Chương 440: Thật sự có Long Thần

Mọi người đi bộ đến ký túc xá của Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ mở cửa: "Ba, mẹ, Na Na lão sư, dì An, mời vào. Đây là ký túc xá của con."

Vừa vào cửa Nam Trừng liền kinh ngạc, "Nơi này toàn bộ đều là một mình ngươi ở hay sao?"

"Đúng vậy ạ! Trường học của chúng ta đệ tử ít, cho nên chỗ ở của mọi người đều khá lớn. Có phòng tu luyện, minh tưởng thất, khoang mô phỏng … Bên này là phòng khách , có thể trực tiếp gọi một chút đồ ăn tại ký túc xá. Con dành tối đa thời gian tại minh tưởng thất. Hiện tại rất ít khi đi ngủ, lúc nghỉ ngơi bình thường đều là tiến hành thông qua minh tưởng đấy. Mẹ, con đã hơn 30 cấp rồi nha. Thiên Thu hồn lực cũng đột phá 40 cấp rồi."

Lam Tiêu cười nói: "Thật sự là đáng kinh ngạc. Năm đó chúng ta bằng tuổi ngươi, chỉ sợ còn không nổi hai mươi cấp a."

An Bội Cửu nói: " 30 cấp, 40 cấp ở Sử Lai Khắc không giống với những địa phương khác. Có thể đứng đầu khảo thí toàn lớp, con trai của các ngươi thật đúng là khó lường."

Nam Trừng cười nói: "Đây là nhờ lúc trước Na Na giúp hắn có được nền tảng vững chắc, không có Na Na dạy bảo, sẽ không có Hiên Vũ hôm nay, cho nên chúng ta luôn đặc biệt biết ơn Na Na."

Na Na nhẹ nhàng lắc đầu, "Là chính bản thân hắn chịu cố gắng. Hiên Vũ, đưa ta đến minh tưởng thất của ngươi a. Ngươi đột phá tam hoàn rồi, ta giúp ngươi kiểm tra một chút trạng thái hiện tại."

"Vâng." Lam Hiên Vũ vui sướng đáp ứng một tiếng, nửa năm qua hắn đối với sự tiến bộ này của mình vẫn là rất có lòng tin đấy. Coi như là Na Na lão sư, có lẽ cũng sẽ hài lòng.

Đống Thiên Thu nói: "Lão sư, ta đi cùng sao?"

Na Na nói: "Ngươi đêm nay ở cùng ta, buổi tối ta sẽ giúp ngươi kiểm tra. Hiện tại ta xem Hiên Vũ trước."

"Vâng." Đống Thiên Thu gật gật đầu.

Lam Hiên Vũ mang theo Na Na đi vào minh tưởng thất của mình, Nam Trừng cùng Lam Tiêu không có đi cùng, bọn hắn đi thăm quan các phòng khác trong ký túc xá rồi. Đống Thiên Thu đi cùng bọn hắn. An Bội Cửu lại muốn đi theo Na Na.

"Ngươi đừng tiến vào." Nàng muốn ngăn cản An Bội Cửu đi vào minh tưởng thất.

An Bội Cửu sửng sốt một chút, "Ta không thể nhìn sao? Ta cái gì cũng không nói, sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi."

"Không thể." Ánh mắt Na Na bình tĩnh trở lại, nhưng giọng điệu rất kiên quyết.

An Bội Cửu thoáng do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu "Được rồi. Vậy ta sẽ đợi ở cửa." Nói xong, nàng lui về phía sau một bước.

Na Na đóng lại cửa minh tưởng thất. Lam Hiên Vũ nhìn xem nàng, thấp giọng nói: "Na Na lão sư, dì An không phải bạn của người sao?"

Na Na lắc đầu, "Coi như không phải. Không nói những thứ này nữa, ngươi tới đây ngồi xuống." Nàng chỉ một vị trí trong phòng, đồng thời ánh mắt nhìn lướt qua pháp trận bên trên minh tưởng thất.

