Chương 457: Hoặc là cùng đi, hoặc là không đi

Dịch: Dương Thành

Bản cv lấy từ truyenyy.com

---------------------------------

Băng Thiên Lương, Đinh Trác Hàm và những người khác cũng đang tự hỏi, nếu như khiêu chiến vượt cấp thành công, lấy được càng nhiều danh ngạch xem lễ, Lam Hiên Vũ sẽ mang ai đi. Ai cũng biết Lam Hiên Vũ bọn hắn có một tiểu đoàn đội. Băng Thiên Lương còn đỡ hơn một chút, bởi vì hắn coi mình như người dự bị. Đinh Trác Hàm trong nội tâm tất nhiên không thể thư thái, bởi vì hắn cảm thấy chuyện này đã ko liên quan gì đến mình, chính mình chỉ sợ còn không được chọn tham gia đấu đối kháng, cũng sẽ không có cơ hội đến Tinh Linh Tinh.

Cho nên, khi bọn hắn nhận được thông báo của Lam Hiên Vũ, nói tất cả mọi người đều có cơ hội đến Tinh Linh Tinh, bọn hắn đều thập phần bất ngờ. Bọn hắn đều ôm thái độ này đi tới phòng học. Lúc Lam Hiên Vũ đi vào phòng học, đại đa số đồng học đã đến.

Mười phút sau, toàn thể đệ tử năm nhất đã đến đông đủ.

Sự kiện phát sinh trong kỳ sát hạch cuối kì kia quả thực có trợ giúp cực lớn đối với địa vị của Lam Hiên Vũ trong lớp, ít nhất sau lần đó, hắn đã được tất cả đồng học tín nhiệm.

Tiếu Khải cũng tới, hắn nhìn Lam Hiên Vũ đưa ánh mắt dò hỏi. Buổi sáng hắn mới tuyên bố chuyện này, buổi chiều liền tổ chức họp lớp, Lam Hiên Vũ này muốn làm gì?

Lam Hiên Vũ nói: "Tất cả mọi người đã đến đông đủ. Chắc hẳn các ngươi cũng rất nghi ngờ vì cái gì ta gọi tất cả mọi người đến gấp gáp như vậy. Sẽ không chiếm quá nhiều thời gian của mọi người, ta chỉ cần vài phút. Sáng hôm nay Tiếu lão sư đã thông báo về việc xem lễ, sau đó chúng ta cũng quyết định chỉ điểm lớp trên khiêu chiến. Nhưng sau khi trở về, ta rất nhanh liền ý thức được một vấn đề."

"Tin tưởng rất nhiều đồng học cũng ý thức được vấn đề này. Cái kia chính là vô luận chúng ta đạt được mấy cái danh ngạch, nên để cho ai đây? Là ta lớp trưởng đi sao? Hãy để cho đồng học thực lực mạnh đi? Ta tin tưởng rất nhiều người cảm thấy việc này đối với mình hẳn là không sao, mà đây cũng là sự tình ta không nguyện ý thấy, bởi vì năm nhất chúng ta là một chỉnh thể, mỗi người đều là một thành viên của năm nhất. Các ngươi từ bỏ cơ hội tranh đoạt là bởi vì tin tưởng ta, nhưng nếu như cuối cùng ta đem danh ngạch đạt được phân cho một ít đồng học, dù là chính mình không muốn, những đồng học không có danh ngạch trong nội tâm sẽ nghĩ như thế nào? Ta nghĩ ít nhiều vẫn sẽ có người ko bằng lòng, mọi người sẽ nghĩ vì cái gì không phải ta."

Lời nói này lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả đồng học, làm cho mọi người sinh ra hảo cảm. Chuyện đi xem lễ lần này, bởi vì còn chưa có xác định, cho nên mọi người kỳ thật cũng không có quá nhiều ý tưởng, nhưng chính như Lam Hiên Vũ nói như vậy, chọn ai đây? Đó là một vấn đề lớn.

