Chương 11: ...bắt đầu

Tâm Anh thôi khóc, rồi cất tiếng gọi:

-Chị Bích ơi! ra đây chị em mình nói chuyện đi

Bích đi sau lưng Trọng lững thững bước ra, vừa đi cô vừa đưa tay vuốt mái tóc rối tung của mình. Mình kéo tay Trọng đi ra ngoài cho hai chị em tâm sự, mặt Trọng lúc này nhìn ngố kinh khủng

- tao hứa với Tâm Anh rồi, không ai biết chuyện này. Mày cũng phải hứa với tao đó

- tao có nghe được gì chết liền

- chưa nghe thì tốt hơn, nhưng tao biết con Bích, nó chắc chắn biết vì nó có lỗ mũi thính lắm, mà nó biết thì trước sau gì mày cũng biết nên tao muốn mày sau này đừng có tiết lộ vậy thôi

,-sao mày hăng hái với chuyện này vậy?

-thế mày có muốn người mày yêu đau khổ không hả thằng ngốc?

-mày đang yêu nghiêm túc à

-còn phải hỏi, mày có thấy tao quờ quạng sờ mó chưa, chưa hề vì tao thật sự yêu

-XL chưa tới lúc đó thôi

- ừ sẽ tới lúc đó nhưng tao muốn đó là sự tự nguyện

- hay lắm Minh ơi

Hai thằng đi về phía sau biệt thự, ánh đèn đường phía xa làm nơi đây bớt phần rùng rợn. Bích gọi với ra ngoài:

- anh ơi vô trong này đi con Tâm Anh nó rủ đi ..tới đó hình như Tâm Anh đưa tay bịt miệng Bích lại. Trọng đưa mắt nhìn sang Minh hai thằng lại lững thững bước vô trong

- đố mày nó rủ đi đâu?

- trời biết

- nó rủ vô khách sạn đó ông thần

- tao không tin, nhưng làm sao mày biết

Hai thằng dừng lại để hội ý

- giác quan mách bảo

- nếu có thì tao nói trước, tao chưa sẵng sàng, có thể bọn tao nói chuyện suốt đêm. Còn mày thì sao? Trọng nói khẽ

- chưa biết, nhưng chắc cũng gần giống như vậy. Mà hên xui thôi

Thái độ của Minh làm Trọng mất đi vẻ tự nhiên, hắn e dè đi theo sau

Hai chị em rời bậc tam cấp lát đá hoa cương, Bích vẩy tay ra hiệu cho hai thư sinh tiến sát vào nói rầm rì:

- kiếm khách sạn nào kín đáo cho chị em tui tâm sự đêm nay coi

Trọng nghe tới đó thở phào nhẹ nhõm, trong y đang có một cái gì đó là lạ, giống như một người sắp tham gia trò chơi đi dây thăng bằng, hồi hộp và lo sợ vu vơ

Hai chiếc xe máy, chở hai đôi cô cậu học sinh chạy tà tà theo hướng cầu Rạch Chiếc rồi rẽ vào vài con hẻm quanh co, một nhà nghỉ dạng gia đình nằm cuối hẻm

Tim Trọng đập thình thịch y ráng gồng mình chạy thẳng xe vào vườn hoa sau khách sạn, rất may mắn cho y là nhà nghỉ có cái vườn hoa, có mấy cây bông giống ở nhà trồng, y nhủ lòng: mình đang ở nhà

Minh đi ra quầy lễ tân làm thủ tục, hắn rón rén theo sau, chị lễ tân trao hắn một nụ cười thân thiện. Bất ngờ Minh nói nhỏ:

- chứng minh nhân dân đâu?

Y lò mò móc bóp lôi ra, cái chứng minh thư còn mới cáu

Hai chị em ríu rít đưa nhau lên phòng, Minh vổ vai hắn

- theo tao

Minh đon đả dắt xe đi, y nhìn chị tiếp tân nói với theo:

- tui em ra ngoài mua ít đồ, chút xíu quay lại

Trọng ngồi sau hỏi:

- đi đâu đấy?

- mày không đói hả! Bích thích món gì mày biết không?

