Chương 466: Thanh niên tóc đỏ cùng thanh niên trung thực

Dịch: Dương Thành

Bản cv lấy từ truyenyy.com

---------------------------------

Lam Hiên Vũ đau đớn: "Lão sư, ta sai rồi, ta nhất định sẽ cố gắng." Nói xong, hắn vội vàng bỏ chạy.

Trận thi đấu khiêu chiến vượt cấp thứ hai đã đến. Lần này người đến xem so với trận đầu nhiều hơn một ít, bởi vì đệ tử năm thứ ba đều đến.

Lam Hiên Vũ bởi vì tham gia dự thi, cũng không có trên khán đài, mà chờ ở bên trong thông đạo dành cho tuyển thủ.

Hắn nhắm hai mắt lại, yên lặng chờ đợi.

"Hiên Vũ ca ca, ngươi đang suy nghĩ gì đấy?" Bên hắn tai đột nhiên truyền đến thanh âm Nguyên Ân Huy Huy.

"Không có gì, ta suy nghĩ chiến thuật." Lam Hiên Vũ nói ra.

"Trận này có cái gì phải nghĩ nữa, chúng ta nhất định sẽ thắng. Ta nhất định sẽ đánh bại nàng, coi như là nàng có Đấu Khải cũng vậy." Nguyên Ân Huy Huy một bộ dạng mười phần tin tưởng.

"Nhưng vấn đề là, hôm nay ngươi chỉ sợ không gặp được nàng." Lam Hiên Vũ cười nói.

Nguyên Ân Huy Huy sững sờ, đúng lúc này, tuyển thủ dự thi bắt đầu tiến vào trong sân.

Lam Hiên Vũ đi ở phía trước, Nguyên Ân Huy Huy, Băng Thiên Lương đi theo phía sau hắn, ba người cùng một chỗ đi ra.

"Lớp trưởng, cố gắng lên! Năm nhất bất khả chiến bại!" Trên khán đài đột nhiên truyền đến tiếng hò reo long trời lở đất.

Lúc này, khán đài bên kia, có hai thanh niên tầm thường đang ngồi trong góc, bọn hắn đều mặc đồng phục màu xanh lá.

Thanh niên bên trái bắt chéo chân, một đầu tóc đỏ tung bay, tướng mạo anh tuấn, thậm chí có chút ít hương vị xinh đẹp: " Tiểu học đệ bây giờ thật đúng là mười phần tự tin a!"

Ngồi phía bên phải hắn là một gã thanh niên nhìn qua có chút chất phác, một bộ dáng đặc biệt trung thực. "Niềm tin bắt nguồn từ thực lực. Khí thế rất trọng yếu. Ta gần đây đang nghiên cứu, dựa vào khí thế có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực bản thân." Thanh niên trung thực trầm ngâm nói.

"Ngươi cảm thấy hôm nay năm nhất có thể thắng sao?" Thanh niên tóc đỏ nói ra.

Thanh niên trung thực nói: "Hẳn là có thể. Trên khán đài ta thấy được Đường Vũ Cách. Nếu như năm thứ ba người xuất chiến chính là Đường Vũ Cách, như vậy tỷ lệ thắng sẽ khá lớn. Nàng đã lục hoàn rồi. Võ hồn Ngũ Hành Kỳ Lân của nàng, sau khi tu vi đạt đến ngũ hoàn, mỗi một nhất hoàn tăng thêm đều là một lần biến chất. Nếu ko phải nàng, năm thứ ba hẳn là khó chiến thắng. Năm nhất Nguyên Ân Huy Huy võ hồn đã lần thứ hai thức tỉnh, tương lai sẽ rất mạnh."

"Có thể vượt qua ngươi?" Thanh niên tóc đỏ cười hỏi.

Thanh niên trung thực thành thật mà nói: "Hơi khó đấy." Hắn tựa như đang trình bày một sự thật, hoàn toàn không có nửa điểm khoe khoang. Mà thanh niên tóc đỏ cũng cho là hắn nói không sai, tự đáy lòng gật đầu.

