Chương 11: Công pháp nghịch thiên.

Đến giờ phút này Hoàng Nguyệt Ly mới hiểu nói: "Thì ra là thế, nói như vậy chắc là do vòng Thiên Hoàng nên sau khi nguyên thần của ta tự bạo, ta vẫn có thể đoạt xác sống lại đúng không?"

"Chuyện này... Nguyên thần tự bạo gần như không có cách nào có thể cứu được, cho dù là vòng Thiên Hoàng cũng không có năng lực này. Thời điểm ngươi tự bạo, ý thức của ta vẫn còn đang ngủ say, chờ đến khi ta tỉnh lại đã phát hiện vòng Thiên Hoàng nhận chủ thành công, đúng lúc cơ thể của Bạch Nhược Ly vừa mới chết lại là thánh thể Hỏa linh nghịch thiên, ta bèn tranh thủ thời gian dùng chút Huyền lực còn sót lại để ngươi có thể vào trong này."

Hoàng Nguyệt Ly nghe vậy càng khó hiểu.

Ngay cả Thần khí thượng cổ như vòng Thiên Hoàng cũng không thể cứu vớt được nguyên thần tự bạo của nàng, vậy thì rốt cuộc thứ gì có thể khiến nàng sống lại?

Ngay sau đó nàng lại phát hiện ra một điểm kì lạ khác thường.

"Tiểu tử kia, ngươi có nhầm lẫn gì hay không? Ngươi nói Bạch Nhược Ly là người có thể chất nghịch thiên gì chứ? Rõ ràng nàng là một kẻ phế vật!"

Cậu bé lập tức bày ra một biểu cảm ghét bỏ nói: "Ngươi thì biết cái gì? Thiên phú thể chất của Bạch Nhược Ly này cho dù ở Thần giới cũng vô cùng đặc biệt, vô cùng nghịch thiên!"

"Thật sao?" Nét mặt Hoàng Nguyệt Ly tràn đầy vẻ không tin.

Cậu bé tức giận nói: "Đương nhiên! Ở hạ giới của các ngươi, thiên phú cấp chín đã được xem là siêu cấp thiên tài, nhưng ở Thần giới còn có thiên phú cao cấp hơn đó chính là thiên phú thể chất! Hơn nữa Hỏa linh thánh thể chính là một trong những thiên phú cao cấp nhất của thuộc tính Hỏa!"

Hoàng Nguyệt Ly thấy hắn nói rõ ràng đâu ra đấy, nhưng nàng vẫn không tin tưởng lắm.

"Chuyện ngươi nói cũng rất có lý, thế nhưng thân thể này cảm ứng rất kém với Huyền khí cũng là sự thật..."

"Đó là bởi vì phương pháp tu luyện của ngươi không đúng thôi!"

"Không đúng chỗ nào?"

Đôi mắt to tròn đen láy của cậu bé liếc qua liếc lại vài lượt nói: "Ha ha, ngươi muốn biết chuyện này sao? Trên mảnh đại lục này chỉ có một mình tiểu gia ta biết thôi! Hiện tại còn phải xem thái độ của ngươi đã, vừa nãy ngươi thô bạo với ta như vậy, hiện tại tiểu gia ta tạm thời đang mất trí nhớ!"

Nghe lời này, Hoàng Nguyệt Ly nhẹ buông tay, thả hắn nhẹ nhàng trên đất.

Tiểu chính thái đắc ý nói: "Hừ hừ, hiện tại ngươi mới biết mình sai phải không? Hối hận không kịp phải không? A? Ta nói cho ngươi biết ... oái, ngươi làm cái gì vậy?"

Hoàng Nguyệt Ly lật người hắn đè xuống đất, dùng sức vỗ mạnh vào mông.

"Bốp bốp bốp!"

Âm thanh thanh thúy vang vọng trong không gian.

Cậu nhóc hét rầm lên: "Con người xấu xí, nữ ma đầu! Ngươi thả ta ra! Ngươi mà dám đánh ta nữa thì ta sẽ không bao giờ nói cho ngươi phương pháp tu luyện đâu? Cả đời ngươi sẽ phải làm một kẻ phế vật!"

Hoàng Nguyệt Ly cười lạnh nói: "Tên nhóc này, ngươi tưởng ta không biết sao? Ta đã là chủ nhân của vòng Thiên Hoàng, còn ngươi chỉ là một khí linh của vòng Thiên Hoàng, chỉ cần một ý niệm của ta cũng có thể chế trụ được ngươi, ngươi làm gì có cửa mà cò kè mặc cả với ta!"

"Ngươi!"

"Thế nào, có muốn thành thật hơn chưa?"

Cậu nhóc kìm nén hai hàng nước mắt, thống khổ che lấy cái mông, suy nghĩ một lát, chỉ có thể lựa chọn khuất phục dưới dâm uy nữ ma đầu.

Hắn từ bên trong góc phòng lôi ra một quyển sách cổ xưa đặt trước mặt Hoàng Nguyệt Ly.

Hoàng Nguyệt Ly cầm lên xem xét phát hiện trên bìa quyển sách viết bốn chữ lớn: Thiên Hoàng cửu biến.

"Đây là công pháp hệ Hỏa cao cấp nhất ở Thần giới, là bí mật không truyền ra bên ngoài của hoàng tộc, nếu không phải ngươi giẫm phải vận sh*t chó nhặt được vòng Thiên Hoàng thì còn lâu ngươi mới biết được, vận khí của ngươi đúng là quá tốt!"

Cậu nhóc chua chát nói.