Lam Hiên Vũ đi tới ngồi xuống, Na Na nói: "Ngươi bắt đầu minh tưởng đi."

"Vâng." Lam Hiên Vũ nhắm hai mắt lại, thúc dục hồn lực vận chuyển theo phương thức Huyền Thiên Công, hồn lực nhu hòa trong người nhanh chóng chảy xuôi lên. Toàn bộ khí tức cũng lập tức trở nên ổn định.

So sánh với lúc trước mới bắt đầu tu luyện, hiện tại hắn cơ hồ chỉ cần trong nháy mắt là có thể tiến vào trạng thái minh tưởng, cho dù là dưới tình huống bị quấy nhiễu. Chỉ có như thế, mới có thể sử dụng tốc độ nhanh nhất khôi phục hồn lực. Đây là thông qua bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu cùng rèn luyện hình thành đấy.

Hắn vừa mới tiến vào trạng thái minh tưởng, sắc mặt Na Na liền hơi đổi. Nàng lướt qua ngồi vào phía sau hắn, một tay đặt lên lưng của hắn.

"Hả?" Na Na nhẹ kêu một tiếng, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Trong không khí nguyên tố bỗng nhiên trở nên mãnh liệt, dùng thân thể Na Na làm trung tâm, từng vầng sáng màu sắc rực rỡ khuếch tán ra phía ngoài.

Lập tức, Lam Hiên Vũ cảm giác chung quanh mình như biến thành hải dương nguyên tố, nguyên tố màu sắc rực rỡ trở nên nồng đậm, phối hợp với sinh mệnh năng lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể mình, nhanh chóng bị hồn lực của mình hấp thu.

Nhưng đúng vào lúc này, thân thể Lam Hiên Vũ đột nhiên run lên một cái, ngay sau đó, vòng xoáy huyết mạch trong ngực hắn nhanh chóng vận chuyển lại, chỗ huyết mạch hạch tâm, hào quang bảy màu bắt đầu khởi động, đem trọn cái vòng xoáy phủ lên trở thành màu sắc rực rỡ. Bộ ngực hắn nóng rực lên, Long thần lân phiến lập tức tỏa ra hào quang nóng bỏng, làm trước ngực Lam Hiên Vũ hào quang sáng chói.

Na Na ngồi sau lưng, trong nháy mắt thân hình lóe lên đi tới trước người hắn, đưa tay cởi ra bộ đồng phục của hắn, lộ ra Long thần lân phiến màu sắc rực rỡ trước ngực.

Chứng kiến khối lân phiến này, Na Na lập tức ngây người, khó trách, khó trách khí huyết của hắn có thể cùng hồn lực triệt để dung hợp, là bị thứ này ảnh hưởng sao?

Nàng giơ tay lên, nhẹ nhàng tiếp xúc phía trên khối lân phiến kia, lập tức, lân phiến nhẹ nhàng nhảy lên một thoáng, sau đó biến thành một viên bảo thạch hình giọt nước.

Na Na chỉ cảm giác thân thể mình chấn động mạnh một cái, nguyên một mảnh ký ức điên cuồng tuôn ra.

Những mảnh vỡ này hóa thành hình ảnh, nàng phảng phất thấy được một cái sơn cốc cực lớn, ở đằng kia bên trong sơn cốc, vô số hài cốt cực lớn trải rộng. Một đạo thân ảnh đang khó khăn đào xới nguyên một đám hố to, đem những cái hài cốt kia vùi lấp.

"Aa..!" Hai tay Na Na ôm lấy đầu, cơn đau dữ dội để cho nàng rên rỉ lên tiếng.

Từng mảnh ký ức hỗn độn ko ngừng tràn vào tâm trí nàng, để cho nàng đầu đau muốn nứt.

"Na Na lão sư, người làm sao vậy?" Thanh âm Na Na cũng đánh thức Lam Hiên Vũ.

Lúc này bảo thạch hình giọt nước đã trở về bộ dạng Long thần lân phiến, một lần nữa gắn vào chỗ ngực Lam Hiên Vũ.

