Thanh minh này các đh làm gì? Có đi bái tế mọi tổ tiên không?
————————-
Sáng sớm Bất Lực và Phượng Tường nhắm hướng Bắc mà đi. Thời tiết đã vào cuối đông hướng phía Bắc mà đi càng đi càng thấy tiêu điều.
Nhìn cảnh vật đầy u ám Phượng Tường thở dài.
- Không phải lũ Thần Long giáo thì có phải chúng ta có thể đón tết ở Phượng Hoàng tộc rồi không.
Vuốt mái tóc đỏ rực của nàng Bất Lực nói.
- Nhưng không có bọn chúng thì ta không thể gặp nàng nha. Ít ra thì bọn khốn nạn đó còn làm được chút ta nghĩa.
- Hừ so với chúng chàng cũng xấu xa không kém.
Bất Lực xoa đầu cười lớn.
- Không có ta từ nhỏ được sư phụ dạy rất tốt. Sau đó đi theo Phi Long đại ca cũng học được nhiều thứ tốt. Ta rất biết nói lí lẽ nha.
- Hừ ta lại không thèm cùng chàng so đo.
Bất Lực cười khổ.
- Phượng Tường nàng nhìn. Phía trước có chừng 200 tên của Thần Long giáo. Chúng ta lên đó dãn gân cốt 1 chút.
Phượng Tường ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn đoàn người Thần Long giáo. Hai người đi thẳng mà đến đám người.
- A di đà phật, thí chủ xin mở lòng từ bi cho bần tăng xin chút cơm chay.
- Cút đi tên lừa trọc kia.
- Mau biến.
- Cút.
Đám người không ngừng xua đuổi .
Có kẻ còn đi lên đá cho hắn 1 cái.
Bất Lực từ bi mà nói.
- A di Đà phật. Thiện style, thiện style. Các thí chủ vô nhân đừng trách bần tăng thất đức.
Vô Ảnh Cước.
Vô Ảnh cước đơn thuần không hề đặt thêm hoả nguyên tố thế nhưng mỗi 1 kẻ trúng cước đều lăn ra chết không kịp phản ứng.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã có hơn 20 cái xác không hồn.
Đám người còn chưa hoàn hồn lại thì 1 lần Vô Ảnh cước nữa triển khai hơn 10 cái xác nữa lại nằm xuống.
Đám người hoàn hồn nhanh chóng lấy vũ khí bao quanh Bất Lực.
Bất Lực cười đầy từ bi miệng nói.
- Tội lỗi tội lỗi. Ta đàng phải độ kiếp cho các thí chủ vậy.
Tất cả những kẻ bao vây đều thấy hoa mắt trước tốc độ ra đòn khủng khiếp của Bất Lực. Đó là lần hoa mắt cuối cùng của chúng vì rất nhanh không bị đá gẫy cổ thì cũng bị Bất Luẹc đá cho nát hết lục phủ ngũ tạng.
Chưa đầy 1p đã có thêm 50 tên nằm xuống tổng cộng gần 80 cái xác nằm lại.
Bọn chúng sợ hãi co giò chạy thì phía sau đã thấy 1 thân ảnh nữ tử xinh đẹp rất nổi bật với mái tóc đỏ rực chặn đường.
Hai tay nàng hoá thành trảo khủng bố, mỗi kẻ bị trảo ấy bắt trúng chỉ có 1 kết cục duy nhất là bị bóp nát đầu.
Trước sau 2 người vây đánh, 200 người của Thần Long giáo đã bị toàn quân diệt sạch.
Bất Lực chưa dừng lại kiểm kê tài sản rồi thu hồi sạch sẽ không để lại chút gì.
- Thiện style, trời gây nghiệp có thể ta, tự gây nghiệp chỉ có chết.
Hắn quăng lại câu nói cùng Phượng Tường nhanh chóng mà đi.
———-
Đám người Phi Long lúc này đang vùi đầu chè chén. Hôn lễ của Quy Đầu và Bạch Xà diễn ra khiến họ thoả sức mà ăn. Phi Long lúc này đang ở trên 1 chiếc xe lăn, ở trận chiến trên sa mạc hắn đã quá sức lúc này tình trạng cơ thể không có chỗ nào tốt.
Bạch Long tối hôm qua đã trở lại mang theo tin tức, tâm trạng của Phi Long lúc này rất vui vẻ.
