Chương 18: Truyền thừa 2

Lâu lắm hắn mới tỉnh lại, cảm giác cơ thể hắn tràn đầy năng lượng. Phía trên là khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Xà, hắn nhìn nàng thật lâu, nàng thật xinh đẹp đã bao lâu nay hắn đã luôn để thì hận che mắt mình mà không nhìn ra vẻ đẹp trời ban ấy. Nàng khẽ vuốt ve mái tóc của hắn miệng thì thầm.

- Nếu đây là ảo cảng trước khi chết thì thiếp muốn đắm chìm mãi thôi.

Hắn cũng vuốt ve tấm lưng trần trắng nõn không tì vết của nàng mà nói.

- Ta cũng vậy, đành để nàng ở bên kia chờ ta lâu hơn một chút.

- Không phải thiếp vẫn đang còn sống mà.

- Cái gì? Đây không phải là ảo cảnh sao.

Hắn tự tát vào mặt mình mấy cái. Đau một cách rõ ràng.

- Bạch Xà vậy là chúng ta chưa chết nhưng ta nhớ rõ là nàng đã đâm vào trái tim rồi mà.

- Thiếp cũng thế khi thiếp đến nơi chàng đã nằm im ở đó rồi.

- Là Huyền Vũ tổ tiên, chắc chắn là vậy rồi.

Quy Đầu lớn tiếng kêu to, cả 2 người cuối cùng đều vỡ lẽ. Huyền Vũ đã giúp 2 người xoa hết đi thì hận mà chỉ còn lại vô bờ bến yêu thương.

2 người lúc này nhìn nhau không thể dấu nổi sự ngại ngùng, cách đây không lâu 2 người vẫn xem nhau là kẻ thù, ngay cả 1p trước thôi cả 2 vẫn còn ngỡ trong ảo cảnh không ngại mà nói ra những lời yêu thương mùi mẫn thế nhưng bây giờ 2 người nhìn nhau đều rất ngượng ngừng.

- Chàng- Nàng

2 người đồng thanh mà nói, cả 2 đều ngượng ngùng dừng lại. Ăn khớp đến tột đỉnh. Quy Đầu ra dấu tay để nàng nói trước hắn không muốn cả hai lại một lần nữa rơi vào tình cảnh hồi nãy.

- Chàng nói xem sau này chúng ta phải đối mặt ra sao? Thiếp rất sợ hãi một ngày chàng trả thì mẹ thiếp, chàng và mẹ đều là những người mà thiếp yêu thương nhất. Chàng có thể bỏ thù hận được không, thiếp sẽ thay mẹ gánh chịu cả đời này sẽ để chàng dày vò có được không ?

Hắn cười hiền lành hôn lên mái tóc nàng mà nói.

- Nàng ngốc quá. Nàng chắc chắn phải theo ta cả đời nhưng không phải để chịu dày vò mà là để ta mang lại hạnh phúc cho nàng hiểu không? Ta sẽ bù đắp lỗi lầm của mình cho nàng suốt cuộc đời này chịu không?

- Thiếp đồng ý. Cả đời này chàng có yêu cầu gì thiếp đều đồng ý hết.

Nàng nghẹn ngào nói nước mắt không thể tự chủ mà ngừng rơi. Hôn lên đôi mắt sưng đỏ ấy, hắn dùng một giọng hết sức chân thành mà nói.

- Bạch Xà hứa với ta sau này không được khóc nữa nghe chưa? Nàng biết mỗi lần nàng khóc trái tim ta đau lắm không.

- Ừm,

Như một chú chim non Bạch xà nép vào thân ảnh quá khổ của hắn trong lòng ngập tràn niềm vui.

- Tướng công chàng bây giờ phải bắt đầu đền bù ngay cho thiếp, lần này phải cho thiếp được hưởng thụ niềm vui làm phụ nữ đấy.

- Ừ.

Đôi môi nàng tìm đến môi hắn, cả hai môi kề môi đến khi cả hai cùng cạn hơi, môi rời môi gấp gáp hít thở chút hơi Bạch Xà chủ động dùng lưỡi mình luồn sâu vào bên trong tìm lưỡi hắn. Hai chiếc lưỡi xoắn vào nhau hết từ miệng Quy Đầu Đẩy sang miệng Bạch xà. Khi hai chiếc lưỡi rời nhau 1 dòng nước vẫn kết nối lấy 2 chiếc lưỡi ấy.

- Tướng công thật là tuyệt diệu.

- Ta cũng thấy vậy môi nàng không những mềm mại mà miệng nàng cũng rất ngọt nữa.

Miệng vừa nói hai tay hắn đã xoa hết tấm lưng trắng nõn của nàng.

