Câu chuyện tình cảm của Trọng và Bích được gia đình hai bên ngồi lại bàn bạc lại sau cái vụ lỡ dại tại bệnh viện. Anh hai Bích lãnh nhiệm vụ tường thuật lại cho hai lão gia nghe tường tận. Dĩ nhiên là chỉ có hai lão nghe thôi chứ các bà các cô bị cấm tuyệt đối.
Lúc Trọng nhảy xuống sông cứu người, Bích đã nhanh chóng gọi 114 ứng cứu. Khi tàu cứu hộ kè chiếc thuyền sắp đắm chở 18 mạng người cặp vào miếu hoang, Bích hoảng hốt khi không thấy Trọng và Minh trên tàu lẫn trên thuyền. Cô phóng xuống nước bơi ra tàu cứu hộ, báo cho họ quay lại tìm Trọng và Minh. Cũng may một canô của cảnh sát đường thủy kịp thời cứu hộ hai người. Cô chạy lên xe cấp cứu thì thấy người ta đang hô hấp nhân tạo cho Trọng, mặt cô tái nhợt đi, cô thật sự bấn loạn vì nghĩ mình sắp mất anh ấy.
Và khi Trọng có nhịp tim trở lại, cô ngồi cạnh băng ca mà khóc nức nở. Cô thấy sao cuộc đời nó phù du đến dễ sợ, cái chết có thể đến với con người ta bất cứ lúc nào. Những giờ phút tiếp theo trong bệnh viện trong đầu cô chỉ tồn tại một suy nghĩ, hãy tận hưởng cuộc sống dù mai này có ra sao, hãy làm cho nhau hạnh phúc khi còn có thể và đừng bao giờ ngại ngùng với thị phi
Khi Trọng mở mắt mà không thấy cô, lúc đó Bích đang điện thoại báo tin cho gia đình hai bên được biết. Rồi người ta đẩy anh ấy ra ngoài, cô muốn đưa người yêu đến một nơi thật yên bình( dù là nhà xác)và nói rằng cô yêu anh ấy thật nhiều cô cũng không thể sống thiếu anh ấy. Cô phải cho gạo nấu thành cơm, dù phải chịu tai tiếng và đai nghiến
Trong cô lúc đó không có khái niệm dừng lại, hãy tiến hành, dù không gian và thời gian bất hợp tác.
Chàng là dân sông nước, sức khỏe hơi bị hơn người, chắc là no problem trong cái vụ này
Kéo mền lên trùm kín đáo Bích bắt đầu sờ soạng người yêu, Trọng tiếp nhận thông tin về các khoản này hơi bị kém. Anh tưởng nàng rà soát xem mình có bị thương chỗ nào không, anh nằm im re không nhúc nhích.
Rồi nàng kéo tay anh đặt vào bầu ngực căng tròn của cô ấy, anh mới kịp nhận ra nàng đang rủ mình ăn cơm trước kẻng
Sao mùi da thịt của nàng thơm đến thế nhỉ? Nó không như nước hoa, nó thơm một cách tà đạo và độc địa, nó là sự trộn lẫn giữa mồ hôi và một thứ mà khoa học gọi là kích thích tố nữ
Sao thằng nhỏ của mình cứng quá vậy, những dòng thông tin đưa lên não lúc này là một tập tin đầy những hình ảnh khỏa thân. À mình phải cởi áo nàng ra, Trọng không còn run rẩy như lần trước. Anh làm rất dứt khoát, đôi nhũ hoa căng tròn tuổi thanh xuân kia nhìn sao là lạ. Bích dí miệng Trọng vào ngực mình, cô đã cảm nhận được từng đợi sóng nơtron đang chạy theo sống lưng lên tận óc. Bà mẹ nó sướng, Bích túm tóc người yêu vò liên tục, cô cảm thấy âm cung mình nhồn nhột, một cái gì đó nhơn nhớt đang rỉ ra. Bà mẹ nó lần này sướng dữ
Trọng tự nhiên đưa tay sờ vào chổ đó của nàng, ngón tay anh ươn ướt
Rồi bỗng nhiên nàng cầm lấy súng của anh, ôooôi ông bà ơi...Bích ơi chết thằng nhỏ ở dưới ghe rồi!
Thằng nhỏ nóng quá, mà bàn tay thì mát quá, rồi thằng nhỏ giật giật như bị động kinh nó ói ra ngoài một đống nước sền sệt tanh tanh( trai tân mới lần đầu hay vướng trường hợp này)
Anh hai kết luận:
- Bích vẫn còn Zing vì thằng nhỏ của Trọng đã hy sinh trước giờ lâm trận
Ông năm Tà Đạo cười ha hả:
- anh du kích Tống Sĩ Trọng bị cướp cò trong lúc săn CÁ CHÀ BẶC
Ông tư Kiều nhịn cười không được cũng khen
- chơi chữ hay đó anh sui
- Chị hai chạy lên nhà năn nỉ:
- ba cho hai đứa nó, quen tiếp nha, con bảo lãnh tụi nó không tái diễn nữa đâu
- bộ nó rủ mày làm chứng cho tui nó sao, cái lúc đó trốn thấy mụ nội .
Cuối cùng hai ông già cũng phải nhượng bộ hai đứa đầu xanh nhưng có điều kiện:
- rớt đại học đừng hòng đến với nhau, cho đi về quê đứa lấy chồng, đứa gả vợ
Hai đứa bây giờ tươi rói như con chó sói, chở nhau đi ăn chè. Chị hai kêu lại:
- chờ tao đi với
- thiệt luôn hả
- ừ theo canh tụi bây có gì về mét lại
- Quán chè bưởi gia truyền nằm trong một con hẻm nhỏ, Trọng chạy vòng vòng một hơi bà chị mất tăm luôn. Vì là việt Kiều lạ đường lạ xá nên bị thằng em ruột chơi khăm một vố nặng. Chị hai tà tà cho xe đi về nhà thì bắt gặp bà sáu Thuần đang tâm sự với vị cư sĩ bạn ông trụ trì ngôi chùa gần nhà
Sự việc được ông tư Kiều tiếp nhận thông tin trong tức giận và hồ nghi
Ông không thể bào chữa cho em gái mình trước mắt con dâu được lời nào, ông ngồi trầm ngâm:
- má con Bích pha cho tui ấm trà đậm coi
Bà tư lặng lẽ đi pha trà, không gian trong nhà trầm xuống đáng sợ. Ông tư vô buồng lôi cây roi gia pháp ra gõ gõ lên thành bàn, đôi mắt ông đục ngầu, thấy mà phát sợ
-