Lam Hiên Vũ nói: "Sau khi hỏi ý kiến lão sư của mình, ta đột nhiên ý thức được việc này đối với chúng ta mà nói có lẽ cũng là một cơ hội. Học viện tổ chức thi đấu đối kháng, chính là để cho chúng ta cạnh tranh càng thêm kịch liệt. Chúng ta là đệ tử năm nhất, không thể nghi ngờ là thực lực yếu nhất toàn bộ Ngoại Viện, nhưng mà, nếu như duới tình huống như thế, chúng ta có thể một đường tiến về phía trước, chiến thắng học trưởng lớp trên, chẳng phải là đạt được càng nhiều tài nguyên từ học viện sao? Cho nên, ta có ý tưởng cho mọi người tham khảo. Ta nghĩ dốc lòng xin học viện, nếu như năm nhất chúng ta có thể thi đấu đối kháng chiến thắng tất cả lớp trên, như vậy, thỉnh học viện cho chúng ta một cái danh ngạch, để cho cả lớp chúng ta cùng một chỗ đến Tinh Linh Tinh xem lễ. Nếu như chúng ta không thể làm được, thua một trận, như vậy, chúng ta liền không đi rồi. Hoặc là cùng đi, hoặc là toàn bộ đều không đi."

Nói đến câu sau cùng, thanh âm Lam Hiên Vũ hữu lực mạnh mẽ, tất cả đệ tử không khỏi xúc động. Ngay cả Tiếu Khải cũng mở to hai mắt nhìn, tiểu tử này thật sự dám nghĩ đến chuyện đó a! Chiến thắng tất cả lớp trên, kể cả năm thứ sáu? Đó là chuyện bọn họ có thể làm được sao?

Nói xong những lời này, Lam Hiên Vũ như trút được gánh nặng, dù là mọi người không đồng ý, ít nhất hắn cũng đã bày tỏ ý kiến rồi. Trong sự kiện lần này, hắn sẽ tuyệt đối bảo trì thái độ công bằng.

"Nếu như mọi người đồng ý, chúng ta sẽ cùng nhau hướng học viện đưa ra cái đề nghị này. Nếu không, chúng ta sẽ thảo luận lại. Điều ta có thể cam đoan chính là, chính mình không phải cái danh ngạch này." Lam Hiên Vũ nói tiếp.

Không chịu ràng buộc mới có thể đứng ở vị trí cao hơn nhìn nhận vấn đề. Trước khi tổ chức họp lớp lần này, Lam Hiên Vũ cũng đã nghĩ kỹ. Chính mình trước tiên tỏ vẻ không muốn đi, như vậy, tiếp theo vô luận là dùng phương thức gì đối phó với thi đấu đối kháng, hắn cũng đều được các học sinh khác nhận thức.

"Ta đồng ý, không phải chỉ là khiêu chiến lớp trên thôi à? Khiêu chiến thua thì đã có sao? Hoặc là cùng đi, hoặc là không đi!" Đinh Trác Hàm tính cách ngay thẳng, vỗ bàn một cái đứng lên, đồng thời hướng Lam Hiên Vũ giơ ngón tay cái. Những lời nói kia của Lam Hiên Vũ đã khơi dậy nhiệt huyết cùng chiến ý trong nội tâm của hắn.

"Đồng ý!" Tiền Lỗi giơ tay lên, quát to một tiếng.

"Đồng ý!" Tiểu đoàn đội của Lam Hiên Vũ mấy người trước sau giơ tay lên, ba người Băng Thiên Lương cũng vậy.

"Hoặc là cùng đi, hoặc là không đi!"

Bọn họ đều là thiếu niên mười hai mười ba tuổi, độ tuổi nhiệt huyết nhất, "Nghé mới sinh không sợ cọp" chính là dùng để hình dung bọn họ. Trong lúc nhất thời, bọn hắn không khỏi nhao nhao kêu lên.

