Chương 456: Liều là được

Dịch: Dương Thành

Bản cv lấy từ truyenyy.com

---------------------------------

Đường Vũ Cách nói: "Nếu như đến năm thứ hai còn ko qua được, ngươi ko phải Lam Hiên Vũ mà ta biết. Có ngươi ở đây, sẽ không xuất hiện vấn đề như vậy. Nhất Tự Đấu Khải tuy để cho chỉnh thể thực lực hồn sư tăng lên, nhưng dù sao cũng chỉ là Nhất Tự Đấu Khải mà thôi. Nếu như là dưới tình huống hồn lực cùng thiên phú không kém nhiều, một chọi hai, Nhất Tự Đấu Khải mang đến ưu thế cũng không lớn."

Lam Hiên Vũ nói: "Một chọi ba thì sao đây? Ngươi có lòng tin có thể thắng chúng ta?"

Đường Vũ Cách cười khổ nói: "Nếu như không phải một đối ba, ta chỉ sợ cơ hội xuất trận cũng không có. Chỉ khi các ngươi lựa chọn để cho năm thứ ba chúng ta phái ra một đối thủ, ta mới có thể thông qua phương thức cạnh tranh đạt được tư cách xuất chiến. Ta tại năm thứ ba đã xem như người cô đơn rồi."

Lam Hiên Vũ lông mày cau lại: "Vẫn luôn là như vậy sao?"

Đường Vũ Cách lạnh nhạt nói: "Năng lực tổ chức của Tư Mã Tiên mạnh mẽ hơn so với ta tưởng tượng."

"Ta hiểu được. Tốt, nếu như có thể đi đến một bước kia, chúng ta sẽ lựa chọn phương thức khiêu chiến ba đối một. Ban đầu kế hoạch cũng là như vậy. Dù sao đây cũng là ưu thế lớn nhất của chúng ta. Ta sẽ toàn lực ứng phó, cố gắng đánh bại ngươi. Đúng rồi, đấu đối kháng lần này là không thể sử dụng Cơ Giáp à?"

Đường Vũ Cách nở nụ cười: "Ngươi lo lắng sao?"

Lam Hiên Vũ nói: "Đương nhiên lo lắng, nếu như là Song Giáp lưu, chênh lệch giữa chúng ta quá lớn."

Đường Vũ Cách nói: "Không biết. Vì để tránh cho đệ tử xuất hiện nguy hiểm, thi đấu đối kháng bình thường trong học viện là không cho phép sử dụng Hồn Đạo Khí đấy. Lần này đấu đối kháng là ở thế giới thật, không phải bên trong thế giới mô phỏng. Đối với cái này các ngươi cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, trong trận đấu tận lực tránh bị thương."

Lam Hiên Vũ sững sờ, hắn đột nhiên ý thức được chính mình vậy mà không để ý đến cái vấn đề trọng yếu này, "Dĩ nhiên là đối kháng trong thế giới thật! Cái này nếu như không dừng tay được thì làm sao bây giờ?"

Đường Vũ Cách nói, "Sẽ có lão sư học viện chịu trách nhiệm giám sát, ngươi không cần lo lắng những thứ này. Nhưng lão sư cũng chỉ ra tay trong trường hợp xuất hiện uy hiếp chí mạng mà thôi, tương đối mà nói vẫn khá là lỏng lẻo. Thực chiến cùng mô phỏng chiến vĩnh viễn không giống nhau. Mô phỏng chiến dù chân thật, nhưng cuối cùng vẫn là mô phỏng, cảm thụ tâm lý là hoàn toàn bất đồng đấy. Chờ đến năm thứ ba, ngươi sẽ biết. Tất cả khảo hạch của học viện, trận đấu các loại hầu như đều là tiến hành trong thế giới thực, bởi vì tương lai chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ cũng đều là trong thế giới thực. Chúng ta chỉ có một cái mạng, trong thế giới thực, đã chết là chết, không có khả năng phục sinh như trong khoang thuyền mô phỏng như vậy."

