Chương 4: Bạch Hổ tộc

Đêm nay Phi Long không thể ngủ tiếp. Gương mặt đầy nước mắt của Thuỳ Dung vẫn in sâu vào tâm trí hắn. Hắn tự nhủ với lòng sẽ chỉ nhìn thấy nước mát hạnh phúc của các nàng chứ không bao giờ nhìn thấy các nàng đau khổ nữa..

Khi ánh nắng còn chưa chiếu rọi, hắn đã rời giường. Kệ cho những vết thương vẫn chưa lành hắn lặng im nhìn về phía bầu trời xa xa. Nơi nào đó đã từng là nhà, nơi nào đó đã có cha mẹ yêu thương , nơi nào đó đã có bạn bè đồng nghiệp. Hắn quỳ xuống vái lậy. Từ giờ phút này chỉ còn duy nhất Hoàng Phi Long.

“ Hôm nay chăm chỉ đấy, vết thương thế nào rồi” Thu Hằng hỏi hắn

“ So với vết thương lòng của các nàng mấy thứ này chỉ là muỗi chích inox” hắn ngạo nghễ nói

“ Từ nay gia tăng áp lực gấp đôi cho ta, nam nhân của nàng sẽ phải trở thành người mạnh mẽ nhất.” Khuôn mặt hắn giờ này tràn đầy quyết tâm.

Thu Hằng và Thuỳ Dung nhìn nhau hai người ngập tràn trong tự hào.

.....

1 năm trôi qua..

-995 996 997 998 999 1000.

Đôi tay hắn rã rời nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười rạng rỡ. 1 năm trôi qua hắn đã quen với các bài luyện tập hằng ngày nào lag chạy bộ, hít đất, kéo xà, gập bụng, ...

Qua 1 năm hắn giờ đã to cao lên trông thấy, cơ thể vạm vỡ như tượng tạc, bắp tay bắp chân cứng rắn như Ngọc thạch, làn da trắng nõn trước đây giờ đã chuyển sang màu đồng vì những tháng ngày khó khăn khổ luyện.

“ Tốt lắm. Vào tắm rửa đi Phi Long.”

“Ừ”

Cơm tối hôm ấy là 1 bữa cơm đầu thịnh soạn Thu Hằng lên tiếng:

“ Chàng đã vượt qua kiểm tra, hôm nay thiếp sẽ nói hết bí mật của chàng. Thuỳ Dung hôm nay chúng ta sẽ phá lệ mà uống rượu cùng chàng”

“ Dạ Mẫu thân tỷ tỷ”

“ Đấy xem chàng đã dạy hư Thuỳ Dung thế nào hôm nay thiếp sẽ dạy dỗ lại chàng”

Thu Hằng lườm mắt nhìn Phi Long. Hắn cứ gì hì mà cười trong tay đang ôm 1 con cáo trắng muốt

“ Tiểu Bạch này cứu ta ca ca hôm nay bị lão bà mưu sát”

Con cáo nhỏ nhảy về phía Thu Hằng lao vào lòng nàng đầy nũng nịu.

“ Hừ xem như chàng gặp may”

Từ ngày bắt đầu tập luyện trừ những lúc ân ái còn lại lúc nào Thu Hằng cũng đầy nghiêm khắc.

Nâng chén rượu lên Phi Long nói “ Nàng nói đi”

Thu Hằng thu liễm nụ cười của mình lại nàng nhìn về một nơi xa xa rồi nói: “ Từ xa xưa

trước khi con người làm chủ mảnh đất này các loại Linh thú đã làm bá chủ của nơi đây. Trong số đó có 4 cá thể mạnh mẽ đã đứng trên tất cả mà đứng đầu nơi này. Phân biệt là Thanh Long, Bạch Hổ , Chu Tước, Huyền Vũ. 4 loài tương ứng chiếm cứ địa bàn: Thanh Long của phương Bắc , Bạch Hổ của phương tây, Chu Tước của phương nam, Huyền Vũ của phương đông. Con người khi ấy so với các loài Linh thú đều yếu ớt vô cùng. Các tộc người bắt đầu tôn sùng và đặt tên cho chúng là thần thú. Dần dần khi xã hội loài người phát triển họ bắt đầu sáng tạo ra các công pháp tu luyện khi ấy cán cân dần nghiêng về loài người. 2000 năm trước 1 cuộc chiến giữa người và yêu thú đối đầu với quỷ thi đã nổ ra. Cuộc chiến kéo dài gần 1000 năm đã biến lục địa này trở thành chiến tranh không dứt.”