Na Na khoát tay "Ta không sao. Thứ này trên ngực ngươi là từ chỗ nào có được vậy?"

Lam Hiên Vũ nói: " Ta còn chưa kịp nói với ngài đây này. Đây là ta mua được ở đấu giá hội Sử Lai Khắc. Từ sau khi có nó, huyết mạch của ta tựa hồ tiến hóa rồi. Hai loại huyết mạch bất đồng màu vàng cùng màu bạc giao hòa lẫn nhau, không bao giờ va chạm nữa. Sau đó, ta cảm thấy năng lực của mình tăng cường rất nhiều. Có thể điều hòa hai loại huyết mạch mang đến lực lượng. Huyết mạch màu bạc tăng cường năng lực khống chế nguyên tố của ta, huyết mạch màu vàng thì là tăng cường năng lực chiến đấu của ta. Hai loại huyết mạch cũng có thể phối hơp sử dụng hồn kỹ khác nhau. Lúc ấy ta còn có một giấc mộng."

"Giấc mộng về cái gì?" Na Na truy vấn.

Lam Hiên Vũ không có giấu diếm, đem chính mình mộng cảnh ngày đó giảng thuật lại một lần.

"Na Na lão sư, thật sự có Long thần sao? Khối bảo thạch này của ta có phải chính là Long thần lân phiến hay ko? Huyết mạch của ta hẳn là cùng Long thần có quan hệ a?"

Na Na ngơ ngác nhìn hắn, cảm giác đau đầu dần dần biến mất, "Long thần? Ta không nhớ ra đc, nhưng tiềm thức của ta nói cho ta biết, hẳn là có. Suy đoán của ngươi rất chính xác. Ta nhớ tới một ít gì đó, kim sắc huyết mạch của ngươi mang cho ngươi hồn kỹ hẳn là nổi danh đấy, ta giống như rất quen thuộc. Hồn kỹ thứ nhất có lẽ gọi là Hoàng Kim Long Thể, hồn kỹ thứ hai là Kim Long Bá Thể, hồn kỹ thứ ba là Hoàng Kim Long Hống."

"Vâng, vậy từ giờ ta sẽ dùng những cái tên này là được rồi. Na Na lão sư, ngài còn thấy ai có tính huống giống như ta ko?" Lam Hiên Vũ tò mò hỏi.

Na Na yên lặng lắc đầu, "Ta không nghĩ ra, nhưng mà, ta nhất định là đã thấy đấy."

Lam Hiên Vũ nói: "Sau này ta tu luyện có thể xảy ra vấn đề gì ko?”

Na Na lắc đầu, "Chắc có lẽ không có vấn đề rồi, hai loại huyết mạch của ngươi đã dung hợp. Vật này của ngươi, không phải Long thần lân phiến, có lẽ gọi là Long tộc chúc phúc. Cái khối lân phiến kia, là sau khi ngươi dung hợp hai loại huyết mạch tự sinh ra đấy. Chỉ là bây giờ lực lượng của ngươi còn quá yếu, vẫn không thể sinh ra nhiều lân phiến hơn nữa. Theo thực lực của ngươi tăng lên, hai loại huyết mạch cuối cùng có lẽ sẽ dung hợp thành một loại. Đến lúc đó, huyết mạch của ngươi sẽ là Long thần huyết mạch chân chính rồi, thực lực của ngươi sẽ lại tăng lên."

Lam Hiên Vũ hiếu kỳ nói: "Long thần huyết mạch? Có phải rất mạnh hay ko?"

"Đúng." Na Na gật đầu, "Nhưng còn rất lâu, tới thời điểm ngươi đột phá cực hạn của nhân loại, mới có thể chính thức có được Long thần huyết mạch.”

"Ngài nói là hồn lực đột phá 100 cấp sao?" Lam Hiên Vũ hỏi.

Na Na nói: "Hẳn là vậy. Ngươi bây giờ phương thức tu luyện không có vấn đề, chỉ cần tiếp tục cố gắng là được rồi."