"Muốn vượt qua tên "yêu nghiệt” như ngươi quá khó khăn. Mà nhắc mới nhớ, sao ngươi còn không đi Nội Viện? Vẫn còn chiếm chỗ Ngoại viện, ngươi không chán sao? Ngươi đi rồi, ta chính là đệ nhất." Thanh niên tóc đỏ tức giận nói.

Thanh niên trung thực than nhẹ một tiếng, nói: "Coi như là ta đi rồi, lớp chúng ta chí ít cũng có hai người mạnh hơn ngươi. Dù sao chênh lệch vẫn là chênh lệch."

Thanh niên tóc đỏ khóe miệng co giật một lát: "Không nói thật ngươi có thể chết sao? Ta đã bị ngươi đả kích nhiều năm như vậy rồi."

Thanh niên trung thực thờ ơ cười một tiếng: "Quen được là tốt."

Thanh niên tóc đỏ đột nhiên nổi giận nói: "Quen cái đầu ngươi! Hừ!"

Thanh niên trung thực thản nhiên nói: "Ngươi cùng ta nói những thứ này, không bằng nghĩ thời điểm muốn khiêu chiến ta nên làm thế nào. Nghe nói lần này là Thú Thần Đế Thiên độ kiếp, nếu như vượt qua, hắn có thể trở thành Thần Thú. Chẳng qua là, theo những gì ta nghe được, lần này rất có thể hắn sẽ thất bại. Cho nên, bất cứ lúc nào trước khi hoàn thành độ kiếp, hắn đều có thể lựa chọn trở thành Hồn Linh, tu luyện lại cả đời. Cho nên lần này Nội viện, Ngoại viện mới tuyển chọn những ngươi ưu tú đến xem lễ, xem một chút có cơ hội được hắn chọn trúng hay không. Nếu như có thể có được Kim Nhãn Hắc Long Vương làm Hồn Linh, gần như chắc chắn sẽ thành thần đấy."

Thanh niên tóc đỏ nuốt nước miếng: "Ngươi đừng hấp dẫn ta. Một cái danh ngạch của ta nhất định là không thành vấn đề. Thắng năm thứ tư, tăng thêm niên cấp chúng ta một cái danh ngạch, như vậy có hai cái. Coi như là thua bởi ngươi, vẫn còn thừa một cái."

Thanh niên trung thực nói: "Ngươi không muốn mang người bạn tốt kia đi cùng sao? Kỳ thật, cơ hội nàng được Đế Thiên chọn trúng so với ngươi còn lớn hơn một chút."

Thanh niên tóc đỏ nói: "Thời điểm tranh tài ngươi sẽ để cho ta?"

Thanh niên trung thực nói: "Một miếng Hắc cấp huy chương, ta sẽ cân nhắc."

Thanh niên tóc đỏ sững sờ: "Ngươi nói thật? Ngươi không muốn có Hồn Linh như Kim Nhãn Hắc Long Vương sao?"

Thanh niên trung thực nói: "Không muốn. Ta có phương hướng tu luyện của mình, Kim Nhãn Hắc Long Vương chưa hẳn thích hợp với ta, huống chi ta cũng không còn chỗ nào cho hắn rồi, trừ phi ta có thể thành thần."

Thanh niên tóc đỏ đột nhiên thất thanh nói: "Ngươi…ngươi đột phá đến Bát Hoàn rồi hả?"

Thanh niên trung thực giơ lên một ngón tay: "Một miếng Hắc cấp huy chương, suy nghĩ thật kỹ nhé."

Thanh niên tóc đỏ đột nhiên như trút bỏ gánh nặng: "Ngươi đợi đấy, sớm muộn gì ta cũng sẽ vượt qua ngươi. Ta đi trước, xem một chút có thể gom góp được một miếng Hắc cấp huy chương hay ko. Ngươi phải giữ lời đấy."