Hắn như vậy đã hợp tác cùng Phượng Hoàng tộc, còn về Quy tộc lại càng dễ dàng hơn.
Cha của Quy Đầu, Quy Nhơn đã trực tiếp nhường cho hắn là gia chủ.
Còn một niềm vui không ngờ khác nữa, mẹ của Bạch Xà là Thanh Xà cũng nhường chức tộc trưởng của Xà tộc cho nàng.
Quy tộc và Xà tộc cũng có chừng gần 5000 quân.
- Phi Long ta mời cậu 1 ly.
- Mời ngài Quy Nhơn thúc thúc.
- Haha cuối cùng ta cũng không làm Quy tộc mất mặt. Từ nay có thể đổi lại thành Huyền Vũ tộc rồi.
Quy Nhơn dáng người to béo ục ịch cái đầu hói mặt thì rỗ nhìn xấu xí vô cùng. Hắn đang hớn hở mà cười. Không vui sao được khi cuối cùng con trau hắn đã có thể tìm lại huyết mạch Huyền Vũ điều mà trước đây bao đời tổ tiên hắn vẫn không làm được.
- Quy Nhơn thúc, ta nghĩ giờ vẫn chưa phải lúc. Đợi chúng ta đánh bại Thần Long giáo khi ấy ngài có thể đổi tên tha hồ vùng vẫy a.
- Đúng đúng, dù sao ta cũng để lại vị trí cho Quy Đầu rồi. Mọi chuyện sau này để nó tự quyết.
- Đúng thế mời thúc.
Trong khi Phi Long và Quy Nhơn đang chúc tụng chén chưa chén anh những người khác đều lắc đầu. Phi Long từ khi thương thế trở nặng đã bắt đầu suốt ngày uống rượu, tất cả chuyện khác đều làm rất hững hờ. Ngay cả khi biết tin Thần Long giáo muốn tấn công Phượng Hoàng tộc hắn cũng không mấy quan tâm.Hắc Long nhìn dáng vẻ say sưa của PHI LONG không kiềm chế nổi nữa giật mạnh cái ly trên tay hắn mà ném mạnh.
Choang cái li tan thành từng mảnh. Hắc Long nhìn cái mặt bất cần của hắn chỉ tay chửi lớn.
- Phi Long Đ-t mẹ mày nữa. Suốt ngày rượu chè thì mày sẽ làm được cái l-n gì? Tao đ-o hiểu sao lại có cái chỉ thị máu l-n phải hỗ trợ mày nữa. Mày từ giờ muốn làm cái l-n gì thì làm bố cũng đút c-c vào quan tâm.
Hắc Long nhanh chóng rời khỏi Quy gia đi vào trong Quy Xà trấn. Bạch Long, Thu Hoa , Thu Nguyệt nhanh chóng đi cùng hắn.
Quy tộc và Xà tộc đều ở Quy Xà trấn ở phía đông giáp ngay biển. Trong trấn nhân loại đều là người của Quy tộc và Xà tộc.
Quy Xà trấn nằm ở nơi có vị trí thuộc dạng gân gà vì thế dù ở biên giới giữa Thần Long giáo và Phi Ưng môn nhưng 2 thế lực này không thèm để vào mắt. Lí do bởi vì nơi này dễ thủ khó công, khi bị vây hãm Quy Xà trấn sẽ bỏ chạy ra biển sau đó lại quay lại cắn trộm rất phiền thế nên 2 thế lực lớn vẫn kệ cho Quy Xà trấn phát triển. Ngặt một nỗi nơi đây tài nguyên nghèo nàn muốn phát triển cũng rất khó.
Quy Đầu từng nói mơ ước của tổ tiên hắn bao đời nay là được trở về Huyền Vũ thành, 1 thành trì ven biển có rất nhiều tài nguyên và hải sản. Nhưng lúc này nó đang bị Thần Long giáo chưởng khống mà khoảng cách từ Huyền Vũ thành đến Sài thành chỉ chưa đầy 300km.Ra khỏi Quy Xà trấn Hắc Long hét lớn tay cầm Quang Minh Thương mà đập phá từa lưa trên mặt biển. Bạch Long đến bên cạnh an ủi trong khi Thu Hoa và Thu Nguyệt đứng từ xa nhìn.
- Đại ca đệ không thể nào đi theo thằng mặt l-n ấy nữa. Đệ thà tự mình đến Thần Long giáo chịu chết chứ cũng đ-o muốn một giây phút nào ở cạnh thằng l-n bại não ấy nữa.
