Lâm Trần nhớ lại lần nó đụng độ với con thỏ trắng kia, rất hoài nghi cách chiến đấu của nó, tốc độ tuy nhanh, nhưng chỉ có thể né tránh là cùng.
Lâm Trần khoanh chân ngồi trên giường, chuẩn bị lần nữa tu luyện thêm một đêm, bên cạnh là Cầm Phong đang cuộn tròn người ngủ. Nói là giường, kỳ thật chính là gom nhặt lá từ kỹ năng gió nhẹ kết hợp với gai lá của Cầm Phong, nhờ vậy giảm thiểu thời gian gom nhặt rất nhiều.
Một đêm tu luyện, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, chỉ ngoài ý muốn phát hiện trong lúc tu luyện, một phần ý thức có thể đi vào không gian Thông Thư, cùng lúc tập huấn kỹ năng hệ liệt Thủy thuẫn.
Cứ như vậy, hôm sau.
Lâm Trần vẫn cứ đi thẳng về phía trước, trên mặt vui vẻ hớn hở, không còn giống lúc trước mơ hồ, chỉ là không biết trên bản đồ Hồng Thiên Đại Lục, bản thân hắn đang ở chỗ nào đâu?
Bên người hiện tại đã có đồng bạn là Cầm Phong, hắn cũng bớt áp lực, mà Cầm Phong còn rất khác so với lần đầu gặp mặt, nó hí hửng vô cùng, lấy Lâm Trần làm trung tâm, chạy giỡn vòng quanh dưới chân, có lúc còn lăn lộn dưới đất.
Đi thật lâu về sau, Lâm Trần rốt cuộc ra khỏi mép rừng, nhìn xa xa thấy mờ mờ hình ảnh.
Suốt đường đi, Lâm Trần cũng thử nghiệm dùng kỹ năng mới đối với Cầm Phong, hắn cảm thấy hệ thủy có một chút hiệu quả với nó, tuy tác dụng không lớn, nhưng có thể thấy những chiếc lá dưới đuôi có phần xanh tươi hơn.
Tại sao không nhắc về uống nước, trong hai đêm tu luyện kỹ năng thứ hai hệ liệt thủy đã mở ra, chính là kỹ năng “Thâu Sương”.
Thâu Sương: Lọc sương nước xung quanh cơ thể trong phạm vi 35 + ((1% x Cấp Thủy hệ) + %Cấp Nghề x Cấp Kỹ Năng), từ sương nước này hóa thành dịch nước tinh lọc.
Mà công pháp Thâu Sương Quyết chính là vận dụng thủy hệ nguyên tố kích phát ra nước, sau đó dùng Thâu Sương để tinh lọc ra nước tinh lọc, dùng để uống trước khi tu luyện, sẽ tăng nhanh quá trình hấp thụ linh khí hệ thủy trong môi trường.
Còn về vì sao Cầm Phong không trở về quyển sách, bởi vì nó không muốn, chỉ cần nó muốn, có thể tùy thời đi ra đi vào.
…
Dần dần đi về phía trước, Lâm Trần đã thấy rõ trước mặt là một thành trấn nhỏ, nét cười trên mặt càng đậm, gọi tiểu Cầm Phong nhảy lên tay, ôm nó chạy về phía thành trấn.
Khoảng cách càng ngày càng gần, Lâm Trần cũng càng ngày càng kích động.
Lúc gần tới, Lâm Trần không cẩn thận đá vào thứ gì dưới chân, cúi đầu đi xem.
Phát hiện lại là một con thỏ trắng, con thỏ này lại giống y như con thỏ lúc trước, tại sao con thỏ trắng này lại nằm cách gần thành trấn này ?
Đưa tay hướng về con thỏ, sờ soạng, toàn thân mềm nhũn không xương, cùng trước đó không giống nhau, trên thân cũng không có vết thương nào, ánh mắt trống rỗng.
Lâm Trần đột nhiên có cảm thấy hơi ớn lạnh, nhìn cái xác không hồn này quá đáng sợ.
Tiểu Cầm Phong nhảy từ trên người hắn xuống, dùng cái mũi nhỏ nhẹ nhàng ngửi ngửi, trong ánh mắt mang theo cảnh giác, giống như ngửi thấy mùi gì đó.
Mà bên này, Lâm Trần lật người con thỏ, bắt đầu mô tả, thân trắng như tuyết, điểm nhẹ lông màu xanh ngọc bích ở chóp tai, lông mịn, cảm giác gần miệng luôn có linh khí lành lạnh xao động nhẹ. Nếu không đây chính là một con cấp Đồng, tên khoa học là Bunskii, chủng tộc gọi là Tuyết Cầu?
Mà bên cạnh tiểu Cầm Phong không tra được tin tức gì, chợt run nhẹ người, hướng mắt về phía Lâm Trần.
Cảnh tượng chỉ có mình Cầm Phong và Lâm Trần nhìn thấy, vô số mã ngữ và ánh sáng trắng tràn đầy xác thỏ trắng, rủ nhau kéo vào người Lâm Trần, số mật ngữ lại lần nữa tạo thành một trang giấy mới trong Ngự Thú Tuần Sứ.
[ Tiến độ đã biết Ngự Thú Tuần Sứ, 2/100 ]
[ Đánh giá tạm châm chước ]
Tại bên trên mặt giấy chỉ có hai người bọn họ thấy, xuất hiện thêm một con thỏ trắng, nhưng ánh mắt vô hồn, bi thương.
Tên thân mật: Không thể đặt
Tên chủng loài: Bunskii
Tộc: Tuyết Cầu (Sai sót)
Thân Mật: Vô Cảm
Độ trưởng thành: Ấu Niên
Phẩm bậc: Đồng
Hệ liệt chính: Băng ( SKN: Liên Tám Cầu )
Hệ liệt phụ: Thủy ( SKN: Súng nước, Ngưng thủy )
Gặp gỡ gần đây: Vô ý thăng lên một cấp nhờ giành lấy một cành cây màu sắc từ Cầm Phong, sau khi hoảng hốt chạy khỏi quyển sách kỳ lạ, vô tình đi ra khỏi bìa rừng, gặp gỡ một cặp ác ý, tán mạng, chỉ còn sót lại linh hồn.
Lâm Trần nhìn tới đây, nhịn không được ôm lấy Cầm Phong nhanh chóng hướng về thành.
Đợi cho bọn hắn chạy thật xa, bên cạnh xác thỏ có một cái bóng lướt qua.
…
Bên trong Trấn Hồng Lai, có một lữ quán.
Lâm Trần cùng Cầm Phong đang ăn lấy ăn để, mọi người ở bên trong hơi ngạc nhiên nhìn thấy một bàn, một người và một ma linh cùng ăn chung.
Tại Hồng Thiên Đại Lục, bắt đầu có ma linh thú giáng thế, đúng thật ở trong tất cả lữ quán, quán rượu hay quán trà có thể thấy người cùng chiến thú ăn chung, cảnh tượng rất thân thiết, vui vẻ ấm cúng.
Nhưng hiện tại qua ba mươi năm ngắn ngủi, người ta biết tới chuyện ma linh thú không ăn uống cũng không sao, chỉ cần cho ma linh thú vào trong sách kỹ năng, đói nhất cũng chỉ cần chờ đợi bốn năm giờ sẽ hoàn toàn hồi phục, làm cách này còn tiết kiệm rất nhiều tiền bạc cho một miệng ăn.
Cho nên về sau, rất ít thấy cảnh tượng Dưỡng Chiến Sư ngồi ăn chung với chiến thú như vậy.