Lam Hiên Vũ hít sâu một hơi: "Ta hiểu được, chờ mong một lần nữa cùng học tỷ tái chiến."

"Ừa, ta cũng rất chờ mong."

Dập máy, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy có chút đau đầu. Hắn đã nhìn tận mắt Đường Vũ Cách đột phá đến 60 cấp. hơn nữa có được hồn kỹ cường đại Ngũ Hành độn pháp. Dù chỉ là nhớ lại, hắn cũng cảm thấy Ngũ Hành độn pháp diệu dụng vô cùng, hơn nữa nàng còn có đại Ngũ Hành thần quang cùng Đấu Khải, cho dù là dưới tình huống ba đối một, chiến thắng nàng tuyệt đối không phải một chuyện dễ dàng.

Đối phó nàng, ai ra tay sẽ tốt hơn đây?

Còn có một chuyện lại để cho Lam Hiên Vũ đau đầu. Các học sinh cho hắn toàn bộ tín nhiệm, nếu như cuối cùng lấy được danh ngạch tiến đến xem lễ, hắn sẽ chọn như thế nào? Để cho ai đi ai không đi? Đây cũng là một vấn đề lớn.

Hắn đương nhiên hy vọng đồng bạn của mình đi, đoàn đội của mình cùng một chỗ tiến về trước. Tuy nhiên, nếu xét riêng năng lực cá nhân, đoàn đội bọn hắn cũng không phải mỗi người đều là nhân tài kiệt xuất trong lớp. Nếu như cuối cùng lấy được đủ nhiều danh ngạch, nhưng đều là của đoàn đội bọn hắn, mặt khác mọi người sẽ nghĩ thế nào?

Cho nên, mọi người không báo danh tham dự cạnh tranh, đối với Lam Hiên Vũ mà nói ngược lại là có chút phiền phức đấy. Chẳng bằng mọi người đánh một trận, cuối cùng người thắng đạt được danh ngạch.

Vội vàng ăn cơm trưa, Lam Hiên Vũ đi tới trung tâm giữa các hành tinh. Nhìn thấy Đường Chấn Hoa, hắn đem sự tình trong lòng nói ra.

"Cái này còn không đơn giản?" Đường Chấn Hoa bất mãn nói, "Ngươi dốc lòng đi xin học viện a! Nếu như năm nhất các ngươi có thể một đường hướng về phía trước, qua liền năm cửa, cuối cùng chiến thắng năm thứ sáu, khiến cho học viện nghĩ cách cho cả lớp các ngươi cùng đi xem lễ. Trái lại, thua một trận, các ngươi cả lớp đều không đi, như vậy chẳng phải được sao? Cái này gọi là đập nồi dìm thuyền (quyết đánh đến cùng), tìm đường sống trong cõi chết, chẳng những có thể làm cả lớp các ngươi đoàn kết, hơn nữa có thể củng cố địa vị của ngươi trong lớp. Ở trong quá trình này, các ngươi không có đường lui, lúc thi đấu tất nhiên sẽ đem hết toàn lực. Cho dù là thua, đối với các ngươi mà nói cũng là rèn luyện rất tốt, cùng lắm thì không đi chứ sao. Không phải chỉ là đi xem lễ thôi à? Sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ được đi Hồn Thú Tinh Cầu."

"Đối với một sự kiện, đầu tiên ngươi không nên quá coi trọng nó. Bởi vì một khi đã quá coi trọng, ngươi sẽ tự làm cho mình bị ràng buộc, từ các phương diện khác để cho ngươi không cách nào phán đoán được làm thế nào mới có thể tối đa hóa lợi ích của mình. Chuyện này ngươi nên nghĩ ngược lại, đến xem lễ quan trọng hơn, hay để cho toàn bộ năm nhất các ngươi đoàn kết, tất cả mọi người tín nhiệm ngươi quan trọng hơn."

