả đến tu luyện, để cho tốc độ tu luyện của mình trở nên nhanh hơn. Đương nhiên, đây là vô cùng xa xỉ. Mua một viên Bạo Huyết Quả so với đi Hải Thần Hồ tu luyện một lần đắt hơn nhiều.
Đổi lại trước kia, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng bây giờ khác rồi! Hắn đã là kẻ có tiền. Về sau hắn thật sự có thể thử xem một chút, hiệu quả cuối cùng như thế nào.
Hiện tại một lần đi Hải Thần Hồ, trở về hắn phải mất mười ngày đến nửa tháng mới có thể hoàn toàn tiêu hóa.
Vì để tiết kiệm huy chương, nửa tháng đến hai mươi ngày hắn mới đi Hải Thần Hồ một lần.
Nếu đem thời gian tiêu hóa giảm bớt ba ngày, thậm chí tại Hải Thần Hồ ăn một viên Bạo Huyết Quả, có thể tăng cường rất lớn tổng sản lượng hấp thu sinh mệnh năng lượng, như vậy, tốc độ tu luyện ko phải có thể tăng lên vài lần sao? Đương nhiên cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên, một tuần lễ chỉ sợ phải dùng ít nhất năm miếng Tử cấp huy chương.
Thật sự là đáng sợ! Bất quá, có thể thử xem a?
Mang theo tâm trạng vô cùng sung sướng, Lam Hiên Vũ thật vất vả mới thoát khỏi các học sinh, lén lút đi tới trung tâm hậu cần, đeo khẩu trang đi nhận huy chương.
"Ngươi biết ko? Tiểu tử nhà ngươi đã trở thành đối tượng không được chào đón ở đây." Lão sư của trung tâm hậu cần ai oán nhìn hắn.
Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng, nói: "Lão sư, người đừng nói như vậy, ta đều làm theo quy tắc mà."
Lão sư hừ một tiếng: "Vòng tiếp theo ngươi còn tham gia dự đoán ko?"
Lam Hiên Vũ vội vàng lắc đầu: "Không được, không được, ta thật sự không thích dự đoán, cá cược là không tốt. Lúc nào hoàn toàn có nắm chắc ta mới đến đấy."
Lão sư khóe miệng co giật một lát: "Nói như vậy, tiểu tử nhà ngươi coi chỗ chúng ta như máy rút tiền ATM rồi hả?"
"Hắc hắc, hắc hắc. Lão sư ta đi trước." Lam Hiên Vũ vội vàng rời đi. Hắn không đi chỗ nào khác, thẳng đến hiệp hội Đoán Tạo Sư.