- Hắc Long kìm chế lại. Ta cũng rất không hài lòng với hắn lúc này. Thế nhưng các tổ tiên ta nghĩ không thể sai lầm như vậy được. Về cùng huynh .
- Nhưng mà đại ca hắn.
Một giọng nói lạnh lùng trong gió bay tới.
- Hắn đi rồi. Hắn nhờ ta chuyển lời từ giờ mọi người sẽ nghe Bạch Long phân phó.
- Phong Thần ngươi nói thật sao?
Bạch Long cùng Hắc Long đồng loạt mà hỏi.
- Đúng thế.Hắc Long các người về trước, ta có chuyện cần nói riêng với Bạch Long.
Hắc Long cùng 2 nữ nhân trở về Quy tộc. Lúc này chiếc xe lăn vẫn ở đó chỉ có duy nhất Phi Long đi, Thu Hằng và Thuỳ Dung vì 1 lí do nào đó vẫn ở lại. Hắc Long rất thắc mắc với quyết định của Phi Long. Hắn đi cứ như vậy mà đi nhưng hắn đi đâu làm gì? Không ai có thể trả lời cho hắn.
Bên bờ biển sóng vỗ ầm ầm, Phong Thần và Bạch Long đứng thẳng mà nhìn ra mặt biển tối đen.
- Phong Thần có chuyện gì vậy?
- Ngươi có biết vì sao hắn lại đi không?
Trả lời cho câu hỏi của Bạch Long là 1 câu hỏi khác.
- Ta không biết.
Phong Thần nhàn nhạt cười.
- Tên đó thật không ra làm sao. Đêm qua khi các ngươi trở về hắn đã muốn trốn đi, sau đó hắn bị ta tìm thấy.
- Ngươi nói thật sao?
- Đúng thế, khi nãy hắn nói với mọi người bảo ta mang hắn xin lỗi Hắc Long thế nhưng ta đã mang hắn lên 1 chiếc xe ngựa rồi rời khỏi nơi này. Ngươi không cần hỏi ta đã nói sẽ giữ bí mật cho hắn.
- Ừ ta hiểu. Chắc trong lòng hắn có chuyện khổ tâm.
Phong Thần tuy cười nhưng đầy chua xót mà nói.
- Thực ra thương thế của hắn còn nặng hơn chúng ta tưởng tượng nhiều. Hắn tự biết thương thế của mình nên không muốn trở thành gánh nặng của chúng ta. Hiện tại cơ thể hắn khí huyết đã không thể vận hành bình thường. Nội tạng trong cơ thể cũng không còn đúng vị trí, bên trong các vết xương gãy không ngừng tổn thương nội tạng, xương sườn hắn bị gãy chỉ một chút nữa có thể chạm tới tim.
- Cái gì thương thế hắn như vậy sao không ai biết? Các người không phải luôn bên cạnh hắn sao?
- Chuyện này ngoài ta còn có Quy Đầu biết, nhưng Phi Long yêu cầu chúng ta không thể nói cùng ai. Những người khác kể cả Thuỳ Dung cùng Thu Hằng cũng không biết là do hắn luôn lấy cớ say rượu đuổi các nàng đi.
Bạch Long âm thầm thở dài.
- Nói như vậy chuyện của Hắc Long.
- Đúng vậy đều do hắn tính toán. Ta biết ngươi là người thận trọng cho nên sẽ biết phải làm gì để lãnh đạo mọi người. Hôm nay ta nói nhiều như vẬy ngươi cũng không cần nhớ gì cả. Ta về trước.
Phong Thần rời đi chỉ còn lại Bạch Long cùng màn đêm đen kịt và tiếng sóng vỗ dạt dào.
“ Phi Long tại sao ngươi lại tự làm khổ bản thân như vậy.”
Trên 1 chiếc xe ngựa Phi Long đang nở 1 nụ cười. Bình rượu trên tay đang không ngừng bị hắn làm cho vơi bớt.
“ Mọi người bảo trọng ta đi a. Nếu ta không thể về mọi người cũng đừng buồn.”
Hắn nói với người phu xa. “Đưa ta đến...”
Bạch Long sau khi về phòng vẫn suy nghĩ mông lung.
- Đại ca Phong Thần nói gì mà huynh âm trầm vậy?
- Không có gì. Nghỉ nhanh đi ngày mai ta muốn mọi người khởi hành.