Nói đến đây nàng thở dài:

“ Liên minh Linh Thú và loài người sau gần 1000 năm đã phong ấn được Chúa tể bóng tối của quỷ thi đẩy lùi quỷ thi phải chạy trốn về phía tây. Chiến tranh kết thúc loài người khi ấy về thực lực đã vượt xa tất cả các loài Linh Thú. Từ đó von người đã trở thành chúa tể của đại lục này.” Nàng nghiến răng nói tiếp:

“ Bạch Hổ tộc khi ấy đã đứng trước cảnh điêu linh, sau cuộc chiến tộc đàn đã suy giảm nghiêm trọng mà mất đi vị thế của mình. Khi ấy các loài Linh Thú đã chia lại lãnh địa Kì Lân tộc hướng tây thay cho Bạch Hổ. Bạch Hổ tộc trưởng khi ấy là Hoàng Phi Thường đã dẫn tộc đàn đi ẩn cư cắt đứt liên lạc với cả Linh Thú và con người.”

Nàng đưa ra Bạch Hổ lệnh về phía Phi Long rồi nói:

“ Lệnh bài này đã tồn tại 2000 năm giờ này đưa cho con để con có thể phát dương quang đại Bạch Hổ tộc”

Cầm lệnh bài trong tay Phi Long hướng Thu Hằng gật đầu. Nhìn biểu hiện của hắn như thế nàng nói tiếp:

“ Đây là kỉ vật của cha con để lại, trong đây là truyền thừa gia tộc con hãy cầm lấy”

Nói xong nàng đưa hắn một chiếc nhẫn bạc thiết kế tinh xảo, phía trên là 1 hình mãnh hổ mạnh mẽ.

Cầm chiếc nhẫn lên nhỏ 1 giọt máu vào một bóng hình cao lớn đầy vẻ uy nghiêm hiện lên.

“ Con trai khi những hình ảnh hiện ra thì là lúc con đã trưởng thành rồi. Ta rất vui. Thu Hằng cảm ơn nàng đã chăm sóc cho Phi Long. Bây giờ ta sẽ mở phong ấn cho con, mạnh mẽ mà tiếp nhận nhé”

Nói xong 1 tia sáng bay thẳng vào mi tâm Phi Long, cảm giác lạnh buốt truyền thẳng vào đầu hắn, hai tay hắn bị cảm giác lạnh cóng làm cứng đờ.Lấy hắn làm trung tâm cả căn phòng nhiệt độ hạ xuống 1 cách nhanh chóng. Hắn bất động như 1 khối băng.

“ Ra ngoài thôi để hắn tiếp nhận truyền thừa”

Thu Hằng kéo tay Thuỳ Dung.

“ Chuyện gì sảy ra thế mẫu thân?”

Thu Hằng 2 mắt nhìn về phía xa xăm nói:” Con người khác với linh thú chuzng ta. Con người khi sinh ra có thể điều khiển mọi nguyên tố trong tự nhiên nhưng chúng ta lại khác. Kẻ có huyết mạch linh thú chỉ có thể điều khiển nguyên tố theo di truyền mà thôi đó được gọi là thiên phú

như con có huyết mạch của Hồ Điệp khi sinh ra đã có năng lực thao túng gió, ta có huyết mạch của Phượng Hoàng sinh ra có thể thao túng được lửa. Hai loại thuộc tính vốn khắc chế lẫn nhau thế nên phải đợi hắn trưởng thành mới có thể tu luyện vì thế thời gian trước ta mới bắt hắn phải luyện tập thể lực của mình.”

“ Vậy liệu có chuyện gì không Mẫu Thân?”

“ Ta cũng không biết”

Khi hai người vẫn đang nói chuyện bên trong Phi Long đã kêu lên thảm thiết

Aaaaaaaahhhhh

Nóng- lạnh quá.

Hai người từ bên ngoài chứng kiến thấy trong gian phòng nhiệt độ luân phiên thay đổi. Khi thì lạnh lẽo vô cùng khi thì nóng hầm hập. Trên cơ thể Phi Long 1 bên đã trở thành màu trắng xanh như băng, bên còn lại ngọn lửa hừng hực đã đốt cháy hết áo quần.

Trải qua 15 p như vậy hắn ngừng la hét.

Nhiệt độ trong phòng dần ổn định. Hai người chạy vào phòng thấy hắn đang ngồi xếp bằng tu luyện. Khuôn mặt vẫn nhăn nhó vì đau khổ.

