Chương 13: Uống lộn thuốc

Tiếng thét chói tai của Đốm Cô Nương bất chợt lên trên nền trời đen kịt, khiến cho vài chú quạ đen đậu trên thùng rác hay nóc nhà giật mình vỗ cánh bay đi.

Tiếng kêu thất thanh của cô chó đốm khiến cho chú chó mực giật mình quay đầu lại, tức thì chứng kiến cảnh tượng Bạch Tuyết đang nằm trườn trên vũng nước đọng, bộ lông trắng trên người cô chó dính đầy bùn đất, Bạch Tuyết đang bất tỉnh sùi bọt mép nhưng mà miệng cô vẫn còn đang nở nụ cười, đầu ngẫu nhiên lắc qua lắc lại thể hiện tư thái vô cùng thoải mái.

Có vẻ như cô chó lông trắng đây dù bất tỉnh nhân sự sùi bọt mép cũng khó mà quên đi cảm giác sảng khoái sau khi nhấp một ngụm siro, cũng chẳng biết có phải là siro thật hay không nữa. Nhưng dù thế nào thì Bạch Tuyết cũng vẫn nở nụ cười đầy vui vẻ, cũng chẳng biết cô chó có vui hay không mà không ngừng nở nụ cười.

Đốm Cô Nương lúc này vẫn còn hướng ánh mắt quan sát từng cử chỉ điệu bộ của Bạch Tuyết, bụng lo lắng cô chó lông trắng sẽ gặp nguy hiểm.

-Tại sao như thế được hả Bực? Gấu. Chẳng lẽ lọ siro kia có vấn đề à.

Đốm Cô Nương giọng hốt hoảng vang lên, lại quay sang phía Đốm Mặt cũng bắt đầu có dấu hiệu dáng người lảo đảo lắc lư qua lại, miệng thì liên tục làu bàu thứ ngôn ngữ chỉ có người say mới hiểu. Cứ như Đốm Mặt đang trò chuyện với người bạn trong không khí.

Bực nhìn Bạch Tuyết rồi lại quay sang Đốm Mặt, đầu óc chú chó mực hoàn toàn rối bời:

-Tôi cũng không biết tại sao nữa. Gâu. Vừa rồi chính bản thân tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng lọ siro này không có bất kỳ vấn đề gì mà.

Bực nhíu mày, giờ phút này chính bản thân chú chó mực cũng bắt đầu dần nghi ngờ mình có phải đã nhầm bỏ sót điều gì đó cực kỳ quan trọng hay không.

Chú chó mực đua lọ siro lên trước mặt xoay đi xoay lại xem nhãn mác nhưng vẫn không có điều gì bất thường cả:

-Không có gì cả. Gầu. Bà coi thử xem sao.

Đốm Cô Nương bên cạnh cầm lấy chai thuốc siro từ tay Bực, cũng nhìn nhãn mác dán xung quanh chai thuốc. Sau vài giây xem xét, Đốm Cô Nương cũng không phát hiện bất cứ điều gì khả nghi.

Đốm Cô Nương nhíu mày:

-Chai này đích thị là lọ thuốc siro, hạn sử dụng đến tháng sau mới hết, nguồn gốc xuất xứ là của thương hiệu nổi tiếng Sida,... Gâu. Tôi không biết Sida có phải là công ty sản xuất siro nổi tiếng hay không nhưng mà khi đi ngoài đường thường có nhiều thanh niên tụm ba tụm bốn mà bàn tán về tên công ty.

Cô chó đốm nghi ngờ không biết công ty sản xuất lọ siro này có phải vô cùng nổi tiếng hay không, lọ thuốc mang thương hiệu nổi tiếng vậy mà khiến cho người ta sùi bọt mép thì không thể nào tin được.

Bực bên cạnh thấy Đốm Cô Nương vẫn còn thắc mắc về thương hiệu Sida bèn lên tiếng:

-Sida là thương hiệu cực kỳ nổi tiếng, mà ông chủ hãng Sida và nhà hàng nổi tiếng Sang Chảnh là cùng một người đó, tôi có nghe về chuyện này. Gâu.

Bực giải thích.

Đốm Cô Nương lắng tai nghe chú chó mực giải thích như vậy bèn an tâm, nhưng cũng không tránh khỏi có nhiều điều thắc mắc:

-Tóm lại là tất cả mọi thứ đều bình thường. Nhưng mà sao... Gấu! Em trai!

Đốm Cô Nương lo lắng quay lại chỗ em trai mình thấy chú chó đốm đang nằm ngất ngưởng sùi bọt mép bên cạnh Bạch Tuyết. Đốm Cô Nương lo lắng chạy đến xem xét tình hình Đốm Mặt thì thấy cũng giống như Bạch Tuyết, Đốm Mặt chỉ bất tỉnh sùi bọt mép bình thường thôi. Nhưng khác với cô chó lông trắng bất tỉnh với khuôn mặt nở nụ cười, Đốm Mặt trên khuôn mặt nhăn nhó thể hiện sự khó chịu, khắp toàn thân chú chó đốm mồ hôi mồ kê nhễ nhai.

Thật ra cả bốn chú chó này truước kia gặp không ít trờng hợp bản thân bị bất tỉnh, khi thì do xe tông, khi thì do ăn thức ăn ôi thiu, khi thì do thời tiết khắc nghiệt,... Nói chung chính sự khắc nghiệt của xã hội đã chui rèn sức khoẻ và tinh thần của bốn chú chó trước những gian lao thử thách cuôc đời.