- Lưng nàng cũng thật mềm mại đó nha.

- Hừ chàng giờ thật là dẻo miệng. Ưm tay chàng bóp mông làm thiếp nhột quá ưm ưm.

- Ha ha ta bây giờ sẽ giày vò cặp mông to lớn này của nàng có sợ không?

- Không Ưm Không ưm thiếp ưm không ưm ưm sợ ưm ưm.

- Không sợ ta sẽ đi qua cái rãnh tìm lên thảo nguyên của nàng, lần trước chưa kịp khám phá cỏ ở nơi đó.

- Ưm chàng ưm ưm thật là ưm ưm hư hỏng ưm ưm...

Một bày tay hắn không ngừng nắn bóp khiến cặp mông biến dạng tay kia không ngừng liên tục xoa xoa cái âm đạo hồng hào với những mép thịt gợi cảm trong cực kì chết người ấy. Nàng lúc này miệng đã bị hắn bịt kín cả người vặn vẹo cảm nhận cơn khoái cảm không ngừng truyền đến. Cơ thể nàng nóng rực mồ hôi đã lấm tấm chảy ra cả người. Bên dưới dâm thuỷ không ngừng tiết ra để sẵn sàng bồi tiếp cho dương vật của Quy Đầu.

- Ưm ưm để thiếp.

Nàng dùng bàn tay nhỏ bé tìm đến cái dương vật to lớn gân guốc của hắn.

- Thứ hư hỏng này, thật là to quá.

Nàng nhổm người dậy kê cho dương vật ở cửa mình rồi từ từ ngồi xuống

Hừ hừ

Cả 2 người đều phấn khích rên rỉ. Nàng gập người xuống mà say mê mút cặp ngực của hắn. Nơi đây nơi ngực trái còn có 1 vết sẹo lớn lồi lên, nàng ân cần mà vuốt ve hôn hít cái sẹo ấy.

Đợi khi đã quen với cái dương vật nàng để 2 bàn tay vào ngực hắn làm điểm tựa mà nhún nhẩy không ngừng

Bạch bạch bạch

Tiếng da thịt va chạm vào nhau liên tiếp vang lên.

- Chàng ưmm thấy thiếp ưmmmm giống ưmmmm kỵ sĩ ưmmm không ưmmm.

- Giống nàng tuyệt quá ta ư cảm thấy rất là ư ư thoải mái.

Hắn đặt 2 bàn tay mà nhào nặn cặp vú trắng ngần của nàng. Cặp vú còn in lại những dấu vết ngón tay.

- Thiếp cũng ưmmm ưmmm sướng quá ưmmm chàng ơi thiếp ưmmm ưmmm sắp tè ưmmmm ưmmm.

- Ta cũng sắp ư hư ra rồi hư hư nàng ơi chúng ta cùng ư hư ra hư hư nhé.

- Thiếp - ta ra đây.

Aghhhhhhh ưhhhh

Hai người cung hét lớn, Bạch Xà cả người co giật dữ dội nằm lên tấm thân to lớn của Quy Đầu, Quy Đầu gồng người từng dòng tinh nóng bỏng bắn thẳng vào tử cung nàng. Dương vật bên trong vẫn không ngừng giật giật. Hai người ôm lấy nhau cảm nhận những khoái cảm sau cuối.

Bạch xà sau khi tỉnh lại nhìn thấy cơ thể của Quy Đầu không ngừng sửng sốt.

- Chàng ơi.

- Có chuyện gì thế?

- Cơ thể của chàng.

Quy Đầu giật mình khi nhìn thấy cơ thể của chính mình, lúc này mỡ trên người hắn đã hoàn toàn biến mất, cả cơ thể được bao phủ hoàn toàn bởi cơ bắp, làn đã hắn từ màu ngăm đen đã chuyển thành đen như than nhưng làn đã ấy không hề có chút xấu xí nào ngược lại trông hắn rất cuốn hút khỏe khoắn.

- Chuyện này là sao đây?

- Ngươi đã hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch Huyền Vũ trong cơ thể.

Tiếng của Huyền Vũ truyền tới.

Hai người xấu hổ nhanh chính thu dọn chiến trường rồi mặc quần áo vào.

- Xin lỗi tổ tiên.

Cả 2 đều xấu hổ mà nói

...

Bên trong căn phòng của Thanh Long.

Lúc này Bạch Long và Hắc Long đã bị uy áp ấy thổ hết đi da thịt, 2 con rồng kiêu hùng lúc này chỉ còn lại bộ xương khô, cả 2 vẫn đang kiên cường chống cự lúc này 2 người đã lung lay sắp ngã.

- Hắc Long đệ nhanh đi ta sẽ chống cự. Sau này quay trở lại trả thù cho huynh.

