Tứ Tượng Cổ Bí là một môn võ kỹ xuất phát từ Hồng Hoang.
Bên trong ghi chép tám loại cổ bí,mỗi loại lại là dựa trên một loại thần thú thời thượng cổ.
Bao gồm Tứ Đại Thánh Thú : Chu Tước,Bạch Hổ,Huyền Vũ,Thanh Long.
Cùng Tứ Đại Hung Thú : Cùng Kỳ,Thao Thiết,Hỗn Độn,Đào Ngột.
Tào Xung lật giở Tứ Tượng Cổ Bí,xem đến vô cùng hăng say,hắn phát hiện mỗi Cổ Bí đều vô cùng thần kỳ,mỗi môn tùy tiện cũng đủ đến hắn tham ngộ cả đời.
Độ khó thật sự vượt xa Ngự Kiếm thuật.Muốn tu luyện một lúc tám loại dường như là chuyện không thể nào.
Tào Xung tính tới tính lui,rốt cục cũng chọn ra được một môn - Bạch Hổ Cổ Bí.
Bạch Hổ trong Tứ Đại Thánh Thú bài danh đệ nhị,chỉ sau lão đại Thanh Long.
Bạch Hổ tương truyền là thần thú mạnh về công kích,trong chiến đấu không thua bất cứ một loài thần thú nào.
Bạch Hổ Cổ Bí bên trong ghi chép bốn loại võ kỹ.
Lần lượt là " Bạch Thiểm ",là một môn thân pháp võ kỹ,đại thành có thể khiến cho người tu luyện nhanh không gì sánh được.
Thứ hai là " Hoá Kim ",Bạch Hổ vốn dĩ là thần thú tượng trưng cho Kim trong Ngũ Hành,chỉ cần có thể hấp thu đồ vật liên quan thuộc tính kim,liền có thể vận dụng thuộc tính kim cho việc tu hành.
Thứ ba là " Trấn Tà ",Bạch Hổ trời sinh là thiên địch của các loại yêu ma quỷ quái,tu luyện " Trấn Tà " đối với việc đối phó các loại quỷ dị tà vật có lợi hơn rất nhiều.
Cuối cùng là " Bạch Hổ Phụ Thể ".Là bên trong Bạch Hổ Cổ Bí môn võ kỹ lợi hại nhất,có thể dựa vào nó để gia tăng chiến lực của người tu luyện,tu luyện đến mức càng mạnh thì chiến lực càng tăng theo cấp số nhân,tối đa là gấp hai mươi lần.
Tào Xung không khỏi đối với Bạch Hổ Cổ Bí cảm thán.Quả nhiên là Tứ Đại Thánh Thú,chỉ một trong số đó đã bá đạo tuyệt luân,không gì sánh được.
Tào Xung không chần chừ liền lập tức học tập Bạch Hổ Cổ Bí.
Bảy ngày đảo mắt đi qua,Tào Xung hiện tại không còn phải làm công việc của dược đồ,mà dành toàn bộ thời gian để tu hành.
Hắn ngày đêm dùng Thái Sơ Thổ Nạp Pháp hấp thụ thiên địa linh khí,một nửa trữ trong Linh Hải,đem Linh Hải mở rộng.
Một nửa còn lại thì dựa trên Đại Nhật Công để rèn luyện thân thể ,tích xúc nội công tại đan điền.
Ngoài ra,hắn cũng đã đem Ngũ Hình Quyền cùng Thiết Trảo Công học đến đăng phong tạo cực.
So với Bạch Hổ Cổ Bí,hai môn võ kỹ này đối với Tào Xung chính là thịt muỗi,không tốn quá nhiều khí lực liền có thể học được.
Một ngày này,Tào Xung hưng phấn không gì sánh được.
Bởi hắn đã thành công tiến vào cảnh giới nhất phẩm của võ giả.
Nhất phẩm võ giả lấy linh khí để rèn luyện da cùng cơ bắp,lúc này đan điền đã xuất hiện nội công,tuy nhiên không thể sử dụng được.
Cho nên thực lực của nhất phẩm võ giả đều được tính bằng lực đạo.
Yếu nhất nhất phẩm võ giả cũng đã có lực lượng đạt tới ba trăm cân mà thường thường mạnh nhất nhất phẩm võ giả sẽ có lực lượng ngàn cân.
Sở dĩ nói là thường thường,bởi Tào Xung đã nghe qua Tả giáo đầu nói.
Một số thiên tài,hoặc con em hào môn thế gia,đại môn đại giáo,từ lúc tu luyện đã được cho phục dụng các loại thiên tài địa bảo.
Dưới sự thần kỳ của các loại thiên tài địa bảo,nhiều kẻ có thể đạt tới lực lượng tối đa là ba ngàn cân,thậm chí năm ngàn cân.
Tào Xung mặc dù không có thiên tài địa bảo hay linh đan diệu dược,nhưng ngược lại hắn tu luyện chính là hồng hoang võ kỹ.
Hiện tại Tào Xung đã thử qua,hắn lực lượng đã đạt tới ngàn cân.