Bởi vậy, cô chó đốm và chú chó mực chỉ hơi hốt hoảng chứ không sợ hãi, bởi lẽ, sợ hãi chẳng giúp ích được gì mà trái lại sẽ còn làm cho mọi việc trở nên đình trệ chậm chạp hơn.

Lúc này, ngoại trừ Bực và Đốm Cô Nương còn mở được mắt thì hai chú chó và một cô chó còn lại đã chìm vào trong giấc ngủ say mèm. Bực và Đốm Cô Nương bây giờ không biết phải làm thế nào, người có trình độ y học cao nhất đã bất tỉnh nhân sự.

Bạch Tuyết như đã nói trên chính là lang băm chính hiệu đầy nhiệt huyết, luôn xả thân hại... cứu bạn mỗi khi đồng đội gặp gian nan được mọi người tin cậy giờ sẽ sớm thức tỉnh chú chó nhỏ khỏi giấc mộng lại là cô chó đầu tiên bị sùi bọt mép bởi chính thứ thuốc mà cô ta đem về. Thật không thể hiểu nổi.

Chú chó nhỏ đang cần cô chó lông trắng lấy công chuộc tội giúp đỡ tỉnh dậy. Thế mà lang băm chính hiệu không hiểu sao lại ham vui cùng tham dự tiệc ngủ ngoài trời chung với chú chó nhỏ, lại còn kéo theo chú chó đốm vào cuộc ngủ nữa chứ.

-Chắc không phải là siro đâu nhỉ?

Đốm Cô Nương xem xét kỹ lưỡng nhãn mác xung quanh vẫn không thấy dấu hiệu bất thường có thể khiến cho người uống vào bị sùi bọt mép cả. Cô chó đốm nghi ngờ người ta trước đó đã thay đổi siro thành cái gì khác mới khiến cho xảy ra cớ sự như hiện nay. Vừa nghĩ đến đây, cô chó đốm ngay lập tức đưa lọ siro lên mũi ngửi, vừa mới kê lọ siro sát mũi Đốm Cô Nương đã không kiềm nỗi bình tĩnh mà thét lên:

-Thôi xong rồi. Bực ơi. Gâu.

Bực bên cạnh nhìn Đốm Cô Nương tái mặt đi lòng thầm lo âu:

-Sao, bà tìm được cái gì à? Gâu.

Bực cố gắng kiềm cơn bất an mà cô chó đốm.

-Hồi trước tôi từng ngửi qua mùi tương tự dung dịch trong lo siro một lần. Gấu. Đây chính là thuốc lắc!

Đốm Cô Nương dồn dập hít thở mà nói từng lời vang lên bên tai Bực.

-Cái gì? Không thể nào đây chính là thuốc lắc được. Gâu. Mà thuốc lắc là cái gì vậy, nghe tên cũng hay hay mà nó không tốt à? Gâu gâu.

-Ôi trời, ngay cả thuốc lắc mà Bực cũng không biết nữa à.

Đốm Cô Nương vỗ trán.

Bực nghe cô chó đốm chê mình bèn xấu hổ thừa nhận:

-Gầu. Đây chính là lần đầu tiên tôi nghe đến thứ thuốc có tên “thuốc lắc” đó. Gâu. Thuốc này có tác dụng gì vậy?

Đốm Cô Nương khoát tay khẩn trương:

-Để sau đi, giờ trước hết cần biện pháp hỗ trợ Đốm Mặt và Bạch Tuyết đã, tôi nghĩ rằng họ đã bị sốc thuốc. Gâu.

Bực nghe Đốm Cô Nương nói, muốn tiếp tục tiến lên hỏi bổ sung kiến thức cho mình, nhưng thấy điệu bộ khẩn trương của cô chó đốm, Bực đành im lặng.

Ò oe! Ò oe!

Đúng lúc này, bỗng chiếc xe màu xanh da trời từ đâu xuất hiện ngay trước con hẻm, vang lên nhưng tiếng còi inh ỏi. Chiếc xe có hình dạng hệt như chiếc xe cứu thương, trên trần có gắn còi báo động, điều khác biệt duy nhất chính là thân xe có dán hình chữ thập nhưng không phải màu đỏ mà là màu xanh da trời.

Tiếng còi inh ỏi được phát ra từ chiếc xe tắt đi. Chiếc xe đỗ ngay trước hẻm.

Từ trong chiếc xe bước ra hai người mặc bộ trang phục quần tây áo sơ mi màu xanh da trời, trên tay mỗi người bọn họ đều cầm một chiếc vợt lưới to có thể bao phủ hết một chú chó trưởng thành. Hai người bọn họ chính là Cảnh Sát Thú Y, lực lượng được thành lập để ngăn ngừa các nạn trộm chó trên đường phố đồng thời bắt những chú chó hoang hay chó nhà bị lạc đường, đồng thời nhiều lúc họ còn phối hợp với công an hay cảnh sát hình sự bắt tội phạm.

Hai Cảnh Sát Thú Y đứng trước con hẻm châm điếu thuốc, có lẽ họ dừng lại để nghỉ ngơi sau ngày làm việc đầy mệt mỏi căng thẳng.