- Gấp như thế sao?
- Đúng vậy. Thần Long giáo sắp tấn công Phượng Hoàng tộc, ta sẽ thương lượng với Quy Đầu và Bạch Xà mang toàn bộ nhân lực của Quy Xà đảo đến hỗ trợ. Việc này cần nhanh chóng triển khai nếu không e là không kịp.
- Ừ đệ biết rồi. Mà đại ca chuyện chúng ta cùng 2 nàng ấy huynh xem.
- Hắc Long thù nhà còn chưa thể trả huynh không muốn làm các nàng ấy khổ tâm. Các nàng ấy cũng chịu thiệt thòi nhiều rồi. Lần này sau khi trở lại Phượng Hoàng tộc ta sẽ trả lại các nàng ấy. Đệ cũng thấy tình cảnh khi nãy của Thu Hằng và Thuỳ Dung rồi.
- Đại ca đệ hiểu rồi. Hi vọng chúng ta nhanh trả thù một chút đến khi ấy.
- Em trai ngốc này. Ngủ đi thôi.
- Ừ.
Trong phòng của Thu Hằng và Thuỳ Dung.
Các nàng vẫn đang thất thần ngồi bên xe lăn của Phi Long. Hắn đi chỉ để lại 1 bức thư rồi mất tích luôn.
“2 bảo bối ta sẽ nhanh về thôi. Yêu các nàng nhiều . Thời gian ta đi có thể nhờ Phong Thần giúp haha
Phi Long”
- 2 tỉ đại ca đã nói thế chắc chắn có nỗi khổ. Các tỉ phải vui vẻ lên nếu không khi huynh ấy về thấy hai tỉ như vậy huynh ấy sẽ không vui đâu.
Phong Linh đang không ngừng an ủi.
- Tỉ xem huynh ấy cũng nói có gì cũng có thể tìm Phong Thần mà. Để muội đi tìm chàng ấy đến. Yên tâm muội sẽ không ghen đâu.
Phong Linh định chạy ra Thu Hằng đã kéo tay nàng lại, trên khuôn mặt đã nở 1 nụ cười gượng.
- Ngốc nghếch này, yên tâm chúng ta không sao. Ta chỉ tức vì chàng ấy ra ngoài vui chơi không rủ chúng ta thôi chứ ai thèm nhớ hắn làm gì. Phải không Thuỳ Dung?
- Đúnh thế tên xấu xa đó lại đi tìm nữ nhân. Chúng ta cũng xinh đẹp như thế mà hắn không biết giữ. Đã thế chút nữa ta sẽ tìm Phong Thần.
Phong Linh méo mặt.
- Các tỉ không đùa chứ?
Các nàng nhìn nàng tươi cười.
- Chúng ta tuy dâm đãng đến mấy cũng chỉ dành cho một mình Phi Long thôi. Thôi muội về đi giữ tên Phong Thần chặt lại không biết lúc nào chúng ta đổi ta đâu.
Phong Linh lè lưỡi làm mặt quỷ nhanh chóng mà về phòng.Đợi Phong Linh rời đi Thu Hằng hít sâu 1 hơi rồi nói.
- Thuỳ Dung chúng ta có thể chờ hắn 6 năm thêm 6 năm nữa có là gì?
- Ừ, con hiểu mẫu thân. Chúng ta phải sống thật tốt để khi hắn về thấy chúng ta xinh đẹp nhất. Nếu không chàng ấy sẽ chán chúng ta mà ra ngoài lêu lổng mất.
- Đúng vậy, chúng ta nhanh đi ngủ, nữ nhân thiếu ngủ hai mắt sẽ bị thâm rất khó coi.
- Dạ.
Phong Linh về phòng đã thấy Phong Thần ngồi bên bàn đang uống rượu một mình. Nàng đến bên cạnh đặt tay vào vai hắn nói.
- Phong Thần chàng lại học Đại ca tính xấu rồi.
Phong Thần nhìn nàng đầy trìu mến kéo nàng ngồi vào lòng mình tâm sự.
- Tên đó toàn thân đều xấu xa, nàng nói xem ngay cả em gái hắn ta còn ở cùng thì tính xấu không học nó cũng tự chạy sang bám vào ta.
- Ý chàng nói thiếp xấu xa.
- Còn không phải sao? Trước đây nàng trong sáng ngây thơ như 1 tờ giấy trắng. Thế nhưng chúng ta cùng hắn chừng 1 năm mà bây giờ nàng đã sắp thành yêu quái rồi.