"Đoàn đội hợp tác, ngươi chỉ huy. Dù là cuối cùng thua trận, ít nhất các ngươi cũng đã cố gắng, sự gắn kết giữa các đồng học tất nhiên sẽ càng mạnh hơn nữa. Năm nhất ba mươi mấy người, tương lai chỉ cần có thể tốt nghiệp Ngoại Viện thành công, vậy bọn họ đều là người ngươi có thể tin cậy. Là một lớp trưởng, làm cho lớp học có đầy đủ sự đoàn kết mới là trọng yếu nhất."

Đường Chấn Hoa một lời nói làm cho Lam Hiên Vũ thể hồ quán đỉnh (suy nghĩ thông suốt). Đúng a! Xem lễ thật sự quan trọng như vậy sao? Quan trọng là sự gắn kết của cả lớp!

"Thế nhưng là, học viện có thể đáp ứng sao?" Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói.

Đường Chấn Hoa nói: "Ngươi còn chưa hiểu rõ Học viện Sử Lai Khắc. Học viện hy vọng nhất là nhìn các ngươi biến điều ko thể thành có thể, đây mới là niềm vui thú lớn nhất khi bồi dưỡng quái vật. Ngươi nghĩ qua được năm cửa dễ dàng sao? Vậy ngươi quá coi thường Học viện Sử Lai Khắc rồi. Đối thủ các ngươi sắp sửa đối mặt, có khả năng cường đại đến mức để cho ngươi phải tuyệt vọng. Ngươi yên tâm đi, học viện trăm phần trăm sẽ đồng ý, bởi vì bọn họ không cho là các ngươi có thể thành công. Về phần vấn đề danh ngạch, dùng địa vị của Học viện Sử Lai Khắc tại Liên bang, quan hệ Học viện Sử Lai Khắc cùng hai khối Hồn Thú Tinh Cầu, xin thêm vài cái danh ngạch không đáng kể chút nào."

"Cảm ơn lão sư, ta hiểu được." Lam Hiên Vũ vô thức xiết chặt nắm đấm. Nếu quả thật có thể một đường khiêu chiến đến năm thứ sáu, chiến thắng học trưởng năm thứ sáu, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối quan trọng hơn so với đi xem lễ a!

Cái đề nghị này của lão sư thật sự là quá tốt rồi. Vấn đề của mình nằm ở chỗ, mình tư duy quá luẩn quẩn, suy nghĩ vẫn dùng xem lễ làm trọng, cho nên mới bị rập khuôn. Mà dựa theo lời lão sư, những thứ khác không nói, tất cả đệ tử năm nhất lập tức sẽ trở thành một cỗ dây thừng, hoặc là cùng đi, hoặc là đều không đi. Từ đó vấn đề được giải quyết dễ dàng. Dù là đều không đi thì sao? Không đi thì không đi!

Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ cảm giác toàn bộ mạch suy nghĩ đều trở nên rõ ràng.

"Lão sư, ta có thể xin phép nghỉ hay không? Ta nghĩ hiện tại phải triệu tập các học sinh bàn bạc kế hoạch một lát." Lam Hiên Vũ hướng Đường Chấn Hoa nói ra

"Đi đi. Nghé mới sinh không sợ cọp, liều là được. Tuổi trẻ là phải đi phấn đấu đấy, bởi vì tuổi trẻ không sợ thất bại." Đường Chấn Hoa cười ha hả nói, hắn thích nhất là thấy học sinh của mình tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết.

Ra khỏi trung tâm giữa các hành tinh, Lam Hiên Vũ lập tức bấm nguyên một đám dãy số, thông báo cho tất cả đồng học, đồng thời cũng thông báo cho Tiếu Khải, một giờ sau tổ chức họp lớp.

Điều này hiển nhiên là một công việc khó khăn, dù sao mỗi một đệ tử đều có thời gian học tập của mình. Nhưng Lam Hiên Vũ nói cho bọn hắn biết, họp lớp là bàn chuyện tiến về Tinh Linh Tinh xem lễ đấy, bọn hắn cần phải tham gia.

Trên thực tế, vấn đề hắn đang tự hỏi, những đồng học khác cũng đang tự hỏi, nhất là những người có năng lực, thí dụ như Băng Thiên Lương, Đinh Trác Hàm.