Sâu trong ý thức, hắn nhớ ra một thông tin kiếp trước, kiếp trước hắn đã từng bỏ ra mười năm để đứng đầu một ngành chức nghiệp, nhưng đó là gì, thì hắn lại không nhớ. Chỉ biết là, ngành chức nghiệp này rất hiểu biết về các sinh vật khác nhau…
Chậm rãi đến gần quyển sách, hắn thực sự hiếu kỳ quyển sách này đang có vấn đề gì, đầu tiên là mơ mơ hồ hồ dịch chuyển hắn, mang hắn đến nơi này, sau lại điên cuồng làm ra màn này.
Chờ tới khi đến gần quyển sách, vô số ma lực trong cơ thể hắn ùa ra, biến thành từng sợi tơ màu xanh dương, chui vào quyển sách, mà sau đó lại có các tia sáng màu đen, chui ra bay vào trong cơ thể hắn. Một trận này, cũng không biết quyển sách này sẽ có cái gì khác biệt?
Giờ phút này chỉ còn sói con và Lâm Trần đứng cạnh quyển sách, con thỏ thì… đã không còn thấy bóng dáng.
Sói con giờ đã khép mặt, quỳ bốn chân không dám giãy dụa, càng giãy, các tia sáng như dây thừng càng siết chặt nó, nó có thể cảm nhận được từng tia sáng trắng đang bào mòn toàn bộ năng lượng trong người nó đi.
Toàn thân muốn phát động kỹ năng trốn thoát cũng không được, từ quỳ nó chuyển sang nằm xuống mặt đất, hai mắt đã ướt đẫm, nhìn chằm chằm về quyển sách, giống như muốn nói: “Ô ô, ta sai rồi được chưa, mặc dù ta không biết tại sao ta sai, sai ở chỗ nào, nhưng ta sai rồi, xin lỗi, thả ta đi!”
Đáng tiếc, quyển sách vẫn như cũ, vẫn một mực sắt đá không tim không phổi, căn bản không để ý nó xin xỏ tha thứ, vẫn ùa ra không ngừng tia sáng trắng đâm thẳng vào cơ thể nó.
Nếu như mắt nó lúc này có thể nhìn thấy linh khí xung quanh và có thể nhìn xuyên vào trong cơ thể nó, sẽ phát hiện tia sáng trắng mang theo vô số linh khí, chui vào trong cơ thể hóa thành vô số ánh sáng xanh lá, xâm nhập vào từng tế bào của nó, đang muốn phạt cân tẩy tủy nó.
Sói con đau đớn, nước mắt lưng tròng, cảm giác toàn thân càng ngày càng đau đớn, toàn thân buông lỏng, chỉ muốn chết đi cho xong.
Thời gian trôi qua rất nhanh, cả người đã hoàn toàn co quắp, bất động, khóc không ra nước mắt.
Ánh sáng trắng đã bắt đầu yếu bớt, độ dày của tia sáng càng mỏng dần, vô số tia sáng lúc trước như sợi chỉ đâm vào người nó, giờ đã bao trùm toàn bộ thân thể.
Lâm Trần nhìn tới mức này, coi như kết thúc.
Ánh sáng đen và ánh sáng xanh cũng trao đổi ngày càng ít đi.
Ai ngờ, một màn xuất hiện.
Từ ánh sáng trắng bao trùm cơ thể sói con, bỗng dưng nổ một cái, một tia sáng trắng to gấp bảy tám lần hình thể sói con, bay thẳng về hướng Lâm Trần.
Rồi phân thành hai luồng, một bay về đầu Lâm Trần, luồng còn lại chui vào trái tim của hắn, trong tròng mắt Lâm Trần lúc này có thể thấy vô số ánh sao, dần dần biến thành màu đen thâm thẩm.
Sau một lát Lâm Trần thẳng tắp ngã xuống đất, bình ổn hô hấp, giống như ngủ đi.
Cho đến khi ánh sáng cuối cùng chui vào cơ thể hắn, quyển sách lần nữa, lật qua vô số trang giấy, bên trong có hình dáng của sói con.
Mà nhìn lại, sói con cũng đã biến mất.
…
Đêm khuya,
“Ta sao lại nằm đây? Xỉu sao?” Trong mơ màng, Lâm Trần chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy trên cao là bầu trời đêm đầy sao, nhờ ánh trăng soi sáng hắn có thể thấy rõ, bản thân nằm trên một mảnh cỏ xanh tươi.
Trong đầu hắn bây giờ, giống như có cái gì đó, lại nhắm mắt lại cảm giác một chút.
Ầm!
Một tiếng động từ trong ý thức nổ lớn, mặt mũi Lâm Trần đau đớn thống khổ, hai tay vô thức ôm đầu, lăn lộn trên mặt đất.
Khi cảm giác đau đớn đã dần yếu bớt, Lâm Trần mới ý thức được bản thân đi vào một không gian, phía trên đầu trôi nổi không ít quyển sách.
Mà ở phía cao nhất, chính là cuốn “Biên Cứu Sư” phát điên lúc trước.
Từ đâu nhảy ra bốn cái màn ảnh, chiếu đi chiếu lại toàn bộ ký ức từ kiếp trước.
“Ta đã nhớ lại tất cả rồi.”
Hắn nhớ không chỉ về kiếp trước, mà còn nhớ tới vì sao ban đầu nhìn thấy biến trang rất quen, rồi tới con thỏ và sói con, đây điều là 1 trong vô vàn sinh vật mà hắn nghiên cứu ở kiếp trước.
Tất cả bọn chúng đều được ghi chép lại các thông tin từ hơn bốn mươi tinh cầu xung quanh khác nhau.
Mà quyển sách “Biến Cứu Sư” hiện tại chỉ còn lại hai trang sách, bên trên quyển sách biến thành “Biên Cứu Đồ Giám”, bên trong mỗi trang sách chỉ có lấy một dòng mạ vàng chói chang.
“Biên Cứu Sư”
Trang còn lại, “Dưỡng Chiến Sư”.
Vô số quyển sách trôi nổi xung quanh, đều bị khóa bởi xích.
Đồng thời, hắn phát hiện, có hai quyển sách không bị khóa bởi xích sắt, một quyển là Ngự Thú Tuần Sứ và Hồng Thiên Lịch Đại.
Hắn thử chạm tay vào quyển Hồng Thiên Lịch Đại, một lần nữa vô số thông tin xuất hiện.
Hồng Thiên Đại Lục, một đại lục được Thiên Quang che chở, chú trọng về chức nghiệp, phân chia ra nhiều chức nghiệp khác nhau.
[ Tiến độ đã biết: Hồng Thiên Lịch Đại, 5/100 ]
Phía đông có Thương Tử Đế Quốc, phía tây Ứng Long Đế Quốc, phía nam Xiển Ma (Sigmar) Đế Quốc, phía bắc Kim Xà Đế Quốc tạo thành bốn phương đế quốc mạnh nhất.
Về phần trung tâm, bao phủ rất to lớn, một vùng tiến hóa của vô số dị tộc, bao gồm Thú Nhân Tộc, Tinh Linh Tộc, Hải Dương Tộc, Thâm Uyên Tộc, Ma Vực, vân vân tồn tại.
Trừ những thứ trên, còn có vô số tổ chức từ nhỏ tới lớn, từ thành trì cho tới làng trấn, trong đó nổi tiếng nhất có Tổng Bộ Công Hội, Thư Viện Chức Nghiệp, Bách Tông Môn và Sa Đọa Đế Quốc.