Phía sau hai người là Vô Ảnh hắn đi đến nhìn Phi Long rồi nói với Thu Hằng

“ Thiếu chủ công pháp đã đại thành, giờ chỉ cần thiếu chủ học cách sử dụng nữa thôi. Tỉ tỉ đây là Vĩnh đông Đan cùng với Liệt hỏa tửu mỗi ngày vào giờ này cho hắn cùng lúc sử dụng 1 viên Vĩnh Đông Đan cùng 1 chén Liệt hỏa tửu. Thứ này có thể dùng trong 1 tháng giúp hắn bớt đau khổ. Mỗi ngày hắn cần tu luyện 2 tiếng giữa trưa và 2 tiếng nửa đêm. Ta đi đây.”

Vô Ảnh xoay người rời đi hắn nói tiếp:

“ Kẻ thù đã quay lại hi vọng thiếu chủ sớm ngày trưởng thành”Phi Long vẫn nhắm nghiền 2 mắt mặc cho 2 nữ nhân vẫn đang lo lắng cho mình. Cảm giác 1 bên bị lửa thiêu 1 bên bị đông lạnh dần trôi qua. Cha hắn đang giúp hắn đả thông hết kinh mạch của mình. Hai dòng chân khí giờ đã cân bằng. Cha hắn đầy vui mừng mà nhìn hắn:

“ Giỏi lắm con trai, đây đã là tất cả những gì ta có thể giúp con. Hãy nhớ 2 điều: Trước khi con đủ mạnh mẽ đừng bao giờ để lộ ra mình là người của Bạch Hổ tộc và thứ 2 hãy nhớ rằng kẻ thù của chúng ta là Thần Long giáo. Cha đi đây. Hãy cố chăm sóc cho Thu Hằng nói với nàng là cha đã có lỗi với nàng.”

Hư ảnh của cha hắn biến mất Phi Long mở hai mắt mình ra. Cơ thể tràn đầy năng lượng. Hắn bước ra bên ngoài tay phải tung 1 quyền về phía 1 thân cây, chiếc cây bốc cháy ngùn ngụt. Tay trái tung quyền về 1 thân cây khác thân cây này đã bị đóng băng.

“ Không tệ hắn tự nhủ.”

Thu liễm chân khí hắn quay trở lại trong phòng. Nhìn Thu Hằng và Thuỳ Dung hắn nở một nụ cười trìu mến dang tay ôm hai nàng vào lòng.

“ Nào bồi dưỡng tướng công đi”

Hai bóng người gật đầu theo chân hắn vào trong phòng.

Trong phòng Thuỳ Dung và Thu Hằng dã trần truồng mà nằm trên giường. Hai mỹ nhân mỗi người một vẻ. Thuỳ Dung với gương mặt đầy ngây thơ cơ thể hài hoà cân đối thì Thu Hằng tràn ngập sự chín chắn với những đường công đầy mê người. Cả hai âm hộ đã dầm dề nước nhờn chuẩn bị sẵn sàng đợi hắn tiến vào xám nhập.

“ Ai trước đây?” Phi Long khẽ trêu đùa

“ Hừ nhanh đi tướng công” Thu Hằng mời mọc. Trong các cuộc vui nàng vẫn chủ động hơn Thuỳ Dung nhiều.

“ Ta đến đây”

Hắn cắm dương vật vào âm hộ Thu Hằng nước nhờn lai láng khiến hắn vào thật dễ dàng

“Agghhh thoải mái quá chàng ơi, nhanh nữa lên.”

“ Còn thiếp nữa”- Thuỳ Dung banh hai mép âm hộ để lộ ra một khe rãnh hồng hào trước mắt Phi Long.

“ Ai cũng có phần hết, hôm nay ta sẽ thụ tinh cho cả 2 nàng”- Tay trái hắn thụt ra thụt vào trong âm hộ Thuỳ Dung

“ Ừ đúng rồi hừ hừ thụ tinh cho thiếp đi để thiếp sinh cho chàng 1 đàn hổ con”

“ Cả thiếp nữa hãy thụ tinh cho thiếp đi”

Phạch phạch phạch

Âm thanh vang lên trong căn phòng

Aghhh aghhhh tiếng 2 nữ nhân rên rỉ

3 người đủ các tư thế làm tình với nhau suốt cả đêm. 3 người thoả mãn ôm lấy nhau.

“ Sắp tới ta phải đi để luyện tập rồi, công pháp này cần có nơi thích hợp luyện tập”

Hai nữ nhân ôm lấy hắn không ai nói gì.

“ Ta sẽ nhớ các nàng lắm tranh thủ thời gian này phải thụ tinh cho cả 2 nàng mới được”

Hắn nói xong hai bàn tay đã lần mò đến âm hộ hai nàng. Cả 3 người lại ngập tràn trong đam mê ngục dục.