- tôm

- tôm cái đầu mày, ý tao là mấy món ăn vặt kìa

- tôm chiên bột, Trọng đáp bừa

Câu trả lời của Trọng làm Minh lóe lên một ý, y hỏi Trọng:

- nhậu tiếp không?

- chơi luôn, tài chính mày khỏi lo

Hai thằng ra đường lớn, tìm một quán nhậu, Minh tấp xe vào lề gọi lớn:

- cho một tôm lăn bột, bốn lon 33 đem về

Một em tiếp thị bia khá xinh xắn bước ra:

- hai anh gọi đĩa lớn hay nhỏ

Mùi nước hoa bay xộc vào mũi hai cậu thư sinh, Minh nhe răng cười:

- nhỏ thôi

Chất men say vẫn còn làm hai cậu thanh niên chếnh choáng, mùi nước hoa và cả ánh mắt đung đưa cùng ánh đèn màu đang nhảy loạn xị ngoài kia làm cả hai có một cái nhìn mới về người khác phái. Cả hai để nó trong đầu không nói ra( dâm mà nói ra không tiện )

Đoạn đường từ quán nhậu trở về nhà nghỉ, Trọng như lớn hơn mình ngày xưa một tý. Còn Minh thì thấy công lực mình cũng có chút tiến bộ

Minh chào chị lễ tân, rồi một tay ôm mồi tay kia lôi Trọng đi trong háo hức

Cửa phòng mở toang, hai chị em đang nằm xem tivi. Tiếng bước chân mỗi lúc mỗi gần, Bích chạy ra chốt cửa lại. Minh gõ cửa ầm ầm, tiếng cười trong phòng khúc khích - ngủ rồi nha, không tiếp khách

- vậy hai đứa tui ăn hết đồ ăn nha

Cửa bật mở, hai cái khăn bự bất ngờ chụp lên đầu hai thanh niên. Một tên bị một ma nữ tấn vào thành giường cướp bịch mồi, tên còn lại bị tra khảo trong kẹt cửa. Cửa phòng đóng sập lại, tiếng người la om sòm, có vẻ hai ma nữ đã bị hai thanh niên nọ khống chế lại

Tình hình không biết nghiêm trọng tới mức nào, nhưng khoảng thời gian còn lại rất im lặng, một sự im lặng đáng sợ.

Căn phòng bật hí cửa một đôi nam nữ bước ra đi vội sang phòng đối diện, một cuộc đào tẩu ngoạn mục

Trọng bị Bích tống ngay lên thành giường ngay sau khi cửa phòng vừa đóng, cô gởi một màn khóa môi có chút dư vị 33 và tôm chiên lên môi người yêu. Nụ hôn rất dã man và đầy lửa yêu đương, nó rút rỉa tận xương tủy nạn nhân, niềm đam mê đang giấu kín từ lâu bị giải phóng bất ngờ ùa ra xâm chiếm lý trí đôi tình nhân trẻ tuổi

Sự chủ động của Bích không do thần men dẫn dắt nó tự nhiên đến và đi khi con người tự cho phép mình buôn thả để đánh đổi điều gì đó mới lạ và đầy cảm xúc. Trọng không còn cảm giác lo sợ như một tên trộm nữa, anh nhập cuộc với tâm thế của một người đi chinh phục

Chàng thư sinh thấy mạch máu mình đang ào ào đưa những khích thích tố lên nội tạng, tứ chi nóng ran khuôn mặt đỏ bừng. Cái củ khoai của chàng đang lớn dần lên, nó dường như đang đói khát. Bỗng Trọng nghe nhói ở đầu cậu nhỏ, cậu ấy đã bị chấn thương trước giờ thi đấu có vài phút. Vết thương củ đã không chịu nổi lực căng quá lớn vỡ ra máu tươm đỏ quần lót. Trọng tài Bích giám định vết thương xong cho hoãn trận đấu với một cái nắm lắc thiệt mạnh

- mày hư lắm nha thắng nhỏ kia

Còn thằng lớn thì đang phê như con tê tê sau cú [ nắm lắt] ấy