- Không đệ không đi, có đi chúng ta cùng đi, có chết chúng ta cùng chết.

- Không chúng ta không thể cùng nhau chết được, Hắc Long đệ không nhớ thù của chúng ta hay sao. Lũ Thần Long Giáo khốn khiếp ấy, đệ không nhớ cha và ông nội đã chết thế nào sao?

- Không đệ không nhớ gì cả, huynh biết thì đi mà trả thù. Đệ chỉ có biết mỗi mình huynh thôi. Hằng ngày đệ đều tỏ ra coi thường cạnh tranh với huynh, nhưng huynh có biết thực ra đệ rất kính trọng huynh. Huynh biết vì sao đệ nóng nảy ương bướng hay không, bởi vì lúc đó huynh sẽ dạy bảo khuyên lơi đệ. Đệ rất thích cảm giác được bao bọc đó, 10 năm qua đệ đã quá dựa dẫm huynh rồi, giờ mà không có huynh thì đệ không biết sống sao cả cho nên huynh phải bảo trọng đấy. Bạch Long khi rảnh hãy mang rượu đến đây cho đệ uống nha.

Ngang,

Một tiếng rồng ngâm thật lớn, Hắc Long dùng chiếc đuôi của mình quất mạnh về phía Bạch Long làm hắn bay xa hơn 30m. Phía bên ngoài Bạch Long chỉ nằm 1 chỗ nơi đó, hắn đã kiệt sức rồi, loài rồng từ xương trắng vẫn có thể mọc lại da thịt mới thế nên Bạch Long chắc chắn sau này có thể hoàn toàn bình phục.

Hắc Long bên trong đó kiêu Ngạo mà rống lên không hề sợ hãi.

Răng rắc

Từng chiếc xương trên người Hắc Long bị nghiền nát biến thành tro bụi tán loạn mà bay đi.

- Không thằng ngu này, sao đệ ngu thế, Hắc Long đệ nói rất đúng Chúng ta đã dựa dẫm vào nhau quá lâu rồi một mình ta trên đời này không có ý nghĩa.

Ngang Bạch Long cũng tống lên kiêu hùng không hề chùn bước thẳng thắn đương đầu cùng uy áp mãnh liệt kia. Chỉ 1 lát sau xương cốt hắn cũng thành tro bụi tán loạn mà bay đi.

Rắc rắc rắc.

1 thân ảnh nam nhân uy nghiêm mang theo hơi thở thần thánh tách vỏ trứng mà chui ra. Trên người hắn lúc này đang loã thể. Cơ thể nam nhân rắn rỏi cao chừng 1m85 cả người cơ bắp cuồn cuộn. Lấy trong nhẫn trữ vật ra một bộ quần áo màu đen mặc vào.

“ ca ca đệ thành công rồi.”

Ở một nơi khác cách đó không lâu 1 thân ảnh khác cũng chui ra, thân ảnh này so với thân ảnh hồi nãy giống hệt nhau có điều trên mặt hắn mang theo 1 vẻ điềm đạm. Lấy trong nhẫn trữ vật 1 bộ phục trang màu trắng hắn nhanh chóng rời khỏi đó.

- Hắc Long Hắc Long.

Thân ảnh áo trắng lớn tiếng gọi.

- Bạch Long Để ở đây.

Bạch Long nhanh chóng phi thân bay đến lúc này Hắc Long đang quỳ gối trước Thanh Long rồi. Dáng vẻ hắn lúc này cực kỳ kính cẩn. Bạch Long đi đến cạnh đệ đệ rồi quỳ gối xuống cả 2 đồng thanh tương ứng.

- Đa ta Thanh Long tổ tiên.

- Đứng lên.

Hắn ném ra 1 chiếc thương và 1 bộ áo giáp rồi nói.

- Chia nhau mà dùng, Quang Minh Thương, Quang Minh Giáp.

Cả 2 đều quỳ mọp xuống trước vị tổ tiên này.

- Theo ta.

Thanh Long phá vỡ hư không rời đi.

.....

Căn phòng của Bạch Hổ từng thân ảnh lần lượt xuất hiện.

Đầu tiên là Chu Tước dẫn theo Bất Lực cùng Phượng Tường.

Tiếp theo là Huyền Vũ dẫn theo Quy Đầu và Bạch Xà.

Cuối cùng là Thanh Long dẫn theo Hắc Long và Bạch Long.

- Đã đầy đủ rồi để ta giới thiệu.

Bằng giọng rất ôn hoà Huyền Vũ nói.