Vừa vào nhất phẩm võ giả đã có lực lượng ngàn cân,đây chính là chuyện gần như hoang đường.
" Đã tới lúc thực hiện ý nghĩ của ta." Tào Xung song quyền nắm chặt.
Hắn đã đạt tới nhất phẩm võ giả,sẽ không nguyện ý làm một tiểu tử vô danh nữa.
Tề gia y quán,bình minh trời thu,
Tào Xung đi ra khỏi Tề gia y quán,xuyên qua đường phố Nam Lạp thành.
Nam Lạp thành trời còn chưa tỏ,đường phố lạnh tanh,chỉ có lưa thưa một vài lão bách tính bày sạp bán hàng.
Tào Xung đi tới trước một toà sang trọng tứ hợp viện,bên trên cửa gỗ có đề một chữ " Tả ".
Không sai,đây chính là Tả gia,nhà của Tả Trường Không,Tào Xung phải dò hỏi rất nhiều hộ vệ mới hỏi ra được.
Tả Trường Không xuất thân là người Nam Lạp huyện,tuy nhiên từ nhỏ hắn đã không ở Nam Lạp huyện,đi ra xông xáo thiên hạ tu hành võ học.
Bất quá thiên tư của Tả Trường Không không cao,tam phẩm võ giả dường như đã là cực hạn.
Y quyết định trở về quê nhà,thành gia lập thất,sau cùng được Tề gia nhìn trúng,dùng hoàng kim chiêu mộ về làm hộ vệ cho y quán.
Tào Xung gõ vào cửa gỗ,lập tức xuất hiện một vị thiếu nữ tới mở cửa.
" Ngươi là ai ? " Thiếu nữ là gia đinh của Tả gia,nhìn thấy Tào Xung tò mò hỏi.
Trời vừa sáng sớm,nàng không rõ Tào Xung tới Tả gia làm gì.
" Phiền cô nương vào nói với Tả giáo đầu,Tào Xung của hộ vệ đội có chuyện cần gặp." Tào Xung khách khí đáp.
Thiếu nữ hiển nhiên biết Tả Trường Không là Tề gia y quán hộ vệ trưởng,thấy Tào Xung tự xưng là người của hộ vệ đội,lập tức đóng lại cửa chạy đi bẩm báo.
Tả Trường Không lúc này đang luyện công buổi sáng,nghe được tỳ nữ bẩm báo thì có phần ngạc nhiên,lập tức thay lên y phục ra trước đại môn.
Hộ vệ đội bắt đầu huấn luyện từ sáng sớm,cho nên vốn dĩ Tả Trường Không cũng phải dậy từ sớm.
Điều này là điều mà hộ vệ đội ai cũng rõ.
" Tào Xung ? " Tả Trường Không trên mặt hiện rõ nghi hoặc.
Hắn đối với Tào Xung vẫn có ấn tượng rất tốt.Vài ngày trước khi Tào Xung biểu diễn Ngũ Hình Quyền cùng Thiết Trảo Công,đã đạt đến mức đăng phong tạo cực,lô hoả thuần thanh.
Trong mắt Tả Trường Không,Tào Xung vẫn là luyện võ kỳ tài.
" Bái kiến giáo đầu." Tào Xung quyền thủ ma sát.
Tả Trường Không hỏi : " Ngươi đến tìm ta có việc gì ? "
Tào Xung trực tiếp nói ra ý định của mình : " Bẩm giáo đầu,ta đã đạt tới nhất phẩm cảnh giới."
Tả Trường Không trong con mắt không giấu nổi sự kinh ngạc,ôm lấy bả vai của Tào Xung nói : " Thật sự ? "
Lúc này y mới dùng tu vi của bản thân nhìn Tào Xung một lần nghiêm túc,xác thực là hắn đã đạt tới nhất phẩm chi cảnh,đã là võ giả chính thức.
Tào Xung mới gia nhập hộ vệ đội chưa tới nửa tháng,vậy mà đã đạt tới cảnh giới nhất phẩm.
Tốc độ tu luyện này,thật sự là khó thể tưởng tượng.
Tả Trường Không biết Tào Xung có thiên phú,nhưng không ngờ lại yêu nghiệt như vậy.
Cho dù thành thạo hai môn Thiết Trảo Công cùng Ngũ Hình Quyền,cũng y nguyên không bằng được trở thành nhất phẩm võ giả.
" Vào trong lại nói,Tiểu Lan,mau chuẩn bị trà." Tả Trường Không vô cùng kích động,lập tức mời Tào Xung đi vào bên trong.
Bên trong phòng khách,Tào Xung cùng Tả Trường Không hai người cùng ngồi thưởng trà.
Tả Trường Không đến bây giờ vẫn không tin vào mắt mình,cười thán : " Nhớ năm đó,ta phải mất ròng rã gần hai năm mới có thể trở thành nhất phẩm võ giả,không ngờ tiểu tử ngươi mất chưa tới nửa tháng."
Tào Xung uống một ngụm trà,khoát tay nói : " Đâu có,chỉ là vận khí tốt."
Quả thực hắn nói hắn vận khí tốt là không sai.