Tiếu Khải từ đầu đến cuối không nói câu nào, yên lặng ở bên cạnh nhìn, trong nội tâm không khỏi cảm thán, vô luận lần này thi đấu đối kháng kết quả như thế nào, Lam Hiên Vũ đều thắng, hắn thắng được tâm các học viên, vị trí lớp trưởng này của hắn triệt để vững vàng rồi.

Lớp trưởng hợp cách là như thế nào? Không phải lão sư ưa thích, ko phải năng lực ưu tú, mà là các học sinh đều phục. Một lớp trưởng mưu lợi vĩnh viễn không phải là lớp trưởng xuất sắc.

"Cái kia quyết định như vậy đi, ta lập tức ghi danh sách, mời mọi người ký tên. Tiếu lão sư, làm phiền ngài giao nó cho Viện trưởng được không?" Lam Hiên Vũ nhìn về phía Tiếu Khải.

Tiếu Khải tức giận nói: "Lúc này mới nhớ tới ta? Ngươi đây tiền trảm hậu tấu có biết hay không?"

Phòng học đang náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại, đối với Tiếu Khải, mọi người vẫn là hết sức nể phục đấy, vị lão sư này tri thức uyên bác, hơn nữa hết sức quan tâm, bảo vệ đệ tử.

Nhìn xem ánh mắt bọn nhỏ nhìn chăm chú lên mình, Tiếu Khải đột nhiên nở nụ cười: "Ta đồng ý. Người trẻ tuổi chính là tại thời khắc mấu chốt có được sự bốc đồng này. Bất mãn chính là động lực tiến lên. Không phục thì phải làm sao? Phải liều! Năm nhất, cố gắng lên!"

"Năm nhất, cố gắng lên!" Lam Hiên Vũ là người đầu tiên nhảy lên, dùng sức huy động nắm đấm của mình.

"Năm nhất, cố gắng lên!" Trong lúc nhất thời, trong phòng học vang lên tiếng gọi ầm ĩ như sơn hô hải khiếu. Năm nhất chưa bao giờ đoàn kết như thế. Thời khắc này, trong mắt mỗi một gã thiếu niên đều thiêu đốt lên hỏa diễm nóng rực.

Lam Hiên Vũ rất nhanh viết xong danh sách, giao cho Tiếu Khải. Hơn nữa các học sinh đã nhất trí ý kiến, nếu như học viện không đồng ý, bọn hắn vô luận thắng mấy trận, có hay không thể đi đến cuối cùng, đều không đi. Hoặc là cùng đi, hoặc là không đi, đoàn kết so với lợi ích cá nhân quan trọng hơn.

Tiếu Khải đi tìm Anh Lạc Hồng, Lam Hiên Vũ lập tức bắt đầu bố trí nhiệm vụ. Chuyện đầu tiên bọn hắn cần làm chính là điều tra tư liệu đám học trưởng lớp trên. Đồng thời, Lam Hiên Vũ đem ý nghĩ của mình nói ra.

"Chúng ta khiêu chiến lớp trên, ưu thế lớn nhất chính là nhân số so với đối phương nhiều hơn. Chúng ta khiêu chiến năm thứ hai có thể hai đối một, khiêu chiến năm thứ ba có thể ba đối một, khiêu chiến năm thứ tư có thể bốn đối một, khiêu chiến lớp năm có thể năm đối một, đến năm thứ sáu, chúng ta thậm chí có thể sáu đối với một. Cho nên ta đề nghị lấy phương thức này tham gia thi đấu. Nói cách khác, bất kể là trận đấu nào, đối thủ chúng ta sắp sửa đối mặt đều là một người."

"Làm như vậy chỗ tốt là, chúng ta chỉ cần đi điều tra một người mạnh nhất trong mỗi niên cấp, lượng công việc trên phạm vi lớn giảm bớt, đồng thời có thể tránh được đối phương nhân số hai người trở lên thi triển vũ hồn dung hợp kỹ hoặc là kỹ năng hỗ trợ lẫn nhau. Nói đơn giản, nếu song phương đồng thời có thêm một người, chúng ta nhất định thua thiệt. Cho nên, chúng ta sẽ đem đối thủ giới hạn là một người."