Thanh niên trung thực gật gật đầu: "Ta có thể hứa, thời điểm ngươi khiêu chiến ta, ta sẽ không dùng Đấu Khải, như vậy cơ hội của ngươi vẫn là rất lớn. Đến lúc đó ta có thể nói, ta bị niên đệ lớp dưới khiêu chiến, không dùng Đấu Khải là vì tôn nghiêm học trưởng."

Thanh niên tóc đỏ hai mắt sáng lên: "Ta bội phục cái tên nói hươu nói vượn nhà ngươi rồi, đi đây." Nói xong, hắn cũng không nhìn lại trận đấu sắp bắt đầu, đứng dậy bước nhanh mà đi.

Thanh niên trung thực trên mặt lộ ra một tia mỉm cười thản nhiên: "Haiz, đôi khi quá thông minh thật sự làm cho người ta bất lực. Đây chính là một đời Thú Thần, Kim Nhãn Hắc Long Vương, hung thú chi vương Đế Thiên a! Hắn kiêu ngạo như thế, sao có thể trở thành Hồn Linh cho nhân loại? Có mấy người toàn là ôm lấy mộng tưởng. Hơn nữa, không dùng Đấu Khải. . ." Nói đến đây, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nụ cười trên mặt càng trở nên đậm.

Một miếng Hắc cấp huy chương, ngẫm lại cũng cảm thấy rất tốt.

Lúc này, bên trong sân thi đấu, song phương đã tiến vào.

Lúc Nguyên Ân Huy Huy chứng kiến đạo thân ảnh cao lớn kia, trên mặt không khỏi tràn đầy vẻ kinh ngạc. Không chỉ có hắn, Băng Thiên Lương cũng là như thế.

Không sai, hiện tại người bọn hắn phải đối mặt, quả thật không phải ngươi mạnh nhất năm thứ ba Đường Vũ Cách, mà là người đã từng xuất hiện với tư cách thành viên chiến đội năm thứ ba trong trận chiến sáu đối sáu, hơn nữa về sau kế nhiệm vị trí lớp trưởng, Tư Mã Tiên.

Tư Mã Tiên thân hình cao lớn rắn rỏi, vượt xa các bạn cùng trang lứa, thân cao chừng hai mét, khung xương đặc biệt lớn, vô hình mang theo một cỗ khí thế rất mạnh.

"Vì sao không phải Đường Vũ Cách?" Nguyên Ân Huy Huy quay đầu hướng Lam Hiên Vũ hỏi. Không biết vì cái gì, khi thấy đối diện người xuất hiện là Tư Mã Tiên, trong lòng của hắn đột nhiên có một loại cảm giác không cam lòng mãnh liệt, không phải vì chính mình, mà là vì Đường Vũ Cách.

Rõ ràng Đường Vũ Cách mới là đệ tử năm thứ ba cường đại nhất a! Nhưng giờ khắc này, đại biểu năm thứ ba xuất chiến lại không phải nàng.

Nguyên Ân Huy Huy bắt đầu cảm giác trong nội tâm mình đặc biệt khó chịu.

Lam Hiên Vũ nói: "Tình cảnh của Vũ Cách tại năm thứ ba tựa hồ không tốt lắm. Đây là quyết định của bọn hắn. Đối với chúng ta mà nói, đây là chuyện tốt."

Nguyên Ân Huy Huy mím môi: "Nên là nàng xuất hiện đấy, nàng mới là người mạnh nhất."

Lam Hiên Vũ vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Ngươi muốn chiến đấu cùng nàng, hay vẫn là chiến đấu vì nàng?"

Nguyên Ân Huy Huy ánh mắt có chút phức tạp, hắn nhìn Lam Hiên Vũ một cái, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: "Ta cũng không biết."

Lúc này, song phương đã chạy tới trong sân, cách nhau một trăm mét.