- Phế tích này là nơi chúng ta tìm truyền nhân đã được xây dựng hơn 2000 năm. Các ngươi đừng thắc mắc thực ra chúng ta đây đều chỉ là 1 luồng thần thức mà thôi. Hơn 2000 năm cuối cùng cũng hoàn thành trách nhiệm. 4 người chúng ta coi nhau như huynh đệ thế cho nên chúng ta muốn các ngươi khăng khít giúp đỡ lần nhau.

Huyền Vũ dừng lại 1 chút chỉ vào Phi Long đang nằm bẹp dí dưới đất mà nói.

- Các người từ đây nên tạo thành 1 nhóm vì dễ bề chiếu cố lẫn nhau. Theo ý chúng ta hắn sẽ dẫn đầu các người. Ai thắc mắc gì sau này hắn tỉnh có thể tìm đến. Tạm biệt các ngươi.

Một cánh cửa không gian được mở ra đám người trước khi đi đều cúi lại dập đầu trước tứ thần thú. Bất Lực trên vai mang theo Phi Long mà đi. Bọn họ rời xong cánh cửa cũng khép lại.

- Thanh Long sao không nói cho chúng nghe?

Chu Tước thắc mắc hỏi.

- Chúng bây giờ cần thời gian, chúng ta vẫn cần chống đỡ thêm chút nữa. Đi thôi có việc vẫn cần làm.

4 thân ảnh xé không mà đi , phế tích tạo thành một nổ lớn rồi cát nhanh chóng mà chôn vùi nơi đó như chưa từng có gì xuất hiện.Đám người được truyền tống ra ngoài phế tích hơn 5km. Lúc này bên ngoài trời đã gần tối. Một tiếng nổ thật lớn sau lưng họ vang lên. Tất cả đều quay lại mà cúi đầu kính trọng riêng Phi Long nhìn về phế tích lòng vẫn chưa nuốt hết cục tức.

Đường đường là thần thú ai đời 3 người lao vào mà tập thể hắn tới 30 phút.

Hắn từ bị nướng bởi lửa phượng hoàng cho tới bị dìm nước tiếp theo bị sét đánh, đủ các loại khủng khiếp. Trên người hắn lúc này ít nhất phải gẫy 4 cái xương sườn, trật khớp vai phải, gẫy ống ống đồng chân trái và nhiều vết thương khác. Trước khi đến đây hắn vẫn chưa biết cái gì gọi là trời cao đất dầy lúc đấy vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

Thu liễm tình cảm lại hắn nói.

- Trước tiên ta muốn giới thiệu 1 chút, ta là Phi Long. Sở dĩ ta như vậy là do được 3 vị Thanh Long Chu Tước Huyền Vũ do được Bạch Hổ tổ tiên đầy tôn kính, tốt bụng đẹp trai của ta nhờ giúp đỡ trong 30p. Ta không khoe khoang hay gì cả, ta nói ra chỉ để thể hiện lòng tôn kính vô hạn đến tổ tiên của ta.

Trong giọng của hắn thể hiện đầy sự cay cú.

- Ta tin chắc chắn trong mọi người đều có người chưa phục ta dẫn dắt mọi người. Không sao khi ta khoe mạnh lại có thể tìm ta bất cứ khi nào. Bây giờ ta muốn mọi người đi đến chỗ đám người Thần Long giáo tiêu diệt hết bọn chúng và cứu những người bị bắt ra. Đừng quên cướp bóc sạch sẽ hết tất cả những gì chúng có.

Mọi người đều có thù hận với Thần Long giáo thế nên không ai ý kiến gì. Riêng Quy Đầu và Bạch Xà dù sao lúc này cũng chưa xác định đi đâu nên cũng đi cùng mọi người.

Thấy không ai phản đối Phi Long nói.

- Ai trong mấy người giỏi về điều tra không?

Hắc Long nói.

- Để cho ta.

- Tốt, ngươi sẽ đi tìm kiếm chỗ chúng nhốt mọi người ưu tiên là Phượng Hoàng tộc, sau đó trở về đây. Nên nhớ giết ngần đó tên không phải là chuyện khó thế nhưng chúng ta phải cứu người nữa. Ngươi nhanh đi mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi. Bất Lực đệ canh chừng.

Mọi người gật đầu đồng ý, họ vừa mới nhận truyền thừa không phải ai cũng cod thời gian thử kĩ năng mới cho nên lúc này nghỉ ngơi rất quan trọng.

- Bất Lực ra đại ca bảo.

- Dạ.

- Cho đệ cái này nhớ dùng 1 chút thôi, cho 1 nửa giọt là được, dùng xong trả huynh, không được mang đi hại người nhớ chưa.

- Dạ cảm ơn đại ca.

Bất Lực giơ cho hắn 1 ngón tay cái. Hắn dấu kĩ mặt hí hửng lộ thêm chút Bỉ ổi.