Nếu không phải hắn vận khí tốt,được Phương Huyền truyền thụ hai môn bí điển,chỉ dựa vào Đại Nhật Công môn công pháp rác rưởi này,e là không mất mấy năm cũng không nhập môn được.
Ta Trường Không hỏi : " Bây giờ tiểu tử ngươi có bao nhiêu cân lực lượng ? "
Tào Xung đáp : " Không sai biệt lắm bốn trăm cân."
Hắn sợ rằng Tả Trường Không biết bản thân đạt tới lực lượng ngàn cân sẽ sinh lòng nghi hoặc.
Hắn không cho rằng đứng trước cơ duyên như Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh cùng Tứ Tượng Cổ Bí Tả Trường Không có thể nhịn được.
Nếu không may,có lẽ hắn sẽ giết người cướp đoạt bảo không chừng.
Tả Trường Không gật đầu một cái,bốn trăm cân lực lượng,khởi đầu rất khá.
" Ngươi đến đây tìm ta có chuyện gì ? " Tả Trường Không không tin Tào Xung đến tìm y để khoe mẽ,trực tiếp hỏi.
" Ta đã đạt tới nhất phẩm cảnh giới,hai môn võ kỹ cũng đã thành thạo,muốn xin Tả giáo đầu một bản Nhân Tông công pháp cùng võ kỹ khác."
Tả Trường Không uống trà nói : " Ngươi đã đạt tới nhất phẩm,không cần ngươi nói,ta cũng sẽ đưa cho ngươi công pháp cao cấp hơn,đây là trách nghiệm của giáo đầu."
Nói đoạn,Tả Trường Không đứng dậy,rời đi phòng khách,khi hắn trở lại,trên tay đã nhiều thêm một quyển kinh thư.
" Đây là Hổ Ngưu Đoán Thể Quyết,là Nhân Tông pháp môn của riêng ta,có thể tu hành đến tam phẩm tu vi,ngươi lấy đi."
Tào Xung ngạc nhiên,hắn vốn nghĩ Tả Trường Không chỉ giao cho mình một bản có thể tu hành đến nhị phẩm tu vi mà thôi,không ngờ lại lấy ra môn Hổ Ngưu Đoán Thể Quyết này,hơn nữa còn là của riêng Tả Trường Không.
Đồ vật của riêng Tả Trường Không,ý nghĩa không phải là của Tề gia,hắn không có nghĩa vụ phải cho Tào Xung học tập.
" Đây là ta nổi lòng yêu tài,ngươi cầm lấy đi." Tả Trường Không nói là lời ngay ý thật.
Hắn đối với Tào Xung thiên phú vốn trông đợi nay lại càng thêm trông đợi,cũng vì vậy mà giao cho hắn Hổ Ngưu Đoán Thể Quyết.
Dù sao hắn cũng đã luyện thành môn công pháp này,đối với hắn nó đã không có giá trị.
Có thể dùng nó đổi lấy nhân tình của một vị thiên tài võ đạo,cuộc mua bán này lời lớn.
Tào Xung cất bí kíp vào ngực,ôm quyền nói : " Đa tạ giáo đầu."
Tả Trường Không hài lòng gật đầu,nói tiếp : " Ngươi muốn luyện võ kỹ gì ? "
" Kiếm ! " Tào Xung chắc như đinh đóng cột trả lời.
Một trong những mục đích hắn gia nhập hộ vệ đội là tìm kiếm một thanh kiếm,để luyện tập Ngự Kiếm thuật.
Tới bấy giờ,hắn vẫn chưa bỏ đi ý định đó.
" Ta chủ tu là thương pháp,không có kiếm pháp,Tề gia bên trong cũng không có kiếm pháp." Tả Trường Không không khỏi lắc đầu.
Tào Xung ngữ khí tiếc hận nói : " Vậy thì thật đáng tiếc."
" Bất quá,..."
" Ta quen một người,hắn có thể cho ngươi kiếm pháp,cũng cho ngươi một thanh kiếm tốt." Tả Trường Không cười nói.
Tào Xung giống như buồn ngủ gặp chiếu manh,sung sướng hỏi : " Đó là ai ?"
Tả Trường Không từ bên trong người lấy ra một miếng lệnh bài,giao cho Tào Xung,nói : " Ngươi cầm lệnh bài này tới Nam Lạp phường thị,tìm một cửa tiệm có tên Huỳnh Hoả Các,bên trong có một lão đầu,ngươi vào đó chọn một môn kiếm pháp cùng một thanh kiếm,phí tổn tính ta."
Tào Xung cầm lấy lệnh bài,bên trên chỉ thấy khắc hai chữ " Huỳnh Hoả ",sau đó cẩn thận cất giấu nó,ôm quyền cảm tạ Tả Trường Không rồi rời đi.
Ngày hôm nay,hắn đối với vị Tả giáo đầu này đã có hảo cảm hơn nhiều.
Hắn tự nhủ ngày sau có thời cơ,nhất định báo đáp vị giáo đầu này.
Thế rồi,Tào Xung rời đi Tả gia,tiến về Nam Lạp phường thị.