Phong Linh làm xấu dọa hắn.
- Yêu quái đây đã sợ chưa?
- Haha, yêu quái hãy nhận lấy 1 gậy của lão Phong.
Hắn bế nàng lên giường rồi dùng gậy và đâm vụt tới tấp đến khi nàng mệt lử.
- Phong Thần muội thấy 2 tỷ thật đáng thương. Trước đó chờ huynh ấy 6 năm mới dành thời gian bên nhau được 1 năm thế mà giờ lại phải xa cách.
- Ừ, trên vai hắn trách nhiệm quá nhiều đâu giống chúng ta phiêu du như gió. Ta cũng sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ hắn hoàn thành mục tiêu.
- Chàng nha. Thực ra thiếp thấy là chàng sống rất có tình cảm. Thế mà suốt ngày bày ra cái bộ mặt lạnh lùng như thế.
- Ta mà không như vậy thì hàng đống nữ nhân xinh đẹp chạy theo thì làm sao? Một mình nàng là ta thoả mãn rồi.
- Hihi Phong Thần hứa với thiếp sau này dù khó khăn đến đâu cũng phải chia sẻ với thiếp.
- Ừm. Phong Linh chúng ta đi ngủ thôi.
- Ừm.
Trong phòng tân hôn trang hoàng lộng lẫy 2 thân ảnh 1 đen xì 1 trắng bạch đang ôm lấy nhau trong vô cùng tương phản.
- Quy Đầu chàng biết chuyện của Phi Long đúng không? Chàng đừng giấu.
- Bạch Xà, ta cũng không muốn giấu nàng có điều chuyện này ta đã hứa với hắn.
- Thiếp hiểu rồi. Vậy giờ chàng tính sao?
- Ta Sẽ tin tưởng Phi Long, ngày mai chúng ta sẽ đi nói chuyện cùng Bạch Long. Dù sao bây giờ chúng ta cũng là người đứng đầu của Quy Xà trấn.
- Ừ, thiếp sẽ nghe theo quyết định của chàng. Mà khi nào chàng định rút cái của nợ của chàng ra vậy?
- Sao lại phải rút ta còn tính đại chiến thêm 300 hiệp nữa.
- Thiếp mệt lắm rồi, 3 ngày qua thiếp tính chúng ta đã làm đến 20 lần rồi. Chàng xem l-n thiếp bị chàng đ-t cho sưng hết rồi.
- Hì hì. Cái mu l-n nàng như thế nhìn rất dễ thương nha. Cố nốt lần này thôi. Sau đó chúng ta ngủ nhé.
- Ừm chiều chàng nốt lần này, người đâu mà khỏe thế không biết. Ngày mai thiếp cấm chàng động vào.
- Ừm, vợ yêu ta sẽ nghe lời nàng hết. Hay để ta Thông đít nàng nhé.
- Không lần trước chàng thông rồi mấy ngày đi ỉa thiếp rát không chịu được. Chàng cứ đ-t vào l-n ấy thiếp đau nhưng mà sướng.
-Ừm.
Quy Nhơn lúc này đang dùng cái đầu hói của mình mà dấp vào bộ ngực của vợ lão.
-Thanh Xà từ ngày mai chúng ta sẽ đi chu du thiên hạ nha.
- Thiếp cũng muốn thế nhưng thiếp sợ lúc trẻ không gánh vác nổi.
- Nàng phải tin tưởng chúng chứ. Trước sau gì chúng cũng phải gánh vác chúng ta cứ cho chúng nhanh trưởng thành.
- Vâng thiếp nghe chàng.
- Ừ sai lầm khi xưa của chúng ta bây giờ coi như đã trả lại hết cho Quy Đầu. Ta lúc trước vẫn sợ nó lớn lên sẽ mang theo thù hằn, thật may sau khi nó đi chuyến này như về lại trưởng thành như vậy.
- Thiếp cũng thế, sai lầm trước đây luôn làm thiếp áy náy nhưng cuối cùng Bạch Xà cũng trả giúp thiếp rồi,
- Thanh xà chúng ta bây giờ nên làm thêm 1 đứa nhỏ nữa, nàng thấy sao?
- Thiếp cũng muốn lắm.
- Vậy nhanh hai chúng ta cũng chạy đua cùng lũ